Teya Salat
Anh sẽ đợi em trong hồi ức

Anh sẽ đợi em trong hồi ức

Tác giả: Tân Di Ổ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325752

Bình chọn: 8.5.00/10/575 lượt.

cũng không ai biết anh ta muốn làm gì. Tư Đồ Quyết chỉ biết sự xuất hiện của anh ta khiến cô cảm thấy rất mệt mỏi, nhưng khi anh ta rời đi, ánh mắt rõ ràng thể hiện sự đồng tình. Mọi người đều mệt mỏi, sinh mệnh không ngừng dày vò dằn vặt, cuối cùng thì định toan tính gì chứ?“Em cũng đừng trách Tiểu Cái, cậu ta hiện tại đang làm việc dưới quyền Diêu Khởi Vân, làm công ăn lương mà, đương nhiên có những điều cá nhân không được tự do.”

Tư Đồ Quyết không khỏi ngạc nhiên, “Cậu ta làm việc cho Diêu Khởi Vân?”Nói tới đây, Ngô Giang vỗ nhẹ má mình, “Ta cũng hồ đồ thật, vừa nói gì chứ. Tiểu Cái và Diêu Khởi Vân hiện tại đều ở Cửu An Đường, phải nói đó là công ty của nhà em.”Cửu An Đường dược nghiệp là tập đoàn sản xuất thuốc có tiếng ở phía Nam, người sáng lập chính là Tư Đồ Cửu An – bố của Tư Đồ Quyết. Ngày trước theo nguyện vọng của bố, Tư Đồ quyết đã theo học đại học ở trong nước về ngành dược, sau đó ra nước ngoài lại học về sinh hoá, hơn nữa sau này vì mưu sinh và muốn sống yên bình đã thi lấy bằng dược khoa, sau khi lấy được học vị liền ở luôn Los Angeles tham gia tổ chức chế dược Lịch Sử Cửu Viễn và bắt đầu công việc nghiên cứu. Lần này về nước, ngoài việc tham dự hôn lễ của Ngô Giang, cô cũng phải tham dự hội nghị về ngành chế dược với qui mô lớn, vừa may lại được tổ chức ở thành phố G, là một trong những người phụ trách chính về dược phẩm của công ty, cô không thể từ chối được. Đây cũng là nguyên nhân quan trong bắt buộc cô phải về nước.Tư Đồ Cửu An là người có ảnh hưởng lớn đối với ngành y dược trong nước. Mẹ của Tư Đồ Quyết cũng xuất thân là người bào chế thuốc. Tư Đồ Quyết sinh trưởng trong gia đình như vậy, lại theo nghề này, nhưng mà đừng nói đến Ngô Giang, ngay cả cô trong lòng cũng không coi Cửu An Đường là nhà. Dù cô họ Tư Đồ, lại là con gái một, nhưng đối với cô, Cửu An Đường là của bố mẹ cô, thậm chí có thể nói là của Diêu Khởi Vân, còn với cô thì không hề có một chút quan hệ dính dáng nào. Cô chỉ là một một đứa con bất hiếu phiêu dạt ở thế giới bên ngoài, không gốc rễ.Hoá ra Diêu Khởi Vân hiện giờ đã quay lại Cửu An Đường, xem ra cũng tốt. Nhưng đây cũng là việc ngoài dự liệu, Diêu Khởi Vân và Ngô Giang đều học y, nhưng bố cô lại tín nhiệm anh ta như vậy, Cửu An Đường sớm muộn cũng là của anh ta. Cũng tốt, ai về chỗ nấy, đâu đã vào đấy. Bố mẹ cô cuối cùng cũng thành bố mẹ anh ta, nhưng bọn họ mãi mãi không thể thành người một nhà. Chương 03. Hoặc chán ghét đến cuối đời, hoặc hoài niệm đến khóc nỉ nonTrên đường đưa Tư Đồ về khách sạn, điện thoại Lâm Tĩnh reo lên vài lần, nhưng anh hết sức chuyên tâm lái xe, chỉ liếc mắt nhìn rồi mặc kệ chiếc điện thoại rung, không có ý định nghe điện thoại. Ngược lại, Tư Đồ thấy không chịu nổi, liền bảo: “Nhận đi, nửa đêm rồi, không có việc quan trọng người ta không gọi đâu. Sợ lộ bí mật à? Em và Ngô Giang cũng không phải không thể giả vờ câm điếc.”Lâm Tĩnh cười nói: “Thực ra không phải là người có việc quan trọng gì cả.”“Hay để em thay anh nghe điện?” Tư Đồ Quyết đùa giỡn hỏi.Lâm Tĩnh bật cười, “Tha cho anh đi.”Tư Đồ Quyết ở phía sau vỗ lưng ghế người lái, “Anh nha anh nha, nói là tìm được người thích hợp rồi, nhưng tình hình rối rắm trước mắt xem ra còn chưa dọn dẹp sạch sẽ nha!”Lúc này, điện thoại có cuộc gọi đến lại reo lên không ngừng, xem ra đối phương cũng là một người cố chấp, Lâm Tĩnh dứt khoát ngắt điện thoại. Lúc ấy khách sạn Tư Đồ Quyết ở cũng đã ngay trước mắt.Lâm Tĩnh nói: “Anh chưa từng đến khách sạn này, xem ra ‘rượu thơm không sợ ngõ sâu’[1'>, cũng khá xa nội thành đấy nhỉ.”Đây là một khách sạn bốn sao vừa mới khai trương chưa được nửa năm, thoạt nhìn các tiện nghi đều khá tốt, nhưng mà nằm ở khu vừa mới khai phá của thành phố G, địa điểm hơi hẻo lánh. Mới đầu Ngô Giang vẫn không hiểu, Tư Đồ đã đi xa mấy năm, tuy thành phố cũng biến đổi nhiều, nhưng vị trí phương hướng cơ bản cô vẫn phải nhớ, sao lại chọn nơi như thế này chứ.Nhưng câu nói vô tình của Lâm Tĩnh khiến sự nghi hoặc trong lòng Ngô G

iang được giải thích. Bố mẹ của Tư Đồ hiện đang sống tại nơi phồn hoa nhất ở phía Đông của thành phố G, nhưng cô lại ở khách sạn phía Tây, có thể nói là cách nhà bố mẹ cô một khoảng cách xa nhất, cũng là một địa điểm lý tưởng nhất. Tâm tư như vậy, cô làm gì cũng thật khéo, ngay cả hình lý cũng đặc biệt đơn giản, không giống như người ở ngàn vạn xa xôi trở về, cố hương cũng chỉ như một trạm dừng nghỉ của cô. Theo cô nói, lần này cũng không ở lại đến một tuần, sau hôn lễ của Ngô Giang, tham dự xong hội thảo y dược, cô sẽ lập tức trở về bên kia.Vừa xuống xe, Tư Đồ Quyết liền thúc giục bọn họ nhanh chóng đi, nhất là Lâm Tĩnh, điện thoại báo gọi đến mức cô cảm thấy khó chịu thay cho chiếc điện thoại kia. Anh không vội, nhưng cũng không cần cùng cô vào làm thủ tục. Hai người tiễn cô đến cửa thang máy mới rời đi.Lâm Tĩnh không nói thì Tư Đồ Quyết cũng biết điện thoại kia là của một người con gái đang đợi anh. Anh vốn là một người đàn ông hiểu được việc cần đối xử tốt với bản thân, ngay cả khi trái tim đã có vị trí người nào đó, anh cũng không để cuộc sống của mì