
thể chinh phục những giấc mơ
Nhưng cũng có thể làm cho tầm nhìn đó trở nên mơ hồ
Cho nên càng yêu sâu đậm càng không dám tham lam
Hãy để cho anh sống mãi trong tâm trí em, giữ mãi nụ cười tươi sáng đó
Em chợt nhận ra cầu vồng đẹp nhất chỉ có thể thấy trên bầu trời)
Mưa.. Ướt sũng, nhưng nó vẫn cố gắng bước đi.. Tự khi nào, nó tập cho mình thói quen chống cự lại với cuộc đời này.. Những điều ban nãy anh nói với nó liệu có phải là thật không? Và khi tỉnh dậy giấc mơ sẽ không tan biến chứ? Nếu có thể, nó đã đắm chìm mãi trong một giấc mộng này… Nó muốn chạy đến bên anh, nó muốn ôm chặt lấy anh, muốn nắm chặt đôi tay anh không buông.. Nó muốn, anh mãi là của nó, là hạnh phúc, là niềm tin, là sự bình an trong tâm hồn nó.. Nhưng nó biết, rồi anh sẽ bỏ nó mà đi như bao người khác, rồi sẽ có ngày anh lại lừa dối nó… Một vết thương chưa bao giờ lành, một tâm hồn chưa bao giờ ấm áp.. Nó sẽ chẳng bao giờ có thể nắm giữ được hạnh phúc trong tay mình đâu..
Nhưng nó muốn.. thực sự muốn thử.. Nó muốn một lần ích kỉ níu kéo tình yêu của mình, nó muốn một lần tàn nhẫn cướp đi người yêu của kẻ khác để đổi lấy cho mình cơ hội, nó muốn một lần thực hiện hy vọng của mình dù phải trả giá.. Nó là kẻ đê tiện như thế đấy!
Tôi đứng nhìn cô gái nhỏ ấy quay bước.. Thật trớ trêu khi nhận ra rằng, trái tim của người con gái ấy thật lạnh lùng, nhưng tận sâu thẳm lại dành cho tôi một tình yêu ấm áp nhất trên thế gian.. Thật khó khăn để có thể nắm lấy con người ấy.. Em! Dường như đã quá xa lạ với tôi.. Nhưng thực sự, tôi thích em chính là em như thế này.. không phải nụ cười giả tạo, không phải con người luôn cố tình ở sát bên tôi, không phải con người thân thiện, hiền lành.. Tôi thích em là một người con gái đầy nước mắt, tôi muốn em thật yếu đuối và tổn thương.. Và tôi muốn chính tôi sẽ là người che chở cho em.. Nếu nói tôi tàn nhẫn.. thì đúng là như vậy? Em nói không sai? Giờ tôi thích thú với con người em.. nhưng tôi không thể đảm bảo mình có thể yêu em mãi mãi.. Đối với tôi, không có trị tuyệt đối. Và tôi biết, hiện tại, tôi không hề yêu em.. Thế nhưng, từng bước.. từng bước một.. tôi đang tiến lại gần em… Thực ra, tôi cũng muốn thử.. tìm một tình yêu.. của riêng tôi.. Không toan tính, không lợi dụng; không cuồng nhiệt, cũng không ồn ào.. Nếu như em là của tôi.. thì vĩnh viễn sẽ thuộc về nhau..
Tình yêu!!! Liệu có thể hàn gắn trái tim.. Liệu có thể đến với chúng ta – những con người luôn mong chờ một điều kì diệu sẽ xảy đến trong cuộc đời nhàm chán và vô vọng của họ???
CHAP 8
NẾU NHƯ CÒN CÓ MỘT KẾT THÚC KHÁC
– Này! Sao thế – Ki bước tới từ đằng sau, đặt tay lên vai nó khi nó đang ngồi một mình trên cái ghế đá nằm đối diện sân bóng rổ. Nó ngước mắt lên nhìn Ki, Ki ngồi xuống.
– Không! Không sao cả đâu! – Nó trả lời. Ki kéo đầu nó ngả vào vai mình.
– Mày không phải là một người giỏi che giấu tâm trạng. Còn nếu như không muốn ai quan tâm, lo lắng thì đừng để lộ tình cảm ra ngoài. Nếu bỗng dưng mày tách nhóm. Dù nói không có chuyện gì thì cũng chẳng đứa nào tin.
– Mèo nói cho mày rồi sao?
– Dĩ nhiên muốn biết lí do thì vẫn cần phải có
– Anh đang khen nhà em hay tự đề cao nhà của anh đấy ! Haha ! – Em bật cười trước câu nói vô nghĩa của tôi..
– Nhưng dù sao cũng đâu phải là em tự dọn..
– Chắc nhà anh thì anh tự dọn đấy !
– Không ! Anh không biết dọn nhà !
– Em thấy cái gì anh cũng không biết…Ít ra thì em cũng thường xuyên dọn nhà ! Nhà này là em sắp xếp hết ! Bà giúp việc chỉ quét phòng và lau phòng thôi ! Em không cho động đến đồ đạc trong nhà…
– Anh biết nhiều thứ lắm đấy.. Em không tưởng tượng được đâu.. Mà chắc bà giúp việc ghét em lắm..
– Nghĩ lại thì có vẻ như anh nói đúng.. Có lẽ em nên đuổi bà ta đi thôi..
– Này ! Ăn trưa rồi hả ? – Ki bước vào phòng và nói !
– Chú mày làm gì mà xuất hiện như ma vậy ? Hết hồn ! – Tôi nói
– Anh định làm gì mờ ám sao mà phải giật mình !
– Ngồi đi Ki ! Mua gì thế.. – Em nói xen vào.
– Mua thuốc ! Mua ít hoa quả ! Còn cả cháo với cơm nữa ! Mày ăn no chưa ?
– Mua lắm thế ! Tao vừa ăn mì tôm xong này !
– Sao anh không ra ngoài mua cháo cho Nhím ! Nó đang ốm sao ăn được mì tôm ! – Ki xù lông. :D
– Anh thấy em cầm chìa khóa đi mà !
– Đấy là chìa khóa của em ! Chìa khóa của Nhím em vẫn để ở nhà mà !
– Thì làm sao mà anh biết cái nhà này có đến hai cái chìa khóa..
– Không phải hai đâu.. có 3 4 cái lận.. Anh phải chú ý quan sát chứ..
– Anh có học khối xã hội như em đâu mà quan sát.. Anh không có khuynh hướng trở thành thám tử đâu..
– Khối xã hội là khối của con nhỏ kia kìa.. – Ki trỏ Nhím.. Còn em thì không ?
– Thôi ! Stop ! Bệnh nhân cần yên tĩnh ! Cãi nhau đau đầu quá à ! – Nhím nói.
– Để anh đỡ em !
– Thôi ! Em không yếu đuối thế đâu ! Vừa nãy uống thuốc hạ sốt nên giờ cũng đỡ rồi ! Anh giúp em dọn đống đồ này nhé ! Còn Ki ! Mày ăn chưa ! Nếu chưa ăn thì ăn mau đi ! Còn cháo để xuống tủ cho tao, tối tao măm ! Hoa quả thì rửa đi rồi gọt ra cho mọi người cùng ăn ! Với lại ! Bác sĩ Ki