Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Tác giả: cocnon92

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324813

Bình chọn: 8.5.00/10/481 lượt.

Sợi dây chuyền này giống hệt sợi dây chuyền trên tay Mai nhưng đô tinh xảo không một vết xước dù là nhỏ nhất. Mặt hình trái tim lóe sáng trước ánh đèn, viên kim cương tỏa sáng sắc màu lung linh. Hai vật này tuy giống nhau nhưng lại khác xa nhau.

Cầm sợi dây chuyền lên ra vẻ tỉ mỉ xem xét, sau đó chị Hồng nói:

– A, đây mới là đồ thật, đây mới là sợi dây chuyền của tôi. – Sau đó chị ta cười vẻ hối lỗi với NT – Có lẽ do tôi để ở đây nhưng quên mất, rồi không tìm được, bản thân đang vội cho nên bực mình, lại nhìn thấy sợi dây chuyền giống như vậy chưa kịp xem xét đã mất bình tĩnh mà mù quáng trách mắng NT. Thật ngại quá, thì ra chỉ là hiểu lầm.

– Đúng rồi, thì ra mọi chuyện là như vậy, chỉ đơn giản như vậy thôi. Đây là sợi dây của NT, có phải không?- Mai thấy vậy liền hùa theo nói, cố gắng chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Nhìn sợi dây huyền trên tay Mai đang giơ ra trước mặt mình, NT từ từ đưa tay cầm lấy, sau đó liếc nhìn Mai đầy ẩn ý đáp:

– Đúng vậy, đây là món quà bất ngờ của một người bạn vừa tặng cho tôi theo một cách thức hết sức độc đáo.

Mọi người ngơ ngác nhìn sự việc chuyển biến chóng vánh, không thể hiểu nổi. Lúc này BN vẫn quan sát từ trước cũng bước lên nói, cô ta hiểu lần này không thể thực hiện thành công, vì vậy cách tốt nhất là rút lui an toàn:

– Trời, thì ra mọi chuyện lại đơn giản như vậy. Tôi đã nói rồi NT không phải là người như vậy, chúng tôi quen biết nhau mà, có phải không NT?

– Tôi làm sao dám quen với một người giàu có, cao quý lại tốt bụng, thân thiện như cô BN? Chỉ có điều thực sự là chúng tôi đều hiểu rõ đối phương.

NT cười nhìn thẳng vào mắt BN, truyền đạt mọi ý tứ, đồng thời cũng tuyên cáo với cô ta rằng mình đã hiểu rõ, không muốn phải giả vờ với cô ta nữa. BN cũng hiểu được ánh mắt đó, vì vậy trong mắt cũng lóe lên sự căm ghét, thù địch nhưng miệng lại cười tươi như hoa, quay ra nói với chị Hồng:

– Đúng vậy….Chỉ là hiểu làm thôi, chị nên xin lỗi cô ấy một câu, dù sao chị cũng hơi quá. Chẳng phải chị cũng đang bận sao?- BN liếc mắt nhắc khéo chị Hồng.

– Đúng, đúng, là hiểu lầm, hiểu lầm thôi. Xin lỗi em nhé, chị hơi nóng nảy, tính chị luôn thẳng thắn vậy mà.

Chị ta cười lấy lòng nói với NT, thái độ mềm mỏng khác biệt hoàn toàn với lúc trước. Mọi người còn tưởng người vừa giáng cho NT một bạt và mắng cô té tát là kẻ thù của chị ta nữa chứ. Còn chị ta mới là người bênh vực NT. Vì vậy đều tỏ thái độ khinh thường, chán ghét với chị ta.

Vẻ mặt giả tạo, thay đổi nhanh hơn cái chớp mắt của mấy người họ khiến cho NT cũng phải bái phục độ dày của da mặt của họ. Không muốn tiếp tục nhìn họ một giây phút nào nữa, cô nhìn thẳng vào mắt chị ta nói lời đanh thép, có chứa ý cảnh cáo:

– Tôi nhận lời xin lỗi của chị. Mong lần sau chị nhìn kĩ mọi chuyện rồi hãy hành động. Nếu chẳng may không phải là hiểu lầm đơn giản như vậy thì chưa chắc đã có thể yên bình được…. Thời gian nghỉ giải lao cũng hết rồi, tôi đi làm việc đây, chào chị.

Nói xong NT đứng thẳng người, TN thấy vậy đang định mở miệng nói thì đã bị NT mỗi bên một tay kéo chị Huệ và TN đi ra ngoài, bỏ mặc lại mọi người sau lưng cùng với những ánh mắt sững sờ, không hiểu.

Nhân vật quan trọng đã bỏ đi, kế hoạch thất bại, vì vậy BN chỉ có thể nuốt sự tức giận và bực bội vào trong lòng, cười nói với nhân viên:

– Mọi chuyện sáng tỏ rồi mọi người cũng tản ra đi, đến giờ làm việc rồi.

Mọi người nghe xong cũng bắt đầu rời đi, dù sao chuyện hay cũng kết thúc rồi, chẳng còn gì đáng xem nữa. Bọn họ liếc mắt nhìn chị Hồng khinh thường rồi đi khỏi đó.

MV từ nãy vẫn im lặng, đứng đó quan sát tất cả, lúc này vẫy tay cho người quản lý đến bên cạnh. Vì vậy anh ta liền sợ hãi đi đến gần, cúi người đối anh lễ phép nói:

– Thưa tổng giám đốc, anh có gì phân phó ạ?

– Chuyện này là do anh phụ trách sao? – MV lạnh nhạt hỏi.

Thấy vậy anh ta liền run run trả lời:

– Dạ, là tôi phụ trách nhưng…nhưng chưa kịp làm bất cứ điều gì….

– Được, nghe rõ đây. Từ giây phút này trở đi chị ta không bao giờ được bước chân vào khách sạn này nữa, hiểu không? – MV cắt đứt lời anh ta, vẻ lười biếng nhấc tay lên chỉ thẳng vào người chị Hồng. Dáng vẻ hờ hững như không có chuyện gì nhưng thật ra trong mắt là lửa giận ngút trời.

Câu nói của MV không chỉ khiến anh quản lý giật mình mà cả chị Hồng và BN đều không dám tin những gì mình nghe được. BN sững sờ hỏi lại:

– Anh nói gì vậy? haha…Chắc là anh đùa thôi, chị ấy là chỗ quen biết mà, làm sao có thể như vậy được?

BN cười cười vẻ không tin, nào ngờ giọng nói lạnh lùng, vô cảm của MV lại vang lên:

– Tôi không thích nhắc lại một câu nói nhiều lần, cũng không có thời gian rảnh rỗi đùa cợt, anh hiểu chưa?

– Vâng, tôi hiểu rồi thưa tổng giám đốc. – Người quản lí nhanh nhẹn gật đầu sau giây phút ngỡ ngàng, rồi nhận lệnh lui đi làm việc.

Chị Hồng ngơ ngác nhìn MV như nhìn quái vật, sau đó đờ đẫn hỏi:

– Cậu nói gì? Cậu có biết tôi là ai không? Cậu dám làm vậy?

Nghe chị ta hỏi, MV cười lạnh bước đến gần, cúi người nhìn chị ta từ trên xuống. Với dáng vẻ cao ngạo, khí lạnh tỏa ra mạnh mẽ khiến cho chị Hồng


Lamborghini Huracán LP 610-4 t