Snack's 1967
Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Tác giả: cocnon92

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324070

Bình chọn: 8.5.00/10/407 lượt.

m nhỏ.

– Không, con chưa muốn, hiện tại AD chỉ muốn mọi người yêu chiều mình con thôi. – Con bé ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ, sau đó đưa ra ý tưởng – Hay là vậy đi, bà để cho bác tự tìm, đừng giục bác được không ạ? Như vậy vừa có thể cho bác thoải mái theo đuổi tình yêu tự do, lại có nhiều thời gian cho con thích ứng và chấp nhận, cái này gọi là “vẹn cả đôi đường” mẹ thường nói có phải không ạ? – Bé nụng nịu xin bà.

Nghe cháu gái đề nghị, bà Hoa nghĩ ngợi cũng thấy đúng, gật đầu đồng ý:

– Ừ được rồi, AD nói đúng lắm, cháu của bà giỏi quá, thôi thì cứ như vậy đi.

Mọi người lại tiếp tục ăn cơm, bỗng bà Hoa nhớ ra chuyện, hỏi con trai:

– À, thế con bé TN bạn em anh xinh xắn, nhanh nhẹn như vậy, anh có ưng không? Hôm các người đi chơi, tôi thấy anh hợp nó lắm mà?

Minh đau đầu nhìn mẹ, tức giận và đầy miệng cơm, sau đó mới trả lời:

– Không có gì đặc biệt đâu mẹ, con coi cô ấy như em gái, giống Tuyết thôi.

– Sao lại vậy được? Anh đừng dối bà già này – Bà Hoa không tin hỏi.

Bí quá ĐM lại đưa mắt sang nhìn cháu đe dọa, vì vậy AD ngay lập tức đánh lạc hướng bà:

– Bà ơi, hôm nay ở lớp có bạn Nhung tè giầm. Như vậy là xấu bà nhỉ?

– Ừ xấu. – Bà Hoa nhìn cháu cười, gật đầu.

– Đúng rồi, hôm nay còn có chú đẹp trai đến đón bạn Hoàng. Chú ấy hỏi con nhiều thứ rồi đột nhiên nhìn con lạ lùng, đúng lúc đó mẹ đến, thế là chú ấy gọi mẹ ra nói chuyện riêng ạ.

Cuối cùng AD cũng thành công đưa bà sang chủ đề khác, nhưng không chỉ một mình bà mà cả ông và bác cũng chú ý, yên tĩnh, cùng nhìn về phía mẹ.

Đến lúc này mọi người mới thấy điều khác thường. NT đang thẫn thờ, và cơm vào miệng trong vô thức, không gắp thức ăn, cứ ăn cơm trắng một mình. Bà Hoa thấy vậy, gắp một miếng thịt nạc vào bát con, lo lắng hỏi:

– Gắp thêm thịt vào ăn chứ, ăn mỗi cơm không thế? Suy nghĩ gì chăm chú đến mức không có cả tâm hồn ăn uống vậy?

Mải suy nghĩ đến khi nghe thấy mẹ nói NT mới giật mình nhìn xuống bát cơm, quả là cô đang ăn cơm không, cô dừng lại, đặt bát xuống mâm rồi cười với mẹ đáp:

– Không có gì đâu mẹ. Tại con định giảm béo ý mà.

– Giảm gì mà giảm, còn không sợ ra đường bay mất sao? Cô mà ** theo mấy đứa con gái bây giờ thích eo giây là không xong với tôi đâu. – Bà Hoa tức giận mắng.

Biết mình lỡ lời, NT vội vàng xua tay, cười lái sang chuyện khác:

– Hì hì, con đùa thôi, con muốn béo còn chẳng được, béo khỏe béo đẹp. Mẹ đừng giận. – Nhưng bà Hoa vẫn chưa nguôi, do vậy ông Tần cũng khuyên:

– Bà chấp con nó làm gì? Nó đùa thôi, ăn cơm đi.

– Đúng, đúng, mẹ ăn cá này, mọi người cũng ăn nha. – NT vội vàng gắp cá vào bát mẹ lấy lòng rồi cầm bát lên, và lấy và để cơm vào miệng. Mẹ luôn lo lắng, quan tâm và cố gắng bồi bổ cho cô thật tốt, lúc nào cũng chê con gái mẹ gầy, xót xa khi nhìn dáng người mảnh khảnh của cô, vậy mà vừa rồi NT laị cuống quá lấy cái cớ ngu xuẩn và cấm kị nhất đối với mẹ. NT áy náy, sợ mẹ buồn cho nên cố gắng ăn thật nhiều.

Mọi người không nói chuyện nữa, tiếp tục ăn cơm.

Ăn cơm xong, NT như mọi ngày đi làm buổi tối ở khách sạn.

*********************

Về đến nhà, bố mẹ và anh trai vẫn chưa ngủ, ngồi trên ghế xem phim.

Hôm nay NT muốn đi xe buýt, vì vậy anh trai cô không đi đón.

Thấy mọi người vẫn thức, thật kì lạ, NT bước vào nhà nhìn mẹ hỏi:

– Bố, mẹ sao hai người còn chưa ngủ? AD đâu rồi ạ?

Mẹ cô nhìn cô một lúc mới mở miệng:

– Mẹ dỗ con bé ngủ rồi, con ngồi xuống đây nói chuyện với bố mẹ một lát.

– Vâng ạ.

NT biết chẳng có chuyện gì qua được mắt mẹ vì mẹ luôn quan tâm và rất hiểu cô cho nên cũng không giấu, ngồi xuống cạnh mẹ.

– Có phải người chiều nay đến tìm con là hắn ta không? Hắn biết AD là con rồi sao? – Bà Hoa không vòng vo, hỏi thẳng con.

NT không nói chỉ gật nhẹ đầu, vì vậy ĐM liền lo lắng hỏi:

– Tên khốn ấy có làm gì em không? Em không bị thiệt thòi gì chứ?

– Không có chuyện gì. – Cô trấn an mọi người. Nhưng bố cô vẫn chưa tin, hỏi lại:

– Thật không sao chứ? Con không được giấu mọi người chịu đựng một mình. – Ông Tần nghiêm nghị nói, ông còn lạ gì con gái, lúc nào cũng lo cho bố mẹ, nghĩ cho người khác làm ông rất đau lòng.

– Bố mẹ, con nói thật mà. Con và hắn ta chỉ nói chuyện, không xảy ra việc gì hết. – NT khẳng định chắc nịch.

Nghe vậy mọi người nhẹ nhõm hơn, sau đó ĐM hỏi tiếp:

– Hắn ta biết AD là con mình, vậy hắn muốn gì? Hắn có đòi bắt nó đi không? Có uy hiếp em điều gì không?

Mọi người hốt hoảng, nôn nóng nhìn NT, đây là điều quan trọng nhất. AD là mạch sống trong gia đình này, làm sao có thể để hắn ta cướp đi? Mọi người cũng hiểu rõ hắn quyền thế, lợi hại như thế nào, làm sao họ đấu lại được?

Biết mọi người sốt ruột, NT bình tĩnh nói rõ ràng tất cả:

– Lúc đầu hắn ta rất tức giận, đòi nhận AD ngay lập tức, nhưng con đã dùng lí lẽ thuyết phục hắn, yêu cầu thời gian để hai người bình tĩnh và suy nghĩ kĩ. Hắn đồng ý, do vậy tạm thời chưa có chuyện gì.

– Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? Không lẽ chuyển nhà?- Bà Hoa sợ hãi nói.

– Bà từ từ để con nói, đừng cuống. – Ông Tần cầm tay vợ trấn an.

ĐM nãy giờ yên lặng, tay chống cằm suy nghĩ, sau đó nhìn NT hỏi:

– Em có k