XtGem Forum catalog
Tam Quốc Diễn Nghĩa

Tam Quốc Diễn Nghĩa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210825

Bình chọn: 9.00/10/1082 lượt.

của Viên Thiệu.

Tính từ Hứa đô tới đây Quan Công đã phải vượt qua năm cửa ải và giết mất sáu tướng của Tào Tháo. .Nghĩ tới đó thì Quan Công ngậm ngùi không vui, sau lại tự bảo mình đâu muốn thế, chẳng qua là vì bó buộc mà thôi.

Còn đang suy đi nghĩ lại thì có một người phi ngựa tới.

Quan Công vội nhìn xem thì ra là Tôn Càng.

Tôn Càng kể :

– Hiện Lưu Tích đã chiếm đoạt đất Nhũ Nam , tôi phải đi qua Hà Bắc để cùng Viên Thiệu bàn kế phá Tào. Nào ngờ tới nơi mới biết nội bộ bên Viên Thiệu thiệt là lủng củng, ai cũng nghi kỵ lẫn nhau, quân sĩ trở thành chểnh mảng. Vì vậy Huyền Ðức đã bỏ Viên Thiệu mà qua Nhữ Nam, người e tướng quân về với Viên Thiệu cho nên sai tôi đón chờ Tuớng quân ở đây .

Quan Công khiến Tôn Càng ra , mắt hai vị phu nhân, Tôn Càng lại kể chuyện đã mấy lần Viên Thiệu toan giết Huyền Ðức, hai Phu nhân nghe xong đều khóc lóc.

Quan Công nghe theo lời chỉ dẫn của Tôn Càng liền quay xe hai chị đi về hướng Nhữ Nam.

Chợt bụi bay mù trời một đoàn hùng binh kéo tới, đi đầu chính là đại tướng Hạ Hầu Ðôn.

Hạ Hầu Ðôn vừa tới đã kêu lớn :

– Vân Trường đừng chạy nữa , có Ðôn tới bắt ngươi đây !

Hồi 28

Chém Thái Dương, anh em đoàn tụ,

Ðến Cổ Thành, tôi chúa an vui

Hạ Hầu Ðôn dẫn năm trăm quân kỵ chạy tới và nói :

– Thừa lệnh Thừa Tướng, ta trấn giữ nơi đây, làm sao ngươi lại xông pha chém giết thủ hạ của ta như vậy ?

Nói rồi xông lại đánh với Quan Công.

Chợt có người mang chiếu của Tào Tháo tới, kêu lớn :

– Chớ giao chiến với Vân Trường nữa !

Rồi người đó mở chiếu đọc :

– Thừa Tướng kính mến tấm lòng trung nghĩa của Vân Trường, lại e dọc đường bị ngăn cản nên có chiếu này truyền tướng quân thâu binh .

Hạ Hầu Ðôn hỏi :

– Vậy chớ chuyện qua ải chém tướng, Thừa Tướng đã rõ chưa ?

Người ấy đáp chưa.

Tức thời Hạ Hầu Ðôn nói :

– Vậy ta phải bắt Vân Trường mới được !

Nói rồi lại xông vào, Quan Công cũng nổi giận nạt rằng :

– Dễ ta sợ ngươi sao !

Hai người lại đánh vùi, được ba hiệp có một tướng phi ngựa như bay tới.

Hai bên nhìn lại xem ai, thì ra Trương Liêu.

Trương Liêu kêu Hạ Hầu Ðôn mà rằng :

– Thừa Tướng được báo cáo việc Quan Công chém sáu tướng rồi , nhưng vì có lời giao ước, lại vì cảm nghĩa, nên Thừa Tướng truyền cho Tướng quân phải bãi binh .

Hạ Hầu Ðôn nói :

– Trần Kỳ là cháu Thái Dương, vậy nói làm sao ?

Trương Liêu nói :

– Anh để tôi khuyên giải chắc Thái Dương sẽ nguôi.

Hạ Hầu Ðôn đành phải lui binh .

Trương Liêu hỏi Quan Công nay định đi đâu.

Quan Công đáp :

– Huyền Ðức hiện không ở với Viên Thiệu nữa nên tôi đang đi tìm.

Trương Liêu khuyên nếu vậy hãy trở lại với Tào Tháo đã.

Vân Trường đáp :

– Lẽ nào có thể như vậy được nữa. Sau đó hai bên giã từ nhau.

Quan Công đi hồi lâu, gặp cơn mưa rất lớn nên phải xin vào một nhà gần đó tá túc.

Một ông già ra nghênh tiếp và nói :

– Tôi là Quách Thường, nghe đại danh đã lâu . Nói xong sai dọn cơm nước tử tế khoản đăi, lại mời hai phu nhân an nghỉ trong hậu đường, còn Vân Trường và Tôn Càng mời nghỉ ở nhà ngoài.

Bỗng có một thanh niên đi ngang qua, Quách Thường buồn rầu nói :

– Ðó là con tôi, mà tánh tình du đảng, ngày ngày giao du với bọn thảo khấu, thiệt là vô phước cho nhà tôi . Quan Công cũng buồn lòng dùm.

Canh ba đêm đó, có tiếng người la ngựa hí.

Quan Công, Tôn Càng vội cầm gươm ra xem thì thay dưới dất có một người dãy dụa, còn đám gia binh đang đánh nhau với một toán người . Thì ra con Quách Thường đem người tới trộm ngựa, bị ngựa đá nên nằm lăn ra đó .

Quách Thường cũng chạy tới, rầy la con không ngớt và xin lỗi Quan Công.

Quân cướp lui rồi, sáng hôm sau, Quan Công từ giã Quách Thường cùng Tôn Càng phò hai chị lên đường .

Ði được hai mươi dặm, chợt gặp một tốp quân sĩ mấy trăm người có hai tướng dẫn đầu, một mặc chiến bào, lại có con Quách Thường đi theo .

Tướng mặc chiến bào nói :

– Muốn đi thì để con ngựa Xích Thố lại cho ta .

Quan Công hỏi :

– Ngươi là ai mà hống hách làm vậy ?

Tướng kia đáp :

– Ta là bộ hạ Trương Giác tức Ngươn Thìệu đây .

Quan Công lại bảo :

– Ngươi theo Trương Giác mà không biết Lưu , Quan , Trương là ai ?

Ngươn Thiệu đáp :

– Ta vẫn nghe tả người mà chưa gặp bao giờ .

Quan Công tức thì mở túi râu ra, tướng kia liền xuống ngựa mà rằng :

– Tôi lở xúc phạm đại nhân dám xin tha thứ .

Quan Công hỏi :

– Làm sao mà ngươi nghe danh ta ?

Người ấy đáp :

~Trên núi Ngọa Ngưu San có một người quê ở Quảng Tây, tên là Châu Thương sức mạnh phi thường cứ nhắc đến ngài luôn nên tôi mới biết .

Quan Công nói :

– Chốn lục lâm chẳng phải là nơi nương thân của hào kiệt, sao chẳng về theo ta .

Người kia đáp xin vâng, thì đàng xa một người đen thui phi ngựa như gió tới dẫn theo hàng ngàn lâu la , thấy Quan Công thì quì xuống mà rằng :

– Tôi nghe oai danh tướng công bấy lâu, những mong được theo phò tá, ngặt vì nương tựa chốn sơn trại bấy lâu, e tướng công không thâu dụng; may mà được gặp tướng công nơi đây dám xin lượng tình mà cho tôi đi theo hầu là may lắm .

Quan Công hỏi han tên họ .

Người kia trình tên là Châu Thương.

Quan Công cảm tấm lòng thành khẩn mà cho đi theo .

L