XtGem Forum catalog
Tiểu thư hoàn hảo và công tử lạnh lùng

Tiểu thư hoàn hảo và công tử lạnh lùng

Tác giả: Ngân Ken

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326234

Bình chọn: 10.00/10/623 lượt.

t lần cho thõa mãn.

– Mẹ, con đi lấy ít nước uống! – Diệu Anh ghé sát vào tai mẹ cô.

– Được rồi! Nhưng nhớ uống ít rượu thôi!

– Vâng! – Diệu Anh trả lời rồi cúi người chào các bạn làm ăn của ba sau đó bước đi đến bàn rượu.

Bữa tiệc hôm nay phải nói là quá hoành tráng. Toàn bộ chỗ này đều là thức ăn cao cấp của nước ngoài, những món nổi tiếng thế giới. Rượu toàn bộ cũng là rượu nhập, mỗi chai dù là rượu mạnh hay rượu vang đều trên 50 năm tuổi, thật là nể phục người chủ trì bữa tiệc hôm nay.

Diệu Anh bước đến bàn rượu, đưa tay định lấy một ly sâm banh trắng thì vừa lúc cũng có một bàn tay khác đưa tới. Vậy là tay chạm tay. Khẽ chau mày, Diệu Anh đưa mắt lên nhìn đối phương.

Là Bảo Khánh, anh cũng định đưa tay lấy chung một ly sâm banh với Diệu Anh. Thật là trùng hợp.

– Chào anh!

Diệu Anh lấy lại thái độ rồi cười nhẹ với Bảo Khánh. Tiệc là vậy, phải chào hỏi lẫn nhau mới có không khí giao tiếp.

– À! Chào em! Nếu em đã lấy trước rồi thì mời! – Bảo Khánh cầm ly sâm banh đó đưa cho Diệu Anh.

– À không! Anh cứ lấy! – Diệu Anh lại cười khả ái làm Bảo Khánh hơi ngây ngất.

– Em không để cho anh ga-lang một chút sao? – Bảo Khánh cũng cười.

– Vậy em không khách sáo! – Diệu Anh gật nhẹ một cái rồi đón lấy ly rượu đưa lên ngớm nhẹ như chuồn chuồn chấm nước.

– Từ đầu bữa tiệc đến giờ, có ai nói với em là em rất đẹp không? – Bảo Khánh làm quen trực tiếp.

– Hi! Em cảm ơn anh! Nhưng chắc anh là người đầu tiên! – Diệu Anh theo đúng chuẩn mực đáp lại.

– Vậy thì họ không có mắt thẩm mỹ rồi! Một đóa hoa như em mà lại làm như thế! – Bảo Khánh cũng uống một ly sâm banh khác, cùng loại với Diệu Anh.

– Anh lại nói quá!

Diệu Anh đột nhiên cảm thấy rất vui khi nói chuyện với cậu. Khen thì cô nghe nhiều rồi, nhưng chân thành và dí dỏm như Bảo Khánh chắc là chưa từng có ai. Nhưng nhìn chàng trai này khá là quen mặt, hình như thỉnh thoảng có xuất hiện trên báo.

– Em tên gì? – Bảo Khánh.

– Em là Diệu Anh! Vậy còn anh, anh tên gì? – Diệu Anh.

– Anh là Bảo Khánh!

– Anh là con trai của chụ tịch tập đoàn Lê Gia thì phải? – Diệu Anh.

– Ừ! Em thông minh thật!

– Không phải em thông minh, mà là anh quá nổi tiếng!

– Anh nổi tiếng sao? Haha! Anh không có!

– Anh còn nói! Rõ là mục người thừ kế anh xếp thứ 3 còn gì!?

– A! Vậy thì tên cái tên Mai Diệu Anh là em à?

– Bingo! – Diệu Anh cười tít với câu nói của Bảo Khánh.

– Nói chuyện với người đẹp nên vui đến vậy sao?

Nam Phong từ xa đi đến với ly rượu mạnh trên tay. Rõ ràng là anh đang nói giọng bông đùa, vậy mà hàn khí vẫn còn một chút dư âm.

– Tất nhiên! – Bảo Khánh cười vui vẻ.

– Không định giới thiệu bạn anh cho em à?

Nói là nói vậy nhưng vừa nhìn thì Diệu Anh đã nhận ra Nam Phong. Anh chính là người thừa kế số 01 Việt Nam lúc bấy giờ, không nhận ra cũng lạ.

– À! Đây là Nam Phong, bạn anh! Còn đây là Diệu Anh, tiểu thư xinh đẹp mình vừa mới làm quen!

– Chào em! – Nam Phong.

– Chào anh! – Diệu Anh.

Ba người tiếp tục trò chuyện với nhau cho đến khi cánh cửa to lớn mở ra một lần nữa.

Nhưng lần này hoàn toàn khác với những lần trước. Lần này, 20 vệ sĩ chia làm hai hàng từ ngoài cửa tiến vào, sau đó đứng bất động một lát. Bên trong lại có một tốp vệ sĩ giống như bên ngoài chạy ra, đứng xếp hàng đối diện nhau. Mọi người bắt đầu tập trung sự chú ý vào hai tốp vệ sĩ này. Có lẽ, nhân vật chính sắp xuất hiện.

Chương 14

Trong khi bên ngoài, vệ sĩ vẫn chưa có động tĩnh thì bên trong, một người đàn ông trung niên, dáng vẻ vừa thành đạt vừa cao quý bước ra trong bộ âu phục đắt tiền màu đen của Ý. Người ông toát lên khí chất giàu có và vương giả khiến ai cũng nể phục. Không ai khác chính là Nguyễn Hoàng Dũng – Chủ tịch tập đoàn Y&N – Người đàn ông kín tiếng và là chủ nhân của bữa tiệc hôm nay.

Đi theo sau ông là một phụ nữ khoảng ngoải 30 tuổi, mặc một bộ đầm dạ hội màu đỏ, trang điểm cầu kỳ, đeo đầy đủ một bộ trang sức ngọc trai có giá trên 500 triệu VNĐ. Cạnh bên là một cô gái tuổi khoảng 18, mặt một đầm màu vàng đuôi cá diêm dúa, trang điểm đậm và đeo trang sức thạch anh trắng lộng lẫy. Đi sau còn có 4 vệ sĩ cao to vạm vỡ.

Ông hiên ngang bước đi chung với hai người kia, trong khi mọi người bắt đầu bàn tán.

Cô gái diêm dúa đó là cô tiểu thư cao quý, đẹp hơn cả hoa hồng đó hay sao?

Người thừa kế khối tài sản triệu đô là cô ta?

Sao lời đồn lại nói cô ấy đẹp như mỹ nữ trong tranh mà? Cô gái này nhan sắc rất bình thường?

Người phụ nữ đeo trang sức ngọc trai là vợ của một đại danh nhân của cả nước?

Sao bà ta lại ăn mặt diêm dúa đến như thế?

Lời đồn đúng là lời đồn, có 1 mà nói tận 10!?

Ông Nguyễn Hoàng Dũng nghe hết những lời nói đó, thậm chí rõ là đằng khác. Nhưng ông mặc kệ, rồi họ sẽ hối hận vì những suy nghĩ của bản thân mà thôi.

Bây giờ, đột nhiên đám vệ sĩ đứng ở cửa cúi đầu chuẩn góc 45 độ, tay phải còn để chéo lên vai trái như rất cung kính ai thì phải. Mọi người lại một phen đứng tim nhìn ra cửa chính.

Và rồi…

5s…

10s…

15s…

Gần 1 phút trôi qua, tất cả dường như đều bất động, có cả bà Hạnh Phương và cả Yến Vy. Tất nhiên làm sao loại trừ Nam Phong, Bảo