80s toys - Atari. I still have
Thiếu Lâm Tự Đệ Bát Đồng Nhân

Thiếu Lâm Tự Đệ Bát Đồng Nhân

Tác giả: Cửu Bả Đao

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324360

Bình chọn: 8.00/10/436 lượt.

tứ chi bị quái lực xé tan.

Người có được võ công như thế, thủ đoạn đến thế chỉ có đồng môn sư đệ của Bất Khổ là Bất Sát.

Chung Tu Bạch vẫn nhớ đêm mưa đó, một tăng nhân gầy nhom mặc hắc y đội mưa, cõng giỏ trúc đến trước khách sạn. Mưa ướt mem mặt lão. Bất Sát.

Bất Sát ném giỏ trúc đến trước mặt Chung Tu Bạch, mở ra thì trong đó là Bất Khổ bị phế tứ chi. Buông lại một câu “có bản lĩnh, thì, tiếp lại, tứ chi cho y” đoạn Bất Sát lạnh lùng đi mất.

Nối tứ chi là việc khó khăn hơn bất cứ việc gì, máu của Bất Khổ đặc dị, nghìn người có một. Chung thần y tìm kiếm lâu lắm mới được một cánh tay thích hợp để nối, giúp Bất Khổ tự ăn uống, tắm rửa.

“Huynh nói đùa rồi, đừng nói độc tý lão nhân đệ đây không có bản lĩnh bay nhảy, dù ra ngoài được cũng không thể truyền thụ Dịch Cân kinh.” Bất Khổ nhăn nhó, râu tóc ông gần như che kín cái giường. Chung Tu Bạch gật đầu, cũng nghĩ như thế.

“Đệ nghe khách ca ngợi trận ác đấu ở Noãn Phong cương, Thái Cực, Tam Phong, Đại Minh đấu dữ dội với Bất Sát, lần này huynh đến chưa cho họ, có tin gì tốt lành không?”

Vốn Bất Khổ đại sư đã sớm lòng lạnh tro tàn, nhưng mấy năm nay ẩn cư trong khách sạn này lại không thể ngăn được việc dùng nội công tinh thâm nghe lén toàn thể mọi chuyện được bàn luận. Tam Phong và Thái Cực, hai nhân vật khiến triều đình đau đầu xuất hiện, võ lâm tử khí trầm trầm cơ hồ sống lại.

“Thái Cực mệnh lớn, ta nối tay của Triệu Đại Minh cho y nhưng họ Triệu thì tất nhiên tàn phế. Còn về Tam Phong thì thật đáng tiếc, tư chất của y tốt nhất trong ba người, nhưng kinh mạch bị Bất Sát dánh đứt đoạn, tuy có một thân nội lực nhưng vẫn là phế nhân, nói trắng ra là đệ có thêm hai chân.” Chung Tu Bạch nói thật, y sinh chân chính không bao giờ giấu giếm tình hình bệnh tật.

Nhưng khổng khiếu trên cánh tay gãy của Thái Cực rất lớn, trừ Triệu Đại Minh, lão chỉ thấy tình huống đó trên mình Bất Khổ. Nếu không phải Dịch Cân kinh, một thiếu niên hiệp khách mới đôi mươi sao có được khổng khiếu như thế?

Kinh mạch người tập võ khẽ khuếch đại theo nội lực tăng trưởng nhưng nội lực không tăng một cách vô hạn, vì thế kinh mạch sẽ lão hóa, không thể giãn ra vô hạn, chỉ có rất ít thiên tài trời sinh, sinh ra đã có kinh mạch lớn hơn hẳn người thường, như Triệu Đại Minh, tập luyện công phu dương cương khác nào hổ thêm cánh. Thiếu Lâm kì công Dịch Cân kinh là môn thần công khiến kinh mạch người thường rộng gấp mấy lần, nội tức đại tăng trong vòng vài năm hoặc thậm chí chỉ mấy tháng, từ đó nội lực tiến triển một ngày nghìn dặm, sử dụng các chiêu thức bình thường cũng phát uy được uy lực cực hạn.

Kinh mạch của Thất Sách, theo con mắt của Chung Tu Bạch, hiển nhiên không phải trời sinh mà do kì hiệu của Dịch Cân kinh tạo thành. Gã thông thạo cách thổ nạp của Thái Cực quyền, trong khi hít thở thì nội công sẽ tự nhiên sinh ra tiên thiên chân khí, điều đó thì Chung Tu Bạch không biết. Tuy lão nhận ra mạch tượng tiên thiên chân khí bất phàm nhưng quy hết cho diệu dụng của Dịch Cân kinh.

“Bất Khổ phế vật, ta nghĩ đi nghĩ lại, Thái Cực đích đích xác xác có luyện Dịch Cân kinh, mạch tượng của Tam Phong tuy loạn xạ nhưng cũng có dấu hiệu từng luyện Dịch Cân kinh, giống hệt với ngươi, không thể nào sai được.” Chung Tu Bạch lẩm bẩm, càng lúc càng mù mờ. Bất Khổ vuốt râu trầm tư, nếu người ngoài nói thế thì ông không đời nào tin nhưng thần y Chung Tu Bạch bao năm làm bạn với ông thì không sai được. Năm mươi năm trước ông và Bất Sát cùng đột phá chướng ngại Dịch Cân kinh, toàn trông vào công sức bao đêm liều mình giao chiến với sinh mạng mà thành. Năm mươi năm sau lại cùng có hai người vượt được “chướng ngại Dịch Cân kinh” đã khiến bao đệ tử ưu tú của Thiếu Lâm đứt đoạn kinh mạch mà chết ư?

“Thái Cực và Tam Phong là đệ tử Thiếu Lâm?” Bất Khổ hỏi. Ông ta nghe quá nhiều những lời đồn đại, xưa nay giang hồ vẫn thật thật giả giả, chỉ nên nghe chứ không thể tin hết.

“Cả hai đều là, lúc ta thăm mạch cho Tam Phong có hỏi. Y hạ sơn sớm hơn Thái Cực ba năm, còn Thái Cực là kẻ tử thủ Thập bát Đồng nhân trận mà giang hồ đồn đại. Kỳ lạ là y chỉ lên Thiếu Lâm có năm năm mà võ công tiến cảnh đạt tới cảnh giới cao thủ đệ nhất lưu, tuy Tam Phong nói là cả hai cùng sáng tạo ra quyền pháp ly kì cổ quái nhưng nội lực thì không thể dối gạt được ai, chín phần mười là Dịch Cân kinh.” Chung Tu Bạch càng nói càng tự tin.

Thần y như lão, được Bất Khổ gửi gắm, xưa nay vẫn nghiên cứu phương pháp tăng cường kinh mạch trong thời gian ngắn mà không dựa vào Dịch Cân kinh, ví như những phương thuốc như bách niên sâm vương, bách xà độc đảm, tản đại linh chi, song chưa có hiệu quả. Từ cổ đến giờ hiểm nguy luôn mang lại thành công, bỏ công ra sẽ được trả xứng đáng. Bất Khổ suy tư, mắt liên tục sáng lên hưng phấn.

Giang hồ đều nói Thiếu Lâm đã thành một lớp học chỉ biết thu tiền, chính nghĩa đọa lạc, hắc ám che phủ khiến ông lòng lạnh tro tàn, nhưng nếu Chung Tu Bạch nói đúng vậy thì… vậy thì Thiếu Lâm phương trượng hiện nhiệm Bất Sân sư đệ, nhất định là nhân vật dũng cảm dụng tâm lương khổ, trong nụ cười ẩn chứa nước mắt. So với