XtGem Forum catalog
Thiếu Nữ Toàn Phong

Thiếu Nữ Toàn Phong

Tác giả: Miu mymy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326634

Bình chọn: 10.00/10/663 lượt.

Sơ Nguyên…”, cô do dự hồi lâu, “sao ngày trước anh quyết định không tập Teakwondo nữa?”

“Chuyện này…”

Anh khẽ nhíu mày rồi lại mỉm cười, dường như đó là một vấn đề cần phải suy nghĩ rất lâu mới có thể trả lời được.

***

Nếu sư huynh Sơ Nguyên không muốn nói thì cô cũng không nên gặng hỏi hoặc suy nghĩ đến nữa. Nhưng cô cứ luôn nhớ đến vè u uẩn thoáng qua giọng và cái nhìn mày thật khẽ của anh lúc đó.

Cô vừa giúp thím Phạm nấu cơm, vừa suy nghĩ vẩn vơ.

Trước bữa tối, Hiểu Huỳnh đi thăm dò các võ quán khác trở về, đem theo một tin vui!

“Ôi, nghe nói cuộc thi năm nay sẽ có huấn luyện viên của đội tuyển quốc gia Teakwondo Quốc gia tới dự!” Cả nhà ngồi quanh bàn cơm, Hiểu Huỳnh vừa ăn vừa kể, phấn khơi ra mặt, mắt sáng như sao: “Ban đầu còn tưởng họ nói đùa, huấn luyện viên đội tuyển Quốc gia sao có thể đến xem cuộc thi cấp Thành phố này chứ, nhưng không ngờ, đúng là thật! Vừa nãy trên đường về gặp sư huynh Nhược Bạch, huynh ấy cũng nói như thế. Ôi trời ạ, mà mọi người đoán xem, vị huấn luyện viên ấy là ai?”

Huấn luyện viên đội tuyển Quốc gia?

Bách Thảo thầm nghĩ đôi đũa đang định gắp thức ăn, chợt khựng lại.

Huấn luyện viện quốc gia tới thành phố nhỏ bé này làm gì? Cứ tưởng huấn luyện viên quốc gia chỉ xuất hiện trong các cuộc thi đấu Quốc gia mà thôi.

“Là ai thế, nổi tiếng lắm phải không?”, thím Phạm cười hỏi.

“Là huấn huyện viên Thẩm Ninh!!!”

Hiểu Huỳnh cơ hồ muốn khóc, ngay đến chú thím Phạm cũng nhìn nhau,há miệng kinh ngạc. Tuy chưa bao giờ tập Taekwondo, nhưng sống trong thành phố của Taekwondo này, sao họ lại không nghe tiếng cái tên Thẩm Ninh lừng danh đó!

“Huấn luyện viên Thẩm Ninh?”

Bách Thảo nhắc lại, ánh mắt cũng sáng lên, ngưỡng mộ không kém Hiểu Huỳnh.

Cô đã được nghe nói về huấn luyện viên Thẩm, nhân vật truyền thuyết đó.

Nghe nói nhiều năm trước, huấn luyện viên Thẩm là sinh viên Đại Học Thể dục Thể thao, bộ môn Wushu. Cục Thể dục Thể Thao muốn phát triển Teakwondo, để tăng ưu thế và sức cạnh tranh của Trung Quốc ở môn thể thao này nên đã chuyển cô ấy và một số sinh viên khác sang học Teakwondo.

Trong thời gian gần hai năm du học tại Hàn Quốc, Thẩm Ninh đã kết hợp nhuần nhuyễn Teakvvondo với kỹ thuật Wushu của mình trước đó. Sau khi về nước, cô nhanh chóng bồi dưỡng nên một thế hệ võ sĩ Teakwondo vô cùng xuất sắc.Nhiều nữ đệ tử do cô huấn luyện đã giành huy chương vàng Olymopic!

Cô là một huấn luyện viên Teakwondo xuất sắc cấp quốc gia, được nhà nước tặng thưởng huân chương.

Bao nhiêu võ sĩ Teakwondo mơ ước được cô lựa chọn, được cô hướng dẫn tập luyện. Dù không thể trở thành quán quân thế giới nhưng được thành đồng môn với những nhà vô địch thế giới cũng là niềm vinh hạnh lớn lao rồi!

“Đúng vậy, đúng vậy! Chính là huấn luyện viên Thẩm!”Hiểu Huỳnh càng nói càng phấn khích, đôi đũa trên tay như đang múa trên không.”… Mà mọi người đoán xem, vì sao huấn luyện viên Thẩm lại đến xem trận đấu có võ quán chúng ta tham gia?”

CHƯƠNG 9 + 10 + 11 (11)

“Vì sao?”, thím Phạm háo hức hỏi.

“Huấn luyện viên Thẩm muốn xây dựng một cơ sở đào tạo Teakwondo ở thành phố ta! Ha ha! Huấn luyện viên Thẩm sẽ thành lập một đội Teakwondo ở thành phố ta! Tập luyện ở đây! Hơn nữa ngay từ những trận đầu tiên sẽ bắt đầu chọn ra những ứng viên có tiềm năng!!!”, Hiểu Huỳnh phấn khích nói oang oang đến rung cả mái nhà.

“Vậy huấn luyện viên Thẩm không ở đội tuyển Quốc gia nữa ư?”, chú Phạm nghĩ một lúc rồi hỏi. “Dù sao đội tuyển Quốc gia cũng quan trọng hơn, sao có thể rời bỏ đội tuyển để đến đây, dù gì cũng chỉ là cơ sở huấn luyện cấp thành phố?”

“Nghe nói, sẽ giống như đội tuyển nhảy cầu. Ngoài đội tuyển Quốc gia còn có đội tuyển Thanh Hoa, Phụ Minh Hà, Quách Tinh Tinh đều là của đội Thanh Hoa, vừa học vừa luyện tập, thành tích thi đấu của họ rất tốt nên đội tuyển Teakwondo Quốc gia cũng định thử nghiệm mô hình đó.” vấn đề này Hiểu Huỳnh cũng đã hỏi rồi, lúc đầu cô cũng khấp khởi mừng thầm, tuy vẫn bán tín bán nghi. “Hơn nữa thế vận hội cũng vừa kết thúc, còn ba năm nữa mới tới Thế vận hội tiếp theo cơ mà.”

“Ô, được đấy.” Thím Phạm cũng thấy háo hức. “Hiểu Huỳnh này, con chịu khó luyện tập, khi nào huấn luyện viên Thẩm tới, con cố gắng để được vào đội tuyển của cô ấy, bố mẹ đều rất ủng hộ con!”

“Vâng, hi hi…”

Hiểu Huỳnh sung sướng lúc lắc đầu, lập tức cắm cúi ăn cơm.

Ăn xong, Bách Thảo lại giúp thím Phạm thu dọn bát đĩa như mọi ngày, đang chuẩn bị rửa bát thì thím Phạm ngăn lại, thím nói:

“Bách Thảo à, những việc này con đừng làm nữa, tranh thủ thời gian luyện tập đi, để năm nay có thể được huấn luyện viên Thẩm để ý đưa vào đội của cô ấy, đến lúc đó con và Hiểu Huỳnh cùng đi, bạn bè chăm sóc lẫn nhau.”

Đợi thím Phạm phấn khởi đi ra ngoài.

Hiểu Huỳnh mới thở dài, cúi đầu ù rũ, giọng chán nản: ” Đúng thật là, sống ở võ quán bao nhiêu năm mà mẹ không biết, mỗi võ quán chỉ có ba người được đi thi, những người còn lại đều không được lên sàn đấu. Không có cơ hội thể hiện làm sao được huấn luyện viên Thẩm lựa chọn”.

Bách Thảo đang dùng một miếng giẻ lớn lau bàn.

“À… Xin lỗi…” Chợt nhớ ra, nếu sư h