Duck hunt
Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Tác giả: baohan399

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327254

Bình chọn: 7.00/10/725 lượt.

́ chịu. Gặp bao nhiêu là khó khăn khi giữ vợ, mà hai con vợ cứ vô tư, ăn mặc cho sexy vào. Nhất là từ khi bước vào bar, ánh mắt của mấy tên kia cứ chiếu chằm chằm vào Julia và Zoey. Nhưng đây đang là công việc nên cả hai không thể làm gì được.

Tiến vào một góc nhỏ, cả bốn gọi rượu, bắt đầu nhìn quanh quan sát. Tên chủ quán bar đích thân đến, mà tên đó có phải ai xa lạ gì _ Phillip, cậu thả mình xuống ghế cạnh Zoey, nhếch mép :

– Mấy đứa qua đây chơi hả?

– Anh hai, anh làm cái quái gì vậy? – Julia trừng mắt nhìn Phillip. Khi không lại làm ở bar này há?

– Yo. – Phillip thản nhiên đáp.

– Yo là thế nào? Anh làm gì ở đây hả?

– Anh mới mua lại bar này để quản lí mấy đứa cho dễ a. Biết mấy đứa thích tới đây chơi mà.

– Dẹp ngay! – đầu Julia sắp bốc hỏa với tên anh này mất. Sáng nay dám nghỉ học không thèm xin phép gì hết. Dù là học cho vui nhưng cũng phải có kỷ luật một tí chứ? (Mà cô cũng thích là cúp cua đấy thôi… = =”) Đến tối lại phát hiện đang ở bar. Có điên máu hay không?

– Hửm? – Phillip hơi liếc nhìn Julia, rồi – A!! Nó ăn hiếp tui kìa. Tui có làm gì nó đâu. Cái đồ… Cám thời hiện đại a. Tui hiền quá mà… Híc hà… Mấy đứa coi nó ăn hiếp anh kìa.

– Bớt đi. Mà… em có quen một người làm ở bệnh viện tâm thần. Em… cho anh số điện thoại anh ấy nha… – Josh tỏ vẻ mặt thương cảm.

– Thôi không giỡn nữa. Để xem với thông tin này, Julia có còn cấm anh ở đây không? Hôm trước, anh nghe tụi kia nói chuyện. Có một tên người Nhật, hắn ta về ở khu này được mấy tháng rồi. Quen thuộc nơi đây, hắn bắt đầu thu nhận đàn em, trở thành đại ca của một băng cướp nhỏ về đêm. Nhưng toàn cướp của đàn em Telk với Dark. Chắc chắn là muốn gây chuyện. Mà, tên đó cũng đáng gờm lắm đấy. Chưa đầy nửa tháng mà hắn đã có hơn 200 tên đàn em.

– Kéo đến đập hắn vài cái là xong. – Zoey man rợ nói.

– Anh đã nói không được làm liều. Không dễ gì hắn dám chống lại cả Telk lẫn Dark mà trong tay chỉ có 200 tên. Chắc chắn là có kẻ đứng sau chống lưng. Có thể là băng nhóm nào đó ở Nhật.

– Nhưng chúng muốn thu tóm Sài Gòn làm gì chứ? – Zoey cau mày hỏi. Mấy thứ này thiệt là phức tạp quá.

– Theo tao đoán là để dễ dàng vận chuyển, buôn bán ma túy. – Julia đáp, uống tí rượu.

– Haha! Ở địa bàn của mình thì mơ đi. – Josh và Zoey hùng hổ đồng thanh đáp, rồi đồng loạt quay qua Jackson với Julia – Vậy tụi mình phải làm gì?

– Đánh nhanh rút nhanh cái nhóm đó trước, rồi chặn mọi phương thức liên lạc của hắn về nước. Ép hắn khai ra tên đứng sau, nếu không chịu khai thì chờ động tĩnh từ phía Nhật. Điều tra hết mọi hành khách Nhật Bản bay đến Việt Nam, nhất là ở sân bay Tân Sơn Nhất. Chắc chắn cũng phải có thông tin. Chỉ cần biết được chút ít về bọn chúng, có thể… kéo đến đập bọn chúng vài cái. Hehe. – Jackson nói kế hoạch, khúc cuối không quên trêu Zoey.

– Đầu tiên, phải điều tra căn nhà mà tên người Nhật đó ở. – Julia nói.

– Hắn tên gì hả anh?

– No… Nobita. – Phillip nói, cố nhịn cười.

– No… cái gì cơ? – Zoey tròn mắt.

– Nobita. – Phillip lặp lại, rồi phá lên cười.

– Cái tên thật là bá đạo mà…

– Kevin đâu rồi? Dù là có kế hoạch rồi, cũng phải hỏi ý nó trước. – Josh bắt đầu sốt ruột nhìn ra cửa.

– Việc điều tra nhà tên đó để anh. Giờ tụi em về ngủ đi. Thiệt là… Đi chơi cho lắm vào. Em đó! Julia! Hư nhỉ? Khéo anh méc pama.

– Cho anh méc. Plue!!!



– Anh xin lỗi. – giọng nói trầm trầm bên tai nó. Cái người ôm nó có một mùi hương quen thuộc, dễ chịu, nhẹ nhàng, nhưng vô cùng đặc biệt, không lẫn vào đâu được… của hắn. Từ khi ngủ chung với hắn, đêm nào hắn cũng ôm nó, đêm nào nó cũng nghe thấy mùi hương này… có lẽ làm nó nghiện mất rồi. Nghe mùi là nhận ra ngay.

– Ke… vin… lớn? – nó dừng tay.

– Tên anh… không có chữ ‘lớn’ đâu… ngốc à! – hắn cúi xuống, cằm đặt lên vai nó.

– Anh sao lại ở nhà? – nó tiếp tục rửa chén.

– Nhớ em. – hắn luồn tay qua eo nó, hơi siết lại. Giọng hắn đùa cợt.

– Vì sao đây? Lí do gì? Giỡn mãi.

– Anh không muốn để em ở nhà một mình với Kevin bé, cô đơn với chẳng an toàn. Anh về chơi chung với em với thằng bé, kiêm vệ sĩ.

– Anh cứ làm như em con nít lắm ấy! Haha.

– Em dễ bị người ta lừa lắm. Lần trước cũng khóc bù lu bù loa còn gì? Cái lần Cee nói dối là anh và Ken có chuyện ấy.

– Ai… ai nói anh biết? Là Zoey với Julia?

– Haha. Ban nãy em nói là… em với Kevin bé thế nào? Anh cũng muốn làm chung cho vui. – hắn đánh trống lảng, để nó biết người nào nói, thì thê thảm nhất cuối cùng chính là