Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Tác giả: baohan399

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327232

Bình chọn: 8.5.00/10/723 lượt.

y Kevin bé :

– Dễ thương quá!!

Rồi đột nhiên nó bị đẩy ra, Kevin bé bị ai đó bế lên mất, cơ mà còn ai ngoài mama nó :

– A!! Dễ thương quá! Cháu ngoại của mama đó hả hai đứa? Chu choa! Dễ thương quá đi à!!! Moah!

– Không! Mama hiểu nhầm rồi. Thằng bé không phải con của con.

– Mẹ ơi? – Kevin bé hoang mang nhìn nó, nó hoảng hốt.

– A! Kevin là con của mẹ và ba!

– Ừ! Con của ba mẹ là Kevin dễ thương. Ăn xong rồi, ra ngoài chơi với ba nha. Để mẹ con nói chuyện với ông bà ngoại. Đi thôii! Bay lên! Cao nè! Cao hơn nè! – hắn bế Kevin bé bay lên, còn nói chuyện bằng cái giọng con nít đó, làm nó phì cười.

Sau khi hắn đưa Kevin bé ra ngoài chơi ở phòng khách, nó giải thích. Pama nó có vẻ bất bình bởi cái người vô tâm kia, nhưng nó chỉ cười buồn :

– Ai cũng có nỗi khổ riêng của mình. Bỏ lại đứa bé mình sinh ra đã quá đau buồn, huống chi một đứa bé đáng yêu như vậy.

Chỉ trong một buổi chiều, mà ai cũng cảm thấy thích thằng bé, thậm chí buổi tối, Zoey cứ ôm khư khư Kevin bé, không cho nó đem về phòng ngủ.

Hắn và nó nằm hai bên, Kevin bé nằm giữa cười tươi rói.

– Ba ơi kể chuyện con nghe. – Kevin bé đột nhiên níu áo hắn.

– Ờ. Chuyện về ba chú heo con nhé!

– Không thích đâu! Chuyện khác cơ!

– Á. Chuyện gì? Nàng tiên cá nha.

– Không thích!

– Vậy… vậy còn… Bạch tuyết, Công chúa ngủ trong nhà, hay… hay là… A! Chiến binh chihuahua nhé!

Thấy hắn vất vả, loay hoay với thằng nhóc, nó nằm quay lưng sang hắn mà cười cho đã. Âu! Hình tượng bang chủ lạnh lùng, khó gần, giết người không chớp mắt biến đâu mất tiu. Thay vào đó là người cha trẻ đang vắt óc tìm truyện cổ tích kể cho con nghe, mà cứ chế biến tùm lum câu truyện của người ta. Buồn cười chết mất!

– Aha! Mẹ dám cười hai cha con mình kìa! Xử lí!!

– Dạ!

Rồi nó bị hắn với Kevin bé đè ra chọc cù léc chảy cả nước mắt. Bé Kevin có phải là món quà ông trời ban tặng để đem đến niềm vui cho cả căn nhà. Nhưng là tụi nó vui thôi, nó quên mất cảm nhận của thằng bé. Thừa biết nó và hắn không phải pama mình, nhưng vẫn như vậy, là đang cố che đi nỗi nhớ nhung cha mẹ thực sự. Nhưng cảm xúc là phải chân thực, thằng bé không giấu được nước mắt, và gọi ba mẹ trong mơ. Nó nghe thấy, ôm chặt lấy Kevin bé, khóc còn to hơn thằng nhỏ. Hắn nghe thấy giật mình, quay sang dỗ cô bạn gái bé bỏng yếu đuối.

CHAP 87

Sáng hôm sau, New Star…

Hôm nay cả lũ nổi hứng đi bộ đến trường, nên mệt đứt hơi. Chưa kể, hắn nắm một bên, nó nắm một bên tay của Kevin bé nhìn như một gia đình bé nhỏ, xinh xinh hạnh phúc, thằng nhóc còn luôn miệng hát những bài hát thiếu nhi. Mức độ đáng yêu của Kevin bé sáng ra đã bùng nổ, làm Zoey nhà ta tức tối, điên cuồng vì không được nắm tay bé, bên cạnh đó cũng làm Josh tối tăm mặt mày vì phải giữ con nhỏ hám trai lại.

Vào đến lớp, cũng là cái phản ứng kịch liệt hệt tụi Julia, Zoey, Josh, Jackson. Đầu tiên là đứng hình, sau đó đồng thanh “WTF???!!!”. Rồi liên tục nhào đến hỏi nó. Chứ có đứa nào dám hỏi hắn. Hắn tống hết cho nó rồi nắm tay dắt Kevin bé về chỗ ngồi. Hắn đang dạy thằng nhỏ trò chơi dân gian vận dụng trí óc, sức khỏe, và sự may mắn, một trò chơi phù hợp với mọi lứa tuổi. Chính là… oẳn tù xì.

– Con mày hả Hana?

– Ủa tao nhớ mày với Kevin hẹn hò chưa được bao lâu mà? Thằng nhóc lớn lẹ vậy?

– Ê! Thằng nhóc đẹp trai quá, mai mốt nó lớn nhớ giới thiệu cho tao nha.

– Trời ơi. Sao mày dám đem nó lên trường? FC của mày với Kevin nhập viện cả lũ bây giờ!

– Ba ơi? Sao nhiều người bu mẹ quá dậy? Mẹ có thở được hông ba? – giọng nói ngây thơ của Kevin bé làm mọi người hoàn toàn im lặng, đồng loạt các tia nhìn hướng thẳng về phía Kevin bé, và hắn đang để tay hình cái kéo ở cuối lớp. Nhưng lại làm độ nháo nhào của bè lũ 11A1 thêm phần khốc liệt.

– Á! Vậy là con trai tụi bây thiệt rồi.

– Bớ bà con các lớp! Tin hót!!!

Bla bla bla.

Nó nhức hết cả đầu cố gắng lết xác xuống chỗ hắn, nhìn hắn cầu cứu. Hắn lừ mắt, hừ giọng một cái là cả bọn tản ra hết, sau đó thái độ thay đổi 180 quay qua mỉm cười dịu dàng nhìn Kevin bé. Hắn đặt thằng bé ngồi lên bàn, rồi bảo nó chơi oẳn tù xì với bé, khoe công lao dạy dỗ từ nãy đến giờ. Lớp nhìn hắn mà mắt muốn rớt ra ngoài a.

Không những nó mà Julia, Zoey, Josh hay Jackson cũng bị vây kín để tra hỏi. Chị Julia khỏi nói, lạnh lùng đeo tai phone nghe nhạc. Anh Jackson nhếch mép “Con trai hai đứa nó đó!”, rồi sà xuống ngồi kế Julia. Trong khi Josh kéo Zoey chạy như bay ra khỏi lớp xuốn


Snack's 1967