Thầy, Em Yêu Thầy!

Thầy, Em Yêu Thầy!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322483

Bình chọn: 7.5.00/10/248 lượt.

hiệp, thích ba mẹ thất vọng, thì cứ việc để đó. Tùy em thôi.

Lam im lặng. Rồi nó bắt đầu thu dọn, lòng buồn vô hạn.

– Đợi tôi về rồi dọn, em cũng biết nghe lời đó. Mà tôi không hiểu, sao em lại “si mê” tụi đó quá vậy?

– Thầy dùng từ đàng hoàng nghe. “Tụi đó” gì chứ? Thầy không được xúc phạm các anh.

Nam bật cười:

– Các anh? Tôi phải công nhận làn sóng Hàn Quốc kinh khủng thật (biết điều đấy ^^)!!!! Ok, tôi không nói “tụi đó” nữa. Này, em thích “các anh” làm gì? Em cũng đâu thể gặp “các anh”? Thích tôi không tốt hơn sao? Tôi còn đẹp trai hơn, ai nhỉ, à, Lee Min Ho, rồi TVXQ gì đó ấy chứ! Tôi có thể ngồi đây cho em nhìn ngắm thoải mái, cho em chữ kí cũng được. Còn cơ hội em gặp “các anh”, nói thật chứ xác suất là 1/100.

– Mặc kệ em, dù không có hy vọng em cũng cứ thích. Thích thầy em được gì chứ? Thầy có thích em lại không? Để em thích các anh trong vô vọng còn tốt hơn.

Không khí bây giờ trong phòng ngột ngạt, căng thẳng. Hai bên không ai nói gì nữa. Lam không biết làm sao thoát khỏi hoàn cảnh này. Nó đang tính cách thì may làm sao, điện thoại nó báo tin nhắn. Lam chụp lấy điện thoại, định đọc, nhưng Nam đã giật cái điện thoại trên tay nó:

– Học, trễ quá rồi. Học xong rồi đọc tin nhắn sau. Em tắt luôn điện thoại đi. Tôi không thích đang học mà có ai gọi đến đâu.

Dù bực bội Nam, nhưng Lam không dám phản kháng lại. Nó ấm ức tắt máy, lấy giáo trình ra. Haizzzz, thôi kệ, dẫu sao cũng nhờ tin nhắn ấy…

– Tập trung vô đây. Tôi giảng bài hệ tuần hoàn trước. …

– Hiểu không?

– Sơ sơ.

– Sơ sơ được rồi. Tôi phải giảng lại chỗ nào không?

– Chỗ máu chảy về van nhĩ thất, nhĩ phải, động mạch, tĩnh mạch ấy. Em hay quên..

– Được rồi, tôi bày cách này dễ nhớ lắm…

Híc, mới đó 9h rồi, mới học hơn 30’ mà nó ngáp lên ngáp xuống:

– Buồn ngủ rồi à?

Nó gật:

– Đừng học nữa nghe thầy, bữa khác học. Cái gì mà ép em học nhiều quá, là em…buồn nôn đó.

– Em nói thật đó. Hồi ôn thi Đại học, ông thầy ra chục bài lượng giác, em giải 5 bài đã chịu không nổi, nên không thèm làm nữa. Với em cái gì cũng phải có mức độ thôi.

Nam phì cười:

– Được rồi, nghỉ thì nghỉ, tôi sợ em nôn thật chắc chết tôi. Mới học có chút xíu mà em quá tải à? Vậy khi nghe nhạc, xem phim có thế không. Mai ở nhà lo đọc lại bài đó, buổi tiếp theo tôi kiểm tra.

Lam nhăn mặt:

– Trên trường kiểm tra chưa đủ hả thầy? Híc. Để em tiễn thầy về.

Mẹ nó niềm nở nhìn Nam:

– Con bé học thế nào con?

– Dạ, cũng được cô.

– Uh, con cố giúp nó nhé. Nó lười lắm, không chịu học gì hết. Hồi thi ĐH nó cũng chơi suốt, cô sợ nó không đậu được trường nào luôn.

– Dạ, con sẽ cố, cô yên tâm, con bé cũng thông minh lắm.

Vừa nói Nam vừa nháy mắt với Lam. Lam đỏ mặt nhưng may sao, Nam không thấy.

– Thưa cô chú con về. Tôi về đây. Anh về nghe Hiển (khổ, xưng hô đủ kiểu).

Chap 22

Nam về rồi, Lam mở máy lên xem tin nhắn. Ặc, Ti nhắn tin, hỏi nó học hành với Nam thế nào. Lam gọi điện cho Ti luôn, giờ nó lười nhắn quá (chơi sang quá ^^)….

Sáng hôm sau, vừa đến lớp, Lam kéo hai con bạn lại:

– Ta kể chuyện này nè. Tối qua…

– Trời, romantic quá !!!!

– Dẹp đi, ta khốn đốn thế này mà mi cho là romantic hả? Híc.

– Thầy tốt thiệt đó chứ!

– Nếu tốt thật ta đã sung sướng rồi. Cũng là do ba mẹ thầy bảo phải quan tâm ta thôi.

– Xì, đừng nghi ngờ lòng tốt của thầy chứ mi. Phải biết trân trọng.

– Ta không cảm nhận được lòng tốt của thầy như mi nói. Hi hi.

– Ngốc quá đí, có ngày mi hối hận vì đã nghi ngờ thầy cho xem. Chà, thầy dạy kèm, tuyệt quá. Mi thấy thầy dạy hay không?

– Ờ, công nhận dễ hiểu.

– Thấy chưa, ta đã nói mà. Bữa nào ta phải qua học ké mới được.

– Mơ đi, đừng hòng ta cho mi qua phá đám nhé.

– Hứ, ta giỡn thôi làm gì ghê vậy? Thầy của mi có gì hay ho, anh Nhật của ta No.1.

– Chứ ta có nói anh Nhật mi không No.1 à? Ta cũng đùa thôi, thích thì qua nhà ta, ta nói thầy dạy luôn. Mình ta học cũng ớn, thầy “phát-xít” thế nào mi biết rồi!!!!

– Thôi, ta nói vậy, chứ ta cũng sợ thầy. Giá như lúc nào thầy cũng hiền thì ok rồi.

– Bởi vậy mới nói con người đâu phải lúc nào cũng hoàn mỹ. Thầy phát-xít vậy mà con gái theo quá trời, nếu mà tính tình thầy bình thường chắc xã hội loạn ^^.

– Mi nói chuẩn không cần chỉnh luôn! Này Lam, giờ mới nhớ, mi về đọc lại lý thuyết Kí sinh trùng đó. Thầy gọi vài đứa lên hỏi, trả lời không được cũng tiêu với thầy á.

– Trời, mai ta thực tập rồi. Tối nay còn phải ngồi ôn Giải phẫu nữa. Sao khổ quá vậy nè?

– Cố lên đi cưng!

Tối hôm đó cả nhà sửng sốt khi thấy Lam vừa ăn cơm xong đã vội lên phòng học bài. Ai cũng cam đoan rằng ngày mai trời sẽ mưa to lắm cho xem.

Đọc xong phần còn lại của Hệ tuần hoàn, Lam…lăn quay luôn. Nó ghét ông tác giả viết nên cuốn sách này, à không, nó ghét ông nào tạo ra cái môn Giải phẫu sinh lí. Mệt, buồn ngủ, nhưng Lam cũng cố lấy cuốn giáo trình Kí sinh trùng đọc sơ qua. Nó không muốn ngày mai là kẻ xui xẻo bị thầy gọi lên mà không trả lời được. Tội nghiệp Lam, nó mệt quá, mới đọc 2,3 trang đã ngủ quên luôn. Híc….

Phòng thực tập

– Mi coi lại bài chưa? – Lan hỏi Lam.

– Ôi, hồi tối ta coi bài Giải phẫu, đọc


Insane