Ring ring
Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tác giả: Toái Dạ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324040

Bình chọn: 10.00/10/404 lượt.

hết phải có năng lực lên Cửu Trọng Thiên.

”Dung Tử Du đem ý kiến của hai người quy kết thành một câu đơn giản:”Nói tóm lại là ta phải tu tập đạo thuật?”Vân Nhai và Bạch Doanh Chi cùng gật đầu.

“Thì ra lão lỗ mũi trâu kia nói không sai,” Dung Tử Du cười gượng một tiếng,”Ta thật sự có phật duyên có đạo tâm.

”Dung Tử Du nhớ tới cha mẹ trong nhà, cực kì không nỡ.

Tuy rằng trên hắn còn có huynh trưởng, dưới có đệ muội, Dung gia thiếu một đứa con trai như hắn cũng sẽ không chặt đứt hương khói, nhưng dù sao hắn cũng là do cha mẹ dạy dỗ thành người, hai mươi năm ân tình, thân tình nhất thời nửa khắc sao có thể nói cắt đứt là cắt đứt được đây? Huống chi bình thường mẹ thương hắn nhất, nếu hắn đi mà không trở về, không chừng mẹ sẽ rất đau lòng.

Nhưng nếu không tu đạo, hắn trở lại Dung gia làm đứa con hiếu thảo, khối đá đè nặng trong lòng kia sẽ không biến mất.

Du Dao, chỉ cần nghĩ đến cái tên này, nhớ tới có một cô gái như vậy, hắn lại cảm thấy ngực mình như sắp chảy máu, lại quyết tâm muốn tìm về trí nhớ kiếp trước.

Bên này Dung Tử Du băn khoăn lo nghĩ, do dự, bên kia Vân Nhai và Bạch Doanh Chi lại bắt đầu ầm ĩ.

“Tu tập đạo pháp mà thôi, ta dạy đại ca không được sao?”“Chỉ bằng chút tu vi của cô…… Chậc chậc, vừa rồi không biết là ai suýt chút nữa ngay cả Bất Quy Lâu cũng không ra được.

”“Ngươi!” Bạch Doanh Chi trừng mắt nhìn Vân Nhai,”Chẳng lẽ còn muốn bái ngươi làm sư phụ sao? Chẳng lẽ muốn tu thành ma?!”Vân Nhai thản nhiên cười khẽ:”Ta cũng không rảnh.

”“Ngươi!” Bạch Doanh Chi tức giận.

Dung Tử Du nhìn hai người, thở dài:”Ta nghĩ ta biết nên đến nơi nào tu tập đạo pháp —- núi Thiên Ngu.

”Vân Nhai và Bạch Doanh Chi đều sửng sốt.

“Ta ở trong lửa Vô Sinh nhìn thấy rõ ràng, Sí Hoàng mới là người có tư cách làm sự phụ nhất, huống hồ hắn và Bạch Nham vốn có quan hệ họ hàng cùng gốc, có lẽ hắn sẽ không hại ta đúng không?” Dung Tử Du lần đầu tiên nhắc đến cái tên Bạch Nham này, dù trong đầu chính hắn cũng cảm thấy là lạ, Bạch Nham cũng là hắn mà? Nhưng hắn lại chưa phải là Bạch Nham.

Vân Nhai gật đầu:”Được, ta đưa ngươi đến núi Thiên Ngu.

”Dung Tử Du tự mình nêu ra ý kiến, Bạch Doanh Chi không còn lý do phản bác, nhưng nghe được tên Sí Hoàng nàng vẫn có chút chần chờ.

Sí Hoàng tuy là trưởng bối hàng thái tổ của Bạch Doanh Chi và Bạch Nham, nhưng xưa nay không có quan hệ qua lại gì với Đông Hải.

Việc hắn nhập ma Bạch Doanh Chi cũng có nghe nói, năm đó Văn Thù Bồ Tát tự trách mình không biết quản giáo, làm cho Sí Hoàng hạ giới tác loạn làm hại thiên hạ, Bạch Doanh Chi khi đó cũng mới chỉ là một tiểu cô nương không quan tâm gì đến chuyện bên ngoài, nay nghĩ đến trong lòng lại thấy không yên.

Long tộc xưa nay kiêu ngạo, sao lại sinh ra hai kẻ điên như Sí Hoàng và Bạch Nham chứ?Vân Nhai dẫn Dung Tử Du đến núi Thiên Ngu, Bạch Doanh Chi cũng đi theo.

Nàng lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên rời khỏi Đông Hải Bột Hải đi khắp nơi, đáy lòng có vài phần hưng phấn, nhưng chính nàng không kịp phát hiện, về sau quay về Long cung mới càng cảm thấy nhàm chán.

Trên đường Dung Tử Du thương lượng cùng bọn họ, cho hắn về nhà nhìn cha mẹ trước, cáo biệt bọn họ một câu.

Vân Nhai phản đối thẳng thừng:”Ngươi về nhà thấy cha mẹ rồi thì có đi được nữa không?”Dung Tử Du bị hắn hỏi vặn lại như vậy thì thấy khó xử.

Mẹ thỉnh thoảng hung dữ với hắn nhưng cũng cực kỳ yêu thương hắn, nếu hắn về nhà nói muốn xuất gia tu đạo một đi không trở về, mẹ chắc chắn sẽ khóc đến choáng váng, đến lúc đó hắn muốn chạy cũng không kịp, lại không thể hạ quyết tâm được.

Cha rất nghiêm khắc, nhưng tình cảm cha con trong lòng cũng rất sâu sắc, hắn mà đi sẽ làm cho ông đau lòng.

Nhưng nếu không quay về nói một tiếng, trong lòng hắn cũng không chịu nổi.

Sắp đến núi Thiên Ngu, Dung Tử Du mới hạ quyết định cuối cùng, dùng Kí Linh Thuật từ biệt cha mẹ.

Chỉ cần hắn tu đạo có chút tiến triển sẽ nhân cơ hội trở về thăm bọn họ, cho đến khi nào cha mẹ trăm tuổi về trời sẽ chuyên tâm bế quan tu luyện.

Núi Thiên Ngu trải qua trận chiến với Thiên Khê đã bị hư tổn nặng nề, một cơn mưa máu, một trận đại chiến, linh khí trên núi loãng đi rất nhiều, kết giới của Tử Hư Nguyên Quân cũng bị phá tanh bành, nếu không phải còn Thanh Vũ ở lại trong núi tu hành, tạo lại kết giới một lần nữa, thì dân chúng bình thường cũng có thể tìm đến nơi này, vào núi chơi.

Thanh Vũ nhìn thấy Dung Tử Du thì vô cùng khiếp sợ, Sí Hoàng lại bình thản hơn nhiều.

Bạch Doanh Chi thấy Sí Hoàng cũng không biết nên xưng hô như thế nào, có chút xấu hổ.

Sí Hoàng lại không ngại, mỉm cười cho qua.

Vân Nhai giải thích mọi chuyện một phen, Thanh Vũ nhìn Dung Tử Du lộ ra vẻ mặt phiền muộn, thở dài:”Không thể ngờ được ngươi và chưởng quầy Ly đã trải qua nhiều sinh tử như vậy lại vẫn không thể khổ tẫn cam lai.

”Thanh Vũ nhìn về phía Sí Hoàng, lại thở dài một tiếng.

Bọn họ ở trong núi hai mươi năm, lấy tư chất cùng với linh lực vốn có của Nữ Oa trong cơ thể Thanh Vũ, muốn ngộ ra đạo pháp Tử Hư Nguyên Quân lưu lại không khó cũng không mất nhiều thời gian.

Nay mặc dù khuôn mặt