
hỉ thấy 16 vị này vóc người trước sau lồi có lõm có, dung mạo quốc sắc thiên hương khó che giấu, cố tình có mát mẻ, có xinh đẹp, có lãnh khốc, lại có cả nhiệt tình! Dân chúng tầm thường nào có được nhìn các vị mỹ nữ thường xuyên, thật sự hận không thể bắt về để yêu thương!
Chỉ là, sau hưng phần là bát quái bắt đầu:
Người qua đường Giáp: “Ngươi nói xem tại sao những cô gái này lại có thể đẹp đến vậy?”
Người qua đường Ất: “Ha ha, nhìn người chảy nước miếng rồi kìa!”
Người qua đường Bính: “Thật muốn mang về nhà từ từ yêu thương!”
Người qua đường Đinh: “Ngươi cũng có tiền đồ nhỉ!”
Người qua đường Bính: “Chẳng lẽ ngươi không nghĩ như vậy!”
Người qua đường Đinh: “Ha ha, đều là đàn ông! Đều là đàn ông cả!”
Mọi người: “Dừng lại!”
Người qua đường Ất: “Ngươi nghĩ xem là hoàng tử thật tốt! Ra khỏi cửa một cái là có rất nhiều ngự lâm quân đi theo, tranh giành cái gì chứ, thật là sảng khoái!”
Mọi người: “. . . . . .”
Là hoàng tử ngày ngày phải tranh giành? Nếu ngươi mà là hoàng tử, chẳng phải sẽ xảy ra một cuộc bạo loạn luôn sao!
Người qua đường Giáp: “Ngươi thật là, ý ta là nói, là hoàng tử thật tốt, ngày ngày được ở bên cạnh các mỹ nữ, muốn cưng chiều có cưng chiều, thật sung sướng! Ha ha ha ha!”
Mọi người đã không còn sức để ói mửa rồi!
Là thái tử hay hoàng tử gì gì đó, mỗi ngày đều chẳng phải vừa ôm mỹ nhân vừa tranh giành sao?
Chương 30 : Tịch hoàng tử, chúng ta sinh đứa nhỏ cho ngài!
Trương phu nhân nghe được tiếng la của Thúy Cúc, nhanh choong1 sờ sờ tóc chạm chạm vào mặt, nói với Thúy Trúc: “Ngươi xem ta có chỗ nào không tốt không?”
Thúy Trúc cười cười : “Phu nhân, người không có vấn đề gì!”
Dường như Trương phu nhân lo lắng, lại hỏi Thúy Hà: “Ngươi xem quần áo này của ta có thích hợp không? Có phải rất đẹp hay không ? Hay là ta đi thay quần áo khác!” Nói xong liền muốn đi trở về.
Vừa thấy loại tình huống này, vài vị cô nương nhanh chóng kéo Trương phu nhân lại: “Phu nhân, đây chính là quần áo phòng dệt may đặc biệt làm ra, đã lựa chọn qua rất nhiều lần, tuyệt đối không có vấn đề gì !”
“Phu nhân, người cũng đã gặp thái tử và hoàng tử nhiều lần như vậy, vẫn còn khẩn trương sao?”
“Phu nhân, chúng ta nên nhanh chóng tiếp giá thôi! Nếu để lỡ giờ sẽ không tốt nửa!”
Lúc này Trương phu nhân mới nhớ đến việc chính : “Đúng đúng đúng! Tiếp giá, mau đi tiếp giá!”
Vì thế, Trương phu nhân dẫn đầu đoàn người phủ thái phó chậm rãi nghênh đón thái tử và ba vị hoàng tử, căn bản là đã quên Tiểu Ngọc Nhi và Bảo Lam đang ăn vụn rồi!
Ngoài phủ thái phó, có ít nhất khoảng 5000 ngự lâm quân chậm rãi hộ tống cỗ kiệu đi qua đường cái đông như kiến chạy đến trước cửa chính, thủ lĩnh ngự lâm quân hô to một tiếng: “Thái tử điện hạ giá lâm! Nhị hoàng tử Nhất Băng Phong giá lâm! Tam hoàng tử Nhất Băng Trạch giá lâm! Tứ hoàng tử Nhất Băng Tịch giá lâm!”
Thủ lĩnh hét lớn chấn động xung quanh bốn con đường cũng có thể nghe được rõ ràng, thái phó Trương Ôn Tân dẫn người trong phủ thái phó quỳ xuống đất trước cửa kiệu nghênh đón: “Hạ thần cung nghênh thái tử điện hạ! Cung nghênh Phong hoàng tử điện hạ! Cung nghênh Trạch hoàng tử điện hạ! Cung nghênh Tịch hoàng tử điện hạ!”
Cửa kiệu mở ra, ở giữa là thái tử Nhất Băng Trì, Phong, Trạch, Tịch phân chia hai bên, bốn vị hoàng tử vừa lộ mặt, dân chúng chung quanh không khỏi hít một hơi khí lạnh! Một mảnh yên tĩnh!
Thái tử mở miệng: “Thái phó miễn lễ, các vị mời đứng lên!”
Đã gặp mỹ nam, nhưng chưa thấy qua mỹ nam như vậy!
Đã gặp người tàn khốc, nhưng chưa thấy qua người tàn khốc như vậy !
Đã gặp người tuấn tú, nhưng chưa thấy người tuấn tú như vậy!
Đã gặp người có khí thế, nhưng chưa thấy qua người có khí thế như vậy!
Đây là nhân vật anh hùng xưng bá một nước Phách Băng a a a!
Đương nhiên anh hùng ở đây chủ yếu là chỉ ba vị, về phần Tịch hoàng tử nghịch ngợm đáng yêu tính tình trẻ con kia thì không tính ở bên trong rồi!
Nhưng mà, Tịch hoàng tử lại có gương mặt hại nước hại dân, hơn nữa còn thường lộ ra tươi cười anh tuấn yêu mị, chỉ mới đứng thôi liền làm cho tiểu muội muội, tiểu cô nương, đại cô nương, tiểu a di, đại a di, tiểu thẩm thẩm, đại thẩm thẩm, lão bà bà, bà nãi nãi ở hiện trường đều mê chết! Băng Tịch nhìn thấy náo nhiệt như vậy, cười một cái với nhị ca ở bên cạnh, không biết thì thầm cái gì, làm nổi bật dưới ánh mặt trời liền khiêu khích tiếng thét chói tai không dứt: “Tứ hoàng tử điện hạ, ta rất yêu mến ngài!”
“Tịch hoàng tử, ngài vĩnh viễn là hoàng tử trong lòng ta!”
“Tịch hoàng tử, nhìn ta nhìn ta nhìn ta!”
“Tịch hoàng tử, ta thật sự rất thích ngài!”
“Tịch hoàng tử, ta nguyện ý trở thành tiểu thiếp của ngài!”
“Tịch hoàng tử, ta sinh đưa nhỏ cho ngài, sinh thật nhiều đứa nhỏ!”
“Tịch hoàng tử, a a a a a!”
Băng Tịch hồn nhiên vừa nghe đứa nhỏ này lập tức đỏ mặt, này thật sự là rất có tinh lực a!
Thái tử nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa nhỏ này, thật sự là rất đáng yêu : “Ai! Từ khi nào thì nữ nhân Thánh Kinh cũng cởi mở như vậy rồi?” Dương như là hỏi dò Nhất Băng Tịch.
“Ta không thấy không thấy ! Hoàn toàn không nhìn !” Băng Tịch tự thôi m