Teya Salat
Thiếu gia lạnh lùng… và… Tiểu thư dễ thương

Thiếu gia lạnh lùng… và… Tiểu thư dễ thương

Tác giả: linh suri

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324835

Bình chọn: 7.5.00/10/483 lượt.

ấy hắn . Mặt Hương Kim hiện giờ đã hiện lên 1 nỗi sợ nhưng Thanh Thanh thì không hề mà cô ta còn hết sức bình tĩnh mân mê lấy gương mặt nó rồi liếc ánh nhìn qua hắn . Tay vẫn còn lăm le con dao trên cppr nó , còn 1 tay thì hướng súng về phía hắn khi nhận ra tay hắn cũng đang cầm súng với ý định sẽ bắn mình .” sao hả Long , bắn đi , anh bắn rồi thì trước lúc đó tôi sẽ kết liễu mạng sống của bạn gái anh ”” cô muốn gì ? ” > hắn hỏi” tôi muốn anh yêu tôi ”” nực cười ”” anh ….”” cô nghĩ cô là cái thá gì mà tôi phải yêu cô , xét cho cùng nếu yêu cô tôi chẳng có ích lợi gì cả bởi cô vẫn mãi mãi chỉ là 1 con chó của NHạc gia . Con à ? đó chỉ là cái danh nghĩa mà cô nhận được từ họ thôi ”” im đi …anh mà còn nói nữa tôi sẽ bắn anh đó ”” cô làm được thì làm đi ” hắn nói giọng đầy thách thức” ĐỪNG LONG …..” NÓ HÉT TO” anh đừng thách tôi ”PẰNGTrong giây phút nàu mắt nó gián chắc viên đạn gần như sắp bay tới chỗ hắn , chỉ còn cách hơn 2 m nữa thôi . Đột nhiên nó dùng sức đẩy tay Thanh Thanh ra , chạy thật nhanh đến chỗ hắn và ……Nó trở thành bia đỡ đạn cho hắn , lúc đó 1 viên đạn bay đến , lao thẳng vào phần lưng giữa của nó . Như khuỵu đi nó ngã gục trong vòng tay hắn . Không nói gì tất cả mọi người đều im lặng . Chờ đến khi Lãm vào hắn mới bế nó đứng dậy còn mọi việc để cho thằng bạn xử lí .Đọc tiếp Thiếu gia lạnh lùng…và…Tiểu thư dễ thương – Chương 33 Chương 33 : Những bức ảnhKết thúc tất cả cuối cùng nó lại là người chịu thiệt nhiều nhất . Sau khi đỡ viên đạn đó nó được hắn đưa đến bệnh viện để cấp cứu , tạm thời tin này đã được hắn chặn không cho bất kỳ ai biết kết cả là ba của nó . Nếu để cho ba nó biết chuyện này không chỉ ông ta làm ầm lên mà có khi còn không cho nó quen hắn nữa nhưng điều hắn lo nhất hiện giờ là nó , bây giờ ngồi ghế ngoài hành lang mà hắn không thể nào yên lòng .Nhìn phòng cấp cứu mà hắn lại nghĩ đến chuyện hồi nãy khi đưa nó vào bệnh viện .‘’ anh là người nhà của bệnh nhân phải không ạ ? ‘’‘’ đúng ‘’‘’ umk …tôi muốn nói với anh là cô ấy đang có 1 viên đạn nằm rất sau ở trong lưng nên bây giờ chúng tôi cần phải phẫu thuật để lấy viên đạn đó ra ‘’Lúc này trái tim hắn dường như là nghẹn lại đến không thể chịu được nữa , làm gì có ai nghe tin bạn gái mình phải phẫu thuật mà không đau lòng cơ chứ ….nếu hắn không đau thì tình cảm hắn giành cho nó chỉ toàn là 1 sự dối trá .‘’ vậy giờ ý bác sĩ tôi phải ra làm thủ tục nhập viện cho cô ấy ? ‘’‘’ chính xác ‘’‘’ vậy được ‘’‘’ vâng , mời anh đi đường này ‘’Sau tất cả thì vẫn là hắn thấy bản thân mình có tội nhiều nhất . Giá như ông trời cho hắn gặp nó sớm hơn thì chẳng phải là tốt hơn hay sao ?Cộp Cộp Cộp‘’ Long , Xuân sao rồi ? ‘’‘’ Anh Long à , Xuân sao rồi anh ? ‘’Lãm và Tiểu Mễ chạy đến hỏi hắn 1 cách đầy lo lắng .‘’ cô ấy đang trong phòng phẫu thuật ‘’‘’ Bác sĩ nói sao lúc trước đó ‘’‘’ ông ta nói trong lưng cô ấy có 1 viên đạn rất sâu , cần phải phẫu thuật để lấy nó ra ‘’Trong giọng nói vẫn chỉ chứa đựng sự lạnh lùng không hơn không kém‘’ vậy tính tới giờ là bao lâu rồi ? ‘’ > Tiểu Tám<>‘’ hơn 1 giờ .’’<>‘’ lâu như vậy mà vẫn chưa xong sao ? ‘’ > Lãm<><>Bầu không khí lại 1 lần nữa được lặp lại như buổi chiều ngày hôm nay . Căng thẳng đến nghẹt thở . Nặng nề đến rùng rợn .<><>Bỗng nhiên lúc đó cửa ánh đèn của phòng phẫu thuật vụt tắt , cánh cửa dần được mở ra 1 ông bác sĩ già bước đến chỗ chúng nó . Lãm và Mễ Mễ thì hớt hải chạy ra hỏi ông bác sĩ còn hắn chỉ im lặng ngồi ở ghế mà nghe kết quả 2 đứa kia thu thập được .<><>‘’ bác sĩ , bạn cháu sao rồi ạ ? ‘’ > Tiểu Mễ<>‘’ à . Cơn phẫu thuật đã thành công chúng tôi đã gắp được viên đạn đó ra ‘’<>‘’ vậy thì tốt quá ‘’<>‘’ nhưng….cô ấy cần nghỉ ngơi thêm nên mọi người tránh gây kích động cho ấy nhé ‘’<>‘’ vâng , cảm ơn bác sĩ ‘’<>‘’ Long , mày không vui khi nghe tin này sao hả ?’’<><>Nhìn thấy bộ dạng hắn vậy Lãm tiến tới hỏi .<><>‘’ đúng đó Long , anh không thấy vui sao ? ‘’<>‘’ vui hay buồn thì nói tóm lại cô ấy cũng đã qua cơn nguy kịch ‘’<><>Mặc dù hắn nói như vậy mà lẳng lặng bỏ đi nhưng thực chất trong đáy mắt con người kia vẫn còn đang giấu giếm 1 sự vui mừng khó tả .<>____________________________________________ Phòng dưỡng bệnh<><>‘’ Xuân , cậu thấy sao rồi ? ‘’<><>Tiểu Mễ thấy nó tỉnh lại thì liền hỏi ( kỳ nha , trúng đạn mà tỉnh sớm dữ , chắc do không biết mệt là gì đây mà )<><>‘’ umk ‘’<>‘’ mọi người lo lắng cho cậu lắm đó . ‘’<>‘’ vậy sao , thế họ đâu ? ‘’<>‘’ họ ? ‘’<>‘’ là những người quan tâm tới mình đó . ‘’<>‘’ hi . Lãm và Long đang ở ngoài kia , và còn nữa ở kia mình nói chung còn giờ mới nói riêng nè , lúc cậu được đưa vào viện và khi đang ở trong phòng phẫu thuật anh Long đã lo lắng lắm cho cậu đó ‘’<>‘’ cậu có thể thôi nhắc đến cái tên đó được không hả ? ‘’<>Nó trở nên cáu gắt khi chỉ nghe Tiểu Mễ nhắc đến hắn .<>‘’ Cậu và anh ấy xảy ra chuyện gì sao ? ‘’<>‘’ thôi đi , mình mệt rồi ‘’<><>Lật nhanh tấm chăn lên ngừi nó cố gắng cựa mình mặc kệ cơn đau đang cào xé ở lưng . Thấy nó như thế thì Tiểu Mễ dường như cũng đã hiểu được phần nào và lí do vì sao nó cảm thấy tức