Old school Swatch Watches
Thứ nữ vợ kế

Thứ nữ vợ kế

Tác giả: Uyển Tiểu Uyển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326363

Bình chọn: 9.5.00/10/636 lượt.

đã nhô lên một chút. . . Lưu Uyển Thanh sửng sốt, ngay sau đó nhìn Lưu Đại phu nhân một cái, còn vẻ mặt Lưu Đại phu nhân lại rất bình tĩnh.

“Thỉnh an Thế tử phi.”

Lưu Uyển Thanh đứng thẳng người, nâng tay: “Mộng di nương đứng lên đi, đang mang thai không cần đa lễ, đi xuống đi.”

Tử Mộng sững sờ, ngay sau đó trên mặt hiện lên một tia không cam lòng, nhưng cũng đáng giá, gật đầu nói “vâng”.

Đợi lúc vào phòng, Lưu Uyển Thanh lo lắng nhìn Lưu Đại phu nhân: “Mẫu thân, chuyện gì đã xảy ra? Nhìn bộ dáng kia sợ là đã được ba bốn tháng rồi.”

“Đâu chỉ thế, đã 5 tháng rồi, thai đã ngồi vững vàng .”

“Nương. . .”

Lưu Đại phu nhân thở dài, cười vỗ tay Lưu Uyển Thanh: “Nương đã lớn tuổi rồi, chuyện này nếu mắt không thấy thì tâm sẽ không phiền, huống chi hôm nay con đã gả cho Lộ Vương Thế tử, vậy tương lai chính là Thế tử phi. Đại ca con ở trong quan trường cũng như gió thổi nước lên. Nhị ca của con lại sắp trở lại, hoàng thượng muốn khao thưởng tam quân, nhị ca của con được thăng quan tiến tước là điều chắc chắn. Sinh ý chỗ Tam ca của con cũng giống như cá gặp nước, về phần Tứ đệ Ngũ đệ của con, tất cả đều học giỏi , nương còn cái gì để lo lắng hay sao?

Coi như để cho nàng có được một đứa con trai thì sao nào? Hậu viện nhà nào không thứ nữ con vợ nhỏ chứ! Chuyện này cũng coi như tạo tiếng tốt cho nương.”

Tình Nhi đứng một bên thấy Lưu Đại phu nhân nói vậy, vội vàng nói: “Phu nhân chỉ mạnh miệng mà thôi, sợ khiến tiểu thư người lo lắng, nhưng người là không biết, Tử Mộng này hiện giờ đã coi trời bằng vung rồi đấy! Hôm nay mấy người Đại Thiếu Gia đều ở bên ngoài, lão gia lại sủng ái nàng ta vô cùng.”

Lưu Đại phu nhân khẽ cau mày nghiêm giọng bảo Tình Nhi im miệng, Tình Nhi cắn môi dưới: “Hôm nay cho dù phu nhân người muốn thưởng hèo cho nô tỳ, nô tỳ cũng không thể không nói.”

Lưu Uyển Thanh kéo tay Lưu Đại phu nhân: “Nương, đây là vì người không xem con như nữ nhi thân thiết sao? Có chuyện gì xảy ra, ngược lại người phải nói một chút đi.”

Lưu Đại phu nhân thở dài, ngay sau đó nói: “Chuyện nương bỏ thuốc cho di nương bỏ thuốc, bị cha con biết, mặc dù một mình Bạch ma ma gánh tội. . . . . . Nhưng cha con lại không phải người ngu, hiện tại cũng chỉ là duy trì mặt mũi bên ngoài cho ta thôi, hiện tại sổ sách cũng đã đưa đến tay Tử Mộng.”

Trong lòng Lưu Uyển Thanh cả kinh, âm thầm nhìn sang khuôn mặt có vẻ tức giận của Tình nhi, hôm nay Tình Nhi này mạo hiểm làm trái lệnh của mẫu thân, lại nói, sợ là chỉ có một chút trung thành , nhưng chủ yếu nhất là vì Bạch ma ma thôi.

“Bạch ma ma như thế nào rồi?”

“Không sao, dù sao cũng là nhũ mẫu của nương, nhưng bây giờ vẫn còn nằm trên giường nghỉ ngơi.”

Ngay sau đó Lưu Uyển Thanh nháy mắt với Tình Nhi, Tình Nhi gật đầu liền dẫn người ra ngoài cửa canh chừng: “Mẫu thân, hiện tại không có người nào khác, nương kể con nghe xem chuyện gì xảy ra.”

Đợi Lưu Đại phu nhân kể xong, con ngươi Lưu Uyển Thanh xoay lòng vòng, ngay sau đó nói: “Nương, người có thể xác định là buổi tối ngày đầu mới hạ thuốc, mà không phải là buổi sáng ngày thứ hai sao?”

“Ban đầu nương có phân phó như vậy, nhưng nha đầu của Tử Mộng nói là từ trước đến giờ Tử Mộng luôn tiết kiệm, tối hôm nay nếu chưa ăn thì sẽ hầm nóng ăn lại vào ngày thứ hai.”

“Xác định nói sau khi nóng mới dùng sao?”

“Đúng vậy, thế nào?”

Lưu Uyển Thanh nhếch miệng lên, liền rỉ bên tai Lưu Đại phu nhân mấy câu, Lưu Đại phu nhân sửng sốt: “Con nói là? Điều này sao có thể?”

“Những chuyện bí ẩn này phần nhiều có ở gia đình giàu có, cũng thường được sử dụng cho các di nương, có mấy người sẽ ăn đồ nóng hâm lại chứ? Coi như ăn, không xảy ra việc gì, chuyện bỏ thuốc này cũng sẽ không đi tra xét, chỉ lo phòng bị hết sức mà thôi.”

Trong mắt Lưu Đại phu nhân dần hiện ra một tia tàn nhẫn. . . . . .

“Mẫu thân, chuyện này sợ là phải nhắn với Bạch ma ma một tiếng, nhỡ đến lúc đó Bạch ma ma chết bởi vì bị oan uổng, dù người có trăm miệng cũng không thể bào chữa, đến lúc đó sẽ trở thành người có tội. Hơn nữa, mẫu thân, người không phát hiện ra cái bụng này của Tử Mộng tới quá đúng lúc sao?”

Lưu Đại phu nhân sửng sốt”Con nói là, nàng. . . . . .”

“Đương nhiên sẽ không, nghĩ muốn trộm người tại Hầu phủ sợ là hơi khó khăn, nhưng chúng ta vẫn có cách khiến cha nâng cao lòng nghi ngờ. . . . . . .” Loại mầm móng hoài nghi này một khi gieo xuống, sau này sẽ có cơ hội nảy mầm cao lớn. . . . . .

Sau khi Lưu Uyển Thanh trở về Lộ Vương phủ không quá mấy ngày, liền có tin tức truyền tới, Tử Mộng bị đưa đến thôn trang chờ ngày sinh. Nghe được tin tức, cuối cùng Lưu Uyển Thanh mới xem như thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ như thế nào, tối thiểu… quyền lực của nương ở Hầu phủ lại lớn như trước, chuyện Tử Mộng vụng trộm liên lạc với Lưu Uyển Nguyệt sợ là cũng bại lộ rồi.

“Chủ tử?” Đông Mai quan tâm gọi một tiếng, Lưu Uyển Thanh lấy lại tinh thần, cười cười: “Không có việc gì, ta chỉ là nghĩ tới chuyện của Tử Mộng.”

“Tử Mộng? Hừ, cái này gọi là ác giả ác báo, chủ tử, người vẫn còn lo lắng cho đại phu nhân?”

Lưu Uyển Thanh kéo tay Đông Mai, nói: ” chuyện này vốn là ô