Pair of Vintage Old School Fru
Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Tác giả: baohan399

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327533

Bình chọn: 8.5.00/10/753 lượt.

ia.

– Ai… khụ khụ… là vợ… anh… khụ khụ. – nó khổ sở cãi lại trong cơn ho.

– Người này nè. – hắn quay sang nó, hai tay ôm eo kéo nó lại gần, mặt kề sát mặt nó.

Mặt nó bất giác đỏ ửng. Dây thần kinh phản xạ của nó hoàn toàn tê liệt. Tên này càng ngày càng… không coi ai ra gì!

Nó chưa biết làm thế nào khi đẩy mãi mà không làm gì được tên này thì lại có một người đàn ông khá trẻ đến chỗ hắn, bên cạnh là một người phụ nữ đẹp, khuôn mặt hiền từ đức độ. Cậu ta khẽ tằng hắng rồi đưa tay ra. Hắn buông nó ra bắt tay. Cậu thân thiện :

– Xin chào, cậu là Kevin phải không?

– Vâng, là tôi. Còn cậu là Nathan _ chủ tịch công ty bất động sản R&J. – hắn cười.

– Ồ, không ngờ một người nổi tiếng như cậu lại biết đến tôi. Công ty tôi chỉ là một công ty nhỏ bé, được một chủ tịch tập đoàn lớn biết đến thật là vinh hạnh quá!

– Tôi không phải chủ tịch, hôm nay tôi đến đây với tư cách con trai ông ấy. Vả lại, cậu đừng nói khách sáo như vậy, công ty cậu đâu có nhỏ bé như cậu nói.

– Haha! Cậu quả vừa có tài làm ăn, vừa có tài ăn nói, còn… cô đây là bạn gái cậu ấy à? – Nathan nhìn sang nó mỉm cười.

– Là… – nó định trả lời thì…

– Vợ tôi. – hắn một lần nữa làm nó tức ói máu, đã cố tình giành trả lời rồi, ấy vậy mà hắn lại chen vào nói.

– Ồ, thế hai người làm quen nhé, đây là vợ sắp cưới của tôi _ Jessie. – Nathan giới thiệu cô vợ tương lai xinh đẹp kế bên. Nó không biết sao rất có thiện cảm với Jessie, có lẽ bởi khuôn mặt thánh thiện, nụ cười thiên thần, hay do tính cách trầm lặng yên bình của cô nàng.

– Chào cô, tôi là Hana. – nó tươi cười bắt tay Jessie. Cô nàng thẹn thùng thủ thỉ.

– Chào. Rất vui được làm quen.

– Khi nào đám cưới nhất định không được quên tụi này nhá! – nó vui vẻ, cười tươi rói. Như nhắc tới vấn đề tình cảm, Jessie thẹn thùng, e lệ mặt đỏ ửng khẽ gật đầu.

Bốn người trò chuyện hồi lâu thì hắn giã từ Nathan và Jessie, kéo nó đi về. Sau đó, cả hai ghé qua ăn trưa ở một nhà hàng gần đó, về khách sạn, giáp mặt bốn con gián mặt gian đang ở sảnh chính.

CHAP 63

Đợi nó và hắn thay hai bộ quần áo đơn giản hơn, cả bọn kéo nhau đi chợ mua quà. Thật tình cờ và thú vị là hôm nay cả nó và hắn đều mặc áo pull đen, nó quần sọt đen, hắn quần jean dài cũng đen sất. Có vẻ là phong cách đôi. Khi nó xuống sảnh, rất ngạc nhiên khi phong cách của hắn giống nó, nhưng nếu lại lên phòng đổi quần áo, sẽ tốn thời gian của cả sáu. Chấp nhận số phận, mặc chúng nó chọc ghẹo, hắn vẫn nhếch mép, nó vẫn mặt đỏ bừng, cúi gằm.

Ở chợ, tụi nó hốt gần sạch cái chợ của người ta. Nào trang sức, quần áo…

Cả ba đang bàn luận về một cái áo thì đột nhiên nghe tiếng la to :

– Cướp! Cướp! Ai đó bắt hắn giúp tôi.

Theo phản xạ, cả sáu cũng như tất cả những người ở chợ hướng mắt về phía bà cụ vừa thét lên _ một cụ già với vẻ mặt đau đớn vì mất hết số tiền mà bà đã cố gắng dùng tất cả sức lực cuối đời làm ra. Tên cướp thật nhẫn tâm và vô liên sĩ.

Cùng lúc đó, một tên thanh niên đội nón lưỡi trai che khuất khuôn mặt, áo jean rách rưới, cùng với quần jean cũ nát đang ôm một cái túi khá cũ chạy về phía ba đứa tụi hắn đang đứng. Darkness nhếch mép. Đợi lúc tên đó đến gần, anh dùng một thế judo quật ngã tên cướp. Josh giật lại chiếc túi đưa cho bà cụ. Bà nhìn Josh và Darkness với ánh mắt thán phục, cũng như vô cùng cảm động và biết ơn.

Đã giúp thì giúp cho trót. Cả lũ tạm dừng việc mua sắm, mà thực ra cái chợ chẳng còn gì để mua nữa, đưa tên cướp đến đồn cảnh sát, tuy nhiên, bà cụ lại bảo :

– Thả hắn ra đi. Và bà mời mấy con đến nhà bà chơi nhé.

Darkness ngoan ngoãn thả tay tên đó ra, nhưng thay vì chạy đi, tên đó lại đi theo cả sáu và bà cụ, khiến cả bọn thực sự rất ngạc nhiên.

Bà cụ đưa cả sáu đến một căn nhà… à không… là một biệt thự rộng lớn sang trọng.

– Bà ơi… đây là… – nó chạy lên trước lay lay tay bà.

– Nhà bà, con thấy sao? – bà cụ thản nhiên nói vào hộp gì đó trước cửa, giống cái hộp ở nhà Thraw – Mở cửa giúp tôi.

– Vâng.

Cửa mở trước ánh mắt ngạc nhiên của cả sáu, tên cướp theo bà cụ vào nhà trước dẫn đường. Để vào được nhà, phải đi qua một khoảng sân rộng, nhiều hướng đi, rất dễ lạc. Bà đưa tụi nó và tụi hắn vào phòng khách _ một căn phòng rộng lớn, nội thất sang trọng, trang nhã, bình dị nhưng vô cùng nghệ thuật. Bà bảo chờ, rồi bước đi, tên cướp cũng biến mất từ khi nào.

– Thế này là sao? – Zoey hoang mang thấy rõ, vẻ mặt bất n