Polly po-cket
The Monarchical Song (Huyền Ca Vương Quyền)

The Monarchical Song (Huyền Ca Vương Quyền)

Tác giả: Dasandra JK (JK)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211321

Bình chọn: 8.00/10/1132 lượt.

c đỏtương phản mạnh mẽ.

– Lạnh quá, thời tiết này không thích hợp cho việc luyện tập – Charles nói thổi hơi ấm vào tay với thanh kiếm cắm xuống đất. Nếu không nhờ vào những thảo dược tuyệt diệu thì hàng tá vết thương nàng ta đã chịu hẳn đã để lại sẹo chằn chịt trên cánh tay gầy guộc kia.

– Không, tiếp đi ! – cô nói, cởi lớp áo khoác lông thú ra và tay chân nàng run lên không kiểm soát.

– Cô đúng là bị thần kinh mà !

– Chúng ta sẽ không biết được kẻ thù sẽ tấn công lúc này, do đó ở mọi tình huống đều phải thành thạo.

Mũi kiếm thép run lên khi bàn tay nàng siết chặt. Nàng đang tê cóng. Charles không đáp, những lời nàng ta nói không sai. Lupasthoen còn quá non trẻ, bất cứ sự càn quét nào từ phía quân đội đông đều có thể hạ đổ đế chế này. Đó là lý do quân lính Lupasthoen không bao giờ được một chút lơ là cảnh giác. Song cả trong tiết trời trắng xóa, nhìn trong phạm vi hai met cũng mờ mịch mà vẫn phải luyện tập thì quả là quá sức chịu đựng của một cô gái. “Cô sinh ra chưa bao giờ để làm chiến binh”, Charles đã từng nói. Thật vậy, lý trí nàng sinh ra chưa bao giờ cứng cỏi, gia thế cũng không cho nàng điều kiện để trở thành người chiến binh. Còn về hình hài, một thiếu nữ ốm yếu đến mức Charles nghĩ nàng ta chỉ hoàn toàn thích hợp sống trong lâu đài giàu sang dưới danh phận của một tiểu thư hay phu nhân. Song, mỗi lần anh định mở miệng nói về điều đó thì anh lại nhớ đến lời nói của nàng

“Thiên bẩm không phải là tất cả. Nếu thế thì con người đâu cần đến sự nỗ lực”

Rồi anh đáp : “Một tướng tài có thể vào đầu óc, không nhất thiết phải là chân tay”

Dolenza kết thúc câu chuyện : “Ta là người kế thừa Tiên Tộc , là công nương của Luxephin, Ta sẽ giết chết kẻ thù bằng cả hai thứ đó. Cho nên, hãy biến Ta thành cổ máy giết người ! Hãy làm đi, Charles và đừng nói gì nữa !”

CHAPTER XXI : THE LEGEND OF GODDESS (2)

Người kế thừa Tiên Tộc, song chưa bao giờ được thừa nhận. Dolenza kiếp trước đã gieo rắt sự bất hạnh cho cả tiên tộc, dù điều đó không hẳn là lỗi của nàng, song đã đánh mất niềm tin. Và ở kiếp này khi, hội động Tiên Tộc đòi hỏi Haida ở việc khẳng định niềm tin, họ đã đặt ra một câu hỏi dễ hơn cả sức tưởng tượng của Charles và Lanna. Họ xem đó là một cánh cửa rộng mở chào đón Haida trở lại với vương vị của người kế thừa song Haida đã sập mạnh cánh cửa đó lại và như đã tạt một gáo nước lạnh vào mặt Hội Đồng, và sai lầm đó khiến nàng phải vất vả như bây giờ. Song khi Charles hỏi nếu có cơ hội thì nàng có trả lời khác không, Haida đều nói:

“Không !”

Hội Đồng đã hỏi nàng:

– Nếu kẻ thù của Tiên Tộc chúng ta, tức Hoàng tử Death Prince ở đây, Ngươi có thể thề Ngươi sẽ giết chết hắn cũng như bất cứ kẻ thù nào để bảo vệ Tiên Tộc và Đế Chế này không.

Và nàng đáp:

– Thưa Hội Đồng, thưa chư vị thần tiên, Tôi sẽ giết tất cả những kẻ thù nào gâynguy hiểm cho Tiên Tộc và Đế Chế này dù đó là một hay hàng vạn. Nhưng, nếu Hoàng tử Death Prince ở đây, tôi sẽ không bao giờ có thể điều đó. Vì tôi yêu Death Prince !

Và nàng đã không được thừa nhận bởi làn sóng phẫn nộ nàng gây ra. Song Haida là người duy nhất có thể kế thừa sức mạnh của Tiên Tộc, và họ quyết định đưa cho nàng một thử thách khó khăn. Quá khó khăn và quá sức với bất cứ kẻ nào.

Haida phải vực dậy Đế Chế, xây dựng nó trở thành một Vương Quốc phồn vinh như xưa. Nếu nàng có thể bảo vệ và hết lòng như lời nàng nói thì một ngày nào đó nàng có thể được thừa nhận. Charles, Lanna, Colwet đều thấy khó khăn đến khủng khiếp, làm sao có thể làm được điều đó. Nàng đã cầu xin sự giúp đỡ từ họ, từ rất nhiều người và nỗ lực hết sức đến mức như máu của nàng đổi lấy cả Đế Chế. Và 13 năm ở nơi đây bằng hơn 100 năm loài người, và điều đáng kinh ngạc hơn là nàng ta có thể nỗ lực khoảng thời gian đó. Song chưa bao giờ nàng rút lại lời nói đó.

Và Charles biết, nàng trở thành kẻ như thế để bù đắp lại vết thương lòng của mình, nàng lao lực vì công lực vì công việc để không còn thời gian yếu mềm. Nàng sống như thể nàng không có gì hối tiếc, phải Dolenza chưa làm chuyện gì phải hối tiếc chỉ trừ một việc. Và đến bây giờ nàng vẫn nhớ về nó như một vết thương lòng quá lớn không cách nào lành lặn lại được.

Corodo,

Ta không thể chết, tuyệt đối không !

Mũi kiếm lao xuống nàng. Tiếng kim loại chát chúa vang lên, Dolenza đưa thanh kiếm gãy chỉ còn không tới phần ba lên đỡ. Vết thương ở hai cánh tay nhanh chóng làm nàng thất thế, nàng hét khi vết thương đau tê tái dưới sức mạnh của Alebian, mắt nàng hoa lên mệt mỏi, nàng có cảm giác bản thân mình sắp ngất đi. Lực chém của Alebian quá mạnh, gã vốn dĩ đã là kẻ mạnh thêm thủ đoạn tàn độc. Vết thương của gã không đơn thuần là nhát chém mà còn chứa tà thật tiêu tốn cả pháp lực của nàng. Mũi kiếm gãy phát ra ánh sáng đỏ yếu ớt như ngọn đèn leo lét trước gió. Song nàng chợt thấy, dưới con mắt kinh ngạc, lưỡi kiếm gãy bỗng bắn ra những tia lửa xanh, thoạt yếu ớt như hơi thở của tàn lực rồi dần rực rỡ hơn. Rồi, lưỡi kiếm dài ra từng chút một cho đến khi nguyên vẹn một lưỡi kiếm, toàn vẹn hơn cả cái đã gãy. Nó tỏa làn khí nóng hừng hực làm thanh k