
đó điện thoại của Lãm vang lên .” Tiểu Mễ , gọi anh có gì không ? ”” anh à , Xuân xuất viện rồi , giờ chắc cô ấy đang ở nhà . ”” ờ rồi , anh biết rồi ”Cạch” tao có tin này ày đây ”” tin gì ? ” Hắn hỏi” giờ Xuân đang ở nhà , Tiểu Mễ nói cô ấy đã xuất viện rồi ”” sao lại như vậy , vết thương của cô ấy còn chưa khỏi ”” tao không biết ”Lãm nhún vai tỏ vẻ vô tội”………..”__________________Nhà nóping pongKhông chịu nổi nên hắn đã đến thẳng nhà nó để xử phạt . Trên lầu nghe thấy tiếng chuong cửa nó ngồi dậy dụi mắt rồi lật đật bước xuống nhà lấy chìa khóa ra mở cửa .Đi ra đến ngoài cửa nhìn thấy hắn thì tim nó như thót lại .” anh….sao anh ? ”” em mở cửa đi ”Nó đúng đó chần chừ 1 lúc . Trong đầu nghĩ , có khi lúc này là lúc mình cần nói ra điều này , mình phải chia tay với anh ấy . Dù rất yêu nhưng mình không muốn là kẻ thứ 3 phá hoại hạnh phúc người khác .Nên đã dũng cảm mở cửa ra cho hắn . Nó vừa mới mở cửa xong thì hắn đã xông vào ôm lấy nó .” anh nhớ em lắm .”1s2s3s” Long à , buông em ra đi ”” không ”” em nói anh buông ra ”Như nhận ra sự bực tức trong nó hắn nhẹ nhàng buông nó ra rồi chăm chú nhìn nó .” có chuyện gì sao ? ”” mình vào nhà nói chuyện ”____________________Trong nhà” hôm nay em xuất viện mà không nói câu nào anh đã rất lo lắng , lần sau em đừng có như vậy nữa ………”Ngồi chăm chú nghe hắn nói , ánh mắt nó nhìn hắn mà lòng tràn đầy yêu thương luyến tiếc . Làm gì bây giờ ? Nói câu chia tay trong tình cảnh này ư ? nó có can đảm đó sao ?” và hơn nữa nếu về sau em có…….”” Long à …..mình chia tay đi ”Trong khoảnh khắc khi nghe nó nói ra câu đó hắn đã tưởng như mình nghe nhầm nên hỏi.Đọc tiếp Thiếu gia lạnh lùng…và…Tiểu thư dễ thương – Chương 35 Chương 35 : Những ngày ta sống thiếu nhauLái chiếc xe ô tô trên con đường về nhà 1 cách điên cuồng ánh mắt hắn giờ chỉ còn lại sự lạnh lẽo đến tàn khốc .Chắc chắn đã có ai đó cố tình nói chuyện gì đó với nó ở bệnh viện thì mọi chuyện mới thành ra như vậy .Cho dù đã chấp nhận lời chia tay nhưng đó không có nghĩa là hắn sẽ chấp nhạn buông tay . Hắn đã chót yêu nó 1 cách điên dại , tình yêu hắn trao đến nó giờ không thể nói quên là quên nói cho qua là sẽ cho qua để đi tìm 1 tình yêu mới .Nhất định hắn sẽ tìm ra người đã cố tình làm rạn nứt tình cảm giữa nó và hắn .Và nếu có thể tìm ra được kẻ đó thì hắn sẽ không để cho kẻ đó thoát dù chỉ là 1 lần , chết có chứ sống thì đừng mong ._____________________Biệt thự của hắnCạch” ủa , mày về rồi hả ? ”” ……..”” này , bị sao vậy , cãi nhau với Xuân à? ”” mày tìm cho tao xem lúc ở bệnh viện những ai đã gặp Xuân mà trong thời gian đó là không cần thiết ”” chi vậy ? ”” Làm không ? ”” Làm thì làm , việc quái gì mà ghê vậy ? ”Lãm thì cứ ngồi cằn nhằn còn hắn đi vào trong phòng rượu lấy ra 1 chai rượu , 1 cái ly và đi lên lầu .” Lại có chuyện rồi đây , haizzz ”_____________Đêm hôm đó trời mưa đến tầm tã , mưa đến điên cuồng , mưa 1 cách khiến cho cả trời đất đều rơi vào 1 màu trắng xóa .Ngồi thu mình trong góc tường , nghe tiếng sấm đánh inh tai mà nước mắt nó không ngừng rơi . Con tim nó giờ đang gào thét , xung quanh giờ chỉ còn lại 1 màu bóng tối .Chia tay rồi nó sẽ sống ra sao trong những ngày còn lại ? Nó phải làm sao để sống qua những ngày còn lại đây ? Làm sao để quên đi cái nắm tay và bờ môi ngọt ngào kia , làm sao để quên đi bờ vai và sự ấm áp kia , làm sao để quên đi 1 con người nó đã yêu và thương nhớ trong suốt thời gian qua .____________Hiện giờ hắn cũng chẳng khác gì nó nữa rồi . Trái tim đang đau đang nhớ . Tay chỉ còn biết cầm chai rượu mà giải sầu . Nhưng rồi nhớ vẫn là nhớ . Hắn nhớ giọng nói của nó , nhớ nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời kia , hắn nhớ tất cả mọi thứ về nó .Ánh mắt đen kia đang nhìn ra ngoài trời , nhìn những hạt mưa đang ào ào đổ xuống như lòng hắn lúc này .1 tảng đá đang đè nặng lên tim hắn , đau thật đau nhưng hắn không sao đủ sức mạnh để mang hòn đá đó ra khỏi tim bởi hắn sợ mang được tảng đá đó ra rồi thì hắn sẽ đánh mất 1 báu vật mà hắn ngàn đời không muốn mất .Trong buổi đêm ngày hôm đó 2 người đều cùng 1 tâm trạng giống nhau , đau đến tột độ ._____________________________Hôm sau hắn và nó đều vắng mặt ở trường .Đến lớp thì giờ nghỉ giữa tiết Tiểu Mễ có lên tìm Lãm để hỏi xem rốt cuộc hôm qua có chuyện gì thì Lãm bảo không biết chỉ thấy lúc hắn về nghe vẻ rất tức .” hay em gọi cho Xuân ? ”” ừ thì tùy em ”Tút Tút Tút” nó không nghe máy ”” thằng Long từ sáng giờ anh gọi nó cũng có nghe đâu ”” cá chắc lại giận nhau chuyện gì đây ”Tiểu Mễ vẻ mặt đoán già đoán non .” thôi em đừng suy đoán nữa . Chẳng có cái lợi gì khi mà nghĩ cả ”” nói như anh thì mọi chuyện trên đời này chắc em đều phải bỏ qua mất ”” haizzz , thì em cứ cho là vậy đi ”__________________________Đã 2 ngày trôi qua kể từ lúc hắn và nó nói lời chia tay .Giam lỏng mình trong căn phòng lạnh lẽo nó nghĩ về những kỷ niệm trước kia của mình và hắn .Nó nhớ về ngày đầu tiên hắn và nó gặp nhau .1 cái cảm giác thật khác lạ trong giây phút ấy .Ghét hay là chướng mắt đây .Nhưng có ai ngờ rằng sau đó hắn lại cứu nó chứ . Nó cườiVà 1 kỷ niệm nữa là