Disneyland 1972 Love the old s
Thứ nữ vợ kế

Thứ nữ vợ kế

Tác giả: Uyển Tiểu Uyển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326455

Bình chọn: 9.00/10/645 lượt.

uống, cười nói: ”Nương nương, người nói đùa, cô nương Khổng gia tốt như vậy, gả cho Khang nhi của chúng ta làm thiếp chẳng phải là uất ức nàng ấy sao!”

“Ôi, đây không phải là tâm nguyện của nữ nhi ta sao?”

Hừ, người nữ nhi của của ngươi sợ là đã hóa thành bộ xương khô rồi, còn không biết xấu hổ mà nói như thế sao, chỉ là ngươi nguyện ý để cho cháu gái ngươi đi làm thiếp, hừ. . . Cũng đừng trách ta không khách khí, đừng nghĩ là ta không biết Lỗ vương phủ các ngươi đang có cái chủ ý gì, Khang nhi của ta cũng chịu được tính toán của các ngươi? ”Quy củ của Lộ Vương phủ rất nhiều, phân thê thiếp rõ ràng, không giống Lỗ Vương phủ, nếu như Khổng tiểu thư vào cửa, sợ là không chịu nổi uất ức không phải sao, nếu không thì ngược lại ta càng muốn cho Khang nhi nạp vài người thiếp đấy.”

“Lộ Vương phi, chẳng lẽ cháu gái ta còn chưa xứng làm trắc thê của Thế tử gia sao?”

“Trắc thê?” Vẻ mặt Lộ Vương phi khổ sở nhìn Lỗ vương phi: ”Mới vừa rồi ta đã nói, quy củ Lộ Vương phủ cực nghiêm, đương nhiên lúc đầu sẽ chỉ làm thiếp, chỉ có thể làm thiếp, dĩ nhiên nếu như sau này sinh con cháu thì sẽ có thể lên làm trắc thê .”

Lỗ vương phi nhìn về phía Trần Hoàng Hậu, mà Trần Hoàng Hậu chỉ là cười không nói, lời dĩ nhiên đã đến mức này rồi, không lâu sau trong phòng lại náo nhiệt lên. Đề tài này chuyển qua chuyển lại cuối cùng chuyển đến trên người Lưu Uyển Thanh.

“Lộ Vương phi, người con dâu này cũng là một người có phúc khí, lúc mới vào cửa không phải bệnh của tiểu thế tử chuyển tốt lên, giờ lại đang mang thai, ca ca nhà mẹ đẻ cũng không chịu thua kém, xem ra có tướng vượng phu vượng tử a.” Người nói chuyện là Trịnh Vương phi của phủ Trịnh Vương, Lưu Uyển Thanh ngượng ngùng đáp trả cho bà một nụ cười, Tiểu quận chúa Trịnh Nguyệt Như, đích thứ nữ của phủ Trịnh Vương đang được bàn chuyện hôn sự với Nhị ca của nàng, nếu như không có chuyện gì bất trắc đương nhiên sẽ trở thành người thân của nàng.

Lộ Vương phi lại cười nói: ”Ngươi là quá khen, con dâu này của ta cái khác không nói, nhưng là một người hiểu quy củ nhất.” Ý ở ngoài lời này mọi người đương nhiên đều hiểu, cũng cười như không cười liếc nhìn Lỗ vương phi.

“Đây là tiểu thế tử sao, thật là trắng noãn đáng yêu, tương lai nhất định tiền đồ vô hạn a.”

Lưu Uyển Thanh nghe bên tai trái một câu tiểu thế tử, bên phải cũng một câu tiểu thế tử vẫn không hề giống với suy nghĩ của những phụ nhân này, trên mặt chỉ có thể đưa ra nụ cười. Thấy những phụ nhân trước mắt này, đáy lòng không khỏi chảy lệ giơ ngón tay cái lên, có thể làm những điều khiến họ không thoải mái còn có thể treo nụ cười trên mặt? Đây chính là một cây gai đó! Vừa đúng đâm trong lòng oa tử bên trong.

Dĩ nhiên cũng có chút phụ nhân thì thầm với nhau nói: “ Thế tử phi thật là người có bản lĩnh.”

“Cũng chưa biết được, ta dám nói chỉ đợi sau này nàng sinh ra một nam hài, như vậy đương nhiên sẽ xa cách với Thư Nhi thôi. Dù sao cũng là người cản đường của con ruột mình.”

“Ngươi chỉ biết đến thứ nhất, không nghĩ tới thứ hai, sợ là sẽ phải càng thương yêu.”

“Hả? Như thế, chỉ có canh chừng dưới mí mắt mình mới chắc chắn không phải sao, nuôi sai lệch một đứa bé quá dễ dàng.”

“Sợ là Lỗ vương phủ sẽ không đồng ý.”

“Hừ, ta thấy đúng là kẻ ngu, tương lai nàng ta sẽ có lúc hối hận thôi.”

“Không thấy được, sợ có tâm tư sâu hơn.”

“Mặc kệ như thế nào, chờ coi kịch hay là được.”

Khiến Lưu Uyển Thanh không ngờ là, cháu gái Trần Linh Nhi của Trần Hoàng Hậu lại không tìm nàng gây phiền toái, vốn nàng đã chuẩn bị cho một trận đánh ác liệt , chẳng qua cũng không thể lơ là, hôm nay nàng đã là phụ nữ mang thai rồi.

“Tốt lắm, tốt lắm, canh giờ cũng không còn sớm, chúng ta sang Ân Trạch điện đi, cũng không thể để Vạn Tuế Gia chờ chúng ta không phải sao.” Trần Hoàng Hậu nói chuyện các vị quý phụ quý nữ xong, đương nhiên lại lồng lộng hùng dũng bước về phía Ân Trạch điện.

Cấu trúc của Ân trạch điện không giống với các cung điện khác, hình vuông chỉ có một tầng, chỉ chuyên môn dùng làm nơi tổ chức các bữa tiệc lớn . Đây là lần đầu tiên Lưu Uyển Thanh đến Ân Trạch điện, mặc dù mặt ngoài có vẻ rất cổ xưa, nhưng bên trong cũng rất nguy nga lộng lẫy, bốn phía cung điện

là một dãy mâm kim long chủ tử màu đỏ thắm, hai bên còn trưng bày đầy đủ các loại nhạc khí, ngay phía trước đài cao dĩ nhiên có đặt long y cùng phượng ỷ bằng vàng ròng, mà ở giữa còn có một sân khấu rộng đường kính mười lăm thước, dùng cho ca múa biểu diễn, hai bên lề là những chiếc bàn tròn xếp thành hình bát giác, lúc này đã có cung nữ lui tới không ngớt trong đó, bày dưa và trái cây lên.

Nhìn thấy đoàn người Trần Hoàng Hậu đương nhiên cũng quỳ xuống dập đầu thỉnh an. Sau khi Lưu Uyển Thanh ngồi xuống liền nhỏ giọng bên tai Thư Nhi: “Không nên hết nhìn đông tới nhìn tây, nếu như đói bụng thì cố nhịn một chút.” Thư Nhi cái hiểu cái không gật đầu.

“Lưu tỷ tỷ.”

Lưu Uyển Thanh sửng sốt, ngay sau đó ngẩng đầu lên, thấy Trịnh Nguyệt Như bên cạnh xông tới chào hỏi nàng, ngay sau đó cười: “Tiểu quận chúa có chuyện gì?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trịnh Nguyệt Như đỏ một chút, n