Insane
Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Tác giả: cocnon92

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323472

Bình chọn: 8.5.00/10/347 lượt.

lễ phép cúi đầu chào:– Dạ, đại ca có gì dặn dò em ạ?MV nhìn hắn với ánh mắt sắc bén rồi hỏi:– Cô gái sáu năm trước là mày tìm cho tao?Đạt ngơ ngác một lúc, nhận được ánh mắt sắc lạnh, thiếu kiên nhẫn của MV liền cố nhớ lại, run run nói:– Dạ…Dạ… Đúng….là thế.– Làm sao tìm được?– Dạ…dạ… cô ta… cô ta làm…ở…ở đây lâu rồi ạ. – Đạt sợ hãi không dám ngẩng mặt lên, lấp liếm cho qua chuyện, chỉ mong đại ca đừng muốn bới lại chuyện cũ rõ ràng, quả thực hắn cũng không nhớ rõ lắm.Sự trốn tránh, lắp bắp của Đạt làm sao qua mắt được MV, anh nhẹ nhàng hỏi lại nhưng chứa đầy uy hiếp:– Thật sao?– Dạ…dạ… Đại ca tha tội….Thật ra chuyện đó đã lâu rồi nên em không nhớ rõ.- Vừa nói Dạt vừa khom người xuống thấp hơn.MV liền nhếch mép cười, sau đó cất giọng trầm hùng, lạnh lẽo:– Trí nhớ dạo này kém thật, như vậy thì làm được việc gì? Có cần chút xúc tác để nhớ rõ không?Đến đây thì Đạt hoàn toàn sụp đổ, vội vàng quỳ xuống xin tha:– Đại ca nương tay cho em…. Em… em… nhớ ra rồi… Thật ra…cô ta không phải là gái làm việc ở đây…. em cũng chưa từng thấy cô ta, chắc đó là lần đầu tiên cô ta đến đây, nhưng…nhưng… hôm đấy khi cô ta va phải đại ca…em thấy đại ca không giận ngược lại có vẻ hứng thú với cô ta, cho nên…em..em…mới sai đàn em lại gần cô ta…và…và….. – Hắn không dám nói tiếp, nhìn MV khẩn cầu tha thứ.Tâm trạng anh mỗi lúc một xuống theo từng lời Đạt nói, chất lượng của thông tin dội thẳng vào đầu anh làm anh muốn khuỵu xuống, cả người như muốn bốc hỏa, hai tay nắm chặt lại đến rớm máu, vẻ mặt càng thâm trầm hơn. Anh cố gắng tiếp tục truy vấn:– Vậy mày có biết cô ấy đến đây làm gì không?– Dạ…dạ…dạ…lúc thằng đàn em tiếp cận cô ta có hỏi thì cô ta bảo đến đây tìm người ở sòng bạc… Có lẽ…có lẽ là tìm tên Nguyễn ĐM đó..vì…vì bây giờ em mới nhớ ra cô lao công đó chính là cô ta và…và…và… được biết qua mấy bà làm cùng cô ta tên Nguyễn ĐM đó là…là…là….anh…anh…trai cô ta.Lắp bắp nói xong chữ ” ta” Đạt liền bị MV đạp cho một phát vào người ngã lăn xuống đất, rồi anh điên cuồng xông lên đấm, đá, thụi đạp kẻ ngã trên mặt đất đó. Đạt dù bị đánh đau cũng chỉ có thể vừa chịu vừa van xin tha mạng, MV vẫn không màng tiếp tục đấm đá liên tiếp. Lúc này đây anh như một con thú hoang, điên cuồng phẫn nộ, chỉ muốn cắn xé tên khốn này. MV thật sự không thể chấp nhận sự thật này, nó quá khủng khiếp, chẳng trách cô lại sợ hãi và căm hận anh như vậy, ngay cả chính bản thân anh còn hận không thể giết chết mình. MV vừa đấm vừa đá, miệng không ngừng **** rủa:– Thằng khốn, mày muốn chết à…Chỉ vì thấy tao bảo hứng thú liền bắt ép con gái nhà người ta? Bao nhiêu phụ nữ không tìm mày lại làm hại một cô gái ngây thơ, mới vào đời. Mày muốn lấy lòng tao hả? Mày có biết chính mày đã làm tao mắc tội ác đầy mình không? Mày làm hai tay tao nhúng chàm, vấy bản cô ấy… Vậy mà tao còn nghĩ cô ấy là gái điếm, còn sỉ nhục cô ấy không ra gì giữa bao người…. Thằng chó này….mày còn mở miệng xin tha sao?…Chết đi…chết đi…chết đi….Mỗi tiếng “chết đi” là Đạt lại nhận được một cú đá dã man với lực mạnh không khác gì bị một chiếc SH lăn qua. Mặc dù nhìn thấy Đạt bị đánh bầm dập, máu me be bét nhưng không ai dám đứng ra can ngăn, bởi đây là lần đầu tiên bọn họ thấy đại ca nổi điên, mất hết lý trí như vậy. Ai cũng run rẩy đứng bên chỉ sợ chẳng may đến lượt mình.MV điên cuồng đánh đấm nhưng cũng không vơi được cơn giận. Trời ơi! Anh đã làm gì thế này? Nhớ lại những gì anh đối xử với cô, những câu nói xúc phạm, vùi dập nghiệt ngã đó mà anh muốn cắn đứt lưỡi mình. Bỗng chốc anh trở thành kẻ phạm tội cưỡng bức, anh thấy mình thật khốn khiếp, chỉ hận không thể bằm thây chính mình. Anh đã hủy hoại sự trong trắng, thuần khiết của một cô gái vô tội…. sau đó còn khơi lại nỗi đau của cô hết lần này đến lần khác, khinh thường, sỉ nhục cả thân thể lẫn nhân cách của cô. Vậy mà cô vẫn phải nhẫn nại, chịu đựng chỉ trách mắng và thưởng cho anh hai bạt tai. Bây giờ anh mới hiểu được tại sao cô lại sợ hãi, bấn loạn và căm thù anh như vậy. Biết làm gì để đối mặt với cô? Làm sao để đền bù tất cả cho cô?Đánh đấm đến mệt lả cả người, mồ hôi đầm đìa, MV ngồi trên ghế thở dốc, hai mắt vẫn rừng rực nhìn Đạt bị đánh đến bất tỉnh, nằm im như một đống rẻ rách. Mãi sau anh mới lạnh giọng phân phó:– Lôi nó xuống giam lại, còn thằng mà nó sai đi tiếp cận cô ấy cũng tẩn cho một trận rồi giam cùng nhau. Đợi tao xử lý sau…. Bây giờ thì cút hết đi. – Câu cuối cùng anh gầm lên.Bọn đàn em không dám nhiều lời, tiến lên lôi Đạt, vội vàng chuồn khỏi mắt đại ca.Còn lại một mình trong căn phòng, MV cảm thấy trái tim thật hiu quạnh, cô độc, anh tiếp tục hút thuốc, mắt nhìn ra bầu trời đen tối. Những ánh đèn điện sáng chói, chằng chịt khắp nơi cũng không soi rõ bóng tối trong đầu anh, không thể xưởi ấm trái tim anh. Cô nói rất đúng, anh thật không có lương tâm, tội ác tày trời….không bằng cầm thú….CHƯƠNG VIII: PHÁ VỠ PHONG ẤN.Không khí của một chiều mùa đông thật yên tĩnh. Những cơn gió lạnh làm cành cây lay động mạnh. Khung cảnh vừa đượm chút hiu quạnh, nuối tiếc vừa mang chút sôi nổi, vui mừng vì mọi chuyện vẫn yên ổn.Mấy hôm nay