Disneyland 1972 Love the old s
Tiên sinh xã hội đen, ở riêng đi

Tiên sinh xã hội đen, ở riêng đi

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325974

Bình chọn: 9.00/10/597 lượt.

hành hạ.

Trước kia Hạ Mộng Lộ luôn cảm thấy hành hạ về thể xác là đau khổ nhất, nhưng giờ cô phát hiện nỗi khổ lớn nhất chính là sự hành hạ về mặt tinh thần. Hai người yêu nhau lại giày vò nhau cả đời, bác Bách và bác Lăng cũng vậy.

Lạc Vân Hải, chúng ta mãi mãi đừng có ngày đó!

“Đứa nhỏ đâu? Ở đâu? Cháu nội tôi đâu?”

Hạ Mộng Lộ nghe tiếng Toa Toa, vội vàng xoay người đỡ bà, “Dì Toa Toa, dì đừng gấp! Hãy nghe con nói, đứa bé giờ rất yếu, đang ở lồng giữ ấm, không thể ra ngoài!”

“À!” Toa Toa gật đầu như giã tỏi, cười tươi như hoa, “Vậy con dâu dì đâu?” Thấy Hạ Mộng Lộ nhìn về phía phòng bệnh, Toa Toa bèn xông vào, “Nguyên Phượng, con trai ngoan, rốt cuộc con cũng chịu sinh cho mẹ một đứa, mẹ rất vui!” Hạ Mộng Lộ chưa kịp ngăn thì người đã đi vào.

Lam Băng thản nhiên nhìn Toa Toa, vẫn không chút phản ứng.

Khâu Nguyên Phương gượng cười kéo Toa Toa ngồi xuống ghế, “Mẹ, không sai! Con sắp kết hôn, mẹ cũng có cháu gái! Cô ấy là Lam Băng, con dâu tương lai của mẹ! Lam Băng, chào mẹ đi!”

“Mẹ!” Lam Băng cũng cười.

Khâu Hạo Vũ bước vào, hết nhìn người này lại nhìn người kia. Kết hôn? “Lam Băng, sức khỏe mẹ Nguyên Phượng không tốt lắm, nên bác sẽ nhờ dì Ma Tử chăm sóc con……. Con thật…. … Muốn kết hôn?” Mặc kệ trước kia có ân oán gì, ông đều không quan tâm, chỉ cần bọn chúng thật lòng yêu nhau là được.

“Dạ!” Lam Băng cười cười nói.

Vì con gái, cô không thể không kết hôn. Cô không có khả năng chăm sóc đứa bé thật tốt, nếu đã tiếp nhận tiền bạc của Khâu Nguyên Phượng, vậy mắc gì không kết hôn, dù sao với cô, kết hôn hay không đều giống nhau. Không hạnh phúc thì giả bộ hạnh phúc, chỉ cần con gái cô có thể sống vui vẻ, chịu chút uất ức có gì ghê gớm đâu?

“Sao chị? Khâu Nguyên Phượng quỳ xuống nói xin lỗi rồi hả?”

“Cậu ta có bắt nạt Lam Băng không? Có nhận sai không?”

“Lam Băng có cảm động đến phát khóc không? Bác sĩ nói cô ấy không thể khóc, sẽ ảnh hưởng xấu tới đôi mắt!”

Hạ Mộng Lộ thẫn thờ nhìn mọi người, hồi lâu mới cười khổ nói, “Hai người họ muốn kết hôn. Không ai nói xin lỗi hết, một người nói kết hôn đi, một người nói được, vậy là xong! Bọn họ lại đi con đường của bác Bạch và bác Lăng!” Nói xong, cô cúi đầu rời khỏi bệnh viện, có lẽ lòng họ không đau, vì họ đã đánh mất trái tim mình rồi. Chỉ có người ngoài thấy khổ sở thay thôi.

Hạ Mộng Lộ sờ sờ bụng mình. Con ngoan, con hạnh phúc lắm đó!

Thái Bảo Nhi, Hạ Nguyệt Đình và Đông Phương Hoàng đều thở dài. Đây là chính là cái gọi là, số mệnh không thể nghịch chuyển sao? Thôi, khúc mắc này, các cô không có khả năng cởi bỏ, cứ tuân theo tự nhiên đi.

Thái Bảo Nhi đi tới cổng bệnh viện, ngắm hoàng hôn cuối ngày, nghe thấy tiếng bước chân, cô cười nói, “Suy nghĩ kỹ chưa?”

“Suy nghĩ kỹ rồi, nói thế nào em cũng là chủ tịch tương lai của tập đoàn Thái Thị, vừa xinh đẹp, hiền thục lại có tiền! Tốt như vậy sao tôi có thể buông tha?” Kỷ Lăng Phong làm bộ, ‘tôi không phải kẻ ngu’, chọc Thái Bảo Nhi.

Thái Bảo Nhi nhe răng, hung hăng đạp Kỷ Lăng Phong một cái, “Nói gì đó?”

“Ôi!” Kỷ Lăng Phong đau đớn khom lưng, nói, “Được rồi, được rồi! Anh em yêu! Anh muốn kết hôn với em! Dù em bao nhiêu tuổi, chỉ cần em là Thái Bảo Nhi, tám mươi tuổi anh cũng thích, nghèo rớt mồng tơi anh cũng thích, giàu đến chảy mỡ anh cũng thích, biến thành quái vật anh cũng thích! Vậy được chưa?”

“Vậy còn được! Kỷ Lăng Phong, tới nhà gặp cha mẹ em được chứ?” Thái Bảo Nhi ôm lấy eo Kỷ Lăng Phong.

Ông chồng nhỏ của cô, ha ha, chồng nhỏ!

Kỷ Lăng Phong ngu người, “Họ……. Họ sẽ đồng ý sao? Cha mẹ em thích gì? Anh phải đi mua quà tặng!”

Thái Bảo Nhi lắc đầu một cái, “Mẹ em không có sở thích gì đặc biệt, chỉ cần anh yêu em thật lòng, mẹ sẽ đồng ý. Về phần cha, cha rất thích tranh của thầy Mạc, cho nên cũng rất thích anh!”

“Ha ha, cha em cũng thích vẽ?”

“Đúng vậy, chỉ cần về sau anh vẽ tốt, cha nhất định sẽ tiếp nhận anh!”

Kỷ Lăng Phong nhún vai, “Ok, ngày mai sẽ theo em về nhà! Bảo Nhi, nhà em không bắt anh phải ở rể chứ?”

“Anh không còn cha mẹ, ở rể hay không có gì khác nhau đâu?”

“Đương nhiên là khác! Ở rể đại biểu con của chúng ta phải theo họ em, nhưng nếu em gả cho anh thì con của chúng ta sẽ theo họ anh! Nhà họ Kỷ anh mấy đời đều con một, kéo dài hương khói chỉ dựa vào một mình anh thôi đó!” Vấn đề này rất nghiêm trọng!

Thái Bảo Nhi buồn cười nói, “Được được, con chúng ta theo họ anh! Chẳng qua cha mẹ em không thích ở chung với chúng ta, cho nên từ bây giờ, chúng ta phải bắt đầu để dành tiến, trước khi em thừa kế công ty thì mua một căn biệt thự to, được không?”

Kỷ Lăng Phong giơ tay, “Đồng ý! Như vậy biệt thự sẽ có phần của anh!”

“Ha ha, em phát hiện anh rất thích tị nạnh, vậy cho anh đứng tên luôn…..”

Hai người càng đi càng xa, để lại hai cái bóng thật dài.

Thật ra hạnh phúc có lúc chỉ đơn giản vậy thôi, nhưng đối với một số người thì nó lại là hi vọng xa vời.

Nhà Kỷ Lăng Phong.

Hạ Mộng Lộ nghe nói Kỷ Lăng Phong sắp gặp cha mẹ vợ tương lai bèn xin nghỉ làm, ba chân bốn cẳng đi chuẩn bị quà tặng với Hạ Nguyệt Đình.

Hạ Mộng Lộ thầm nghĩ, Kỷ Lăng Phong gả đi, đồng nghĩa cô sẽ