
ức không nhịn được mà muốn đi nói tin tức này cho Kim Đào, nhưng Mạc Duy Khiêm lại ngăn cô lại: “Em đừng gấp, chuyện này phải chậm rãi xem xét lại, tỷ lệ không được trăm phần trăm, vẫn không nên cho cậu ấy hy vọng quá sớm.”
La Duyệt Kỳ nghe xong cũng tỉnh táo lại, biết chính mình đã quá nóng vội.
“Nhóm chuyên gia cũng đưa ra đề nghị, họ nhất trí cho rằng trình độ chữa trị của nước ngoài có vẻ cao hơn, thiết bị cũng tiên tiếng hơn, cho nên đề nghị đưa cậu ấy sang nước Mĩ chữa trị.”
“Nước Mĩ? Thành phố lớn trong nước không được sao?” La Duyệt Kỳ cảm thấy vô cùng khó xử, nước Mĩ trong mắt cô chính là quá xa, Kim Đào cũng không đủ tiền mà đi chữa bệnh, hơn nữa dù có phẫu thuật thành công thì vẫn còn quá trình phục hồi lâu dài phía sau nữa.
Mạc Duy Khiêm cũng tỏ vẻ rất khó xử: “Anh cũng vì chuyện này băn khoăn rất lâu, nhưng nghĩ đến dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến cả đời Kim Đào, nếu thật sự vì nguyên nhân ở trong nước mà phẫu thuật thất bại thì chúng ta không gánh vác nổi đâu.”
“Nhưng phí chữa bệnh cần phải bao nhiêu? Phẫu thuật xong cũng không thể lập tức trở lại đúng không?”
Mạc Duy Khiêm nhíu mày: “Dĩ nhiên không thể lập tức về nước, theo bác sĩ đề nghị thì ít nhất cần ở lại nước Mĩ ba năm để tiến hành trị liệu mới được.”
La Duyệt Kỳ choáng váng, dù bán hết cả nhà cô lấy chữa bệnh cho Kim Đào có lẽ cũng không đủ để khám bệnh một tuần ở nước Mĩ ấy chứ.
“Duyệt Kỳ, trước tiên em hãy khuyên nhủ Kim Đào chấp nhận phương án phẫu thuật đi, nếu vấn đề tiền mà thấy khó xử thì đừng lo, anh sẽ chi trả toàn bộ!”
La Duyệt Kỳ nghe xong vừa thấy cảm động lại thấy có điểm không phù hợp, nhìn chằm chằm Mạc Duy Khiêm nửa ngày mới hỏi: “Thật sự phải đi nước Mĩ mới được?”
Mạc Duy Khiêm vội vàng cam đoan: “Không tin thì em có thể tự đi hỏi chuyên gia. Duyệt Kỳ, ngoại trừ lúc thân thiết thì anh đã bao giờ lừa em việc gì chưa?”
La Duyệt Kỳ lườm Mạc Duy Khiêm một cái: “Mệt anh loại chuyện này cũng nói ra miệng được, em cũng ăn ngay nói thật này, em thật sự sợ anh muốn ngăn cản em chăm sóc Kim Đào mới nghĩ ra cách này, anh biết em căn bản không có đủ điều kiện kinh tế mà đi nước Mĩ.”
“Cho dù em có tiền thật cũng đâu thể ném cha mẹ mình ở lại mà chạy đi xa như thế chứ, em có thể bỏ lại anh sao? Nếu em thật sự đi nước Mĩ, anh chắc chắn sẽ đuổi theo sang đó, Duyệt Kỳ, em không thể không để ý tới tấm lòng anh dành cho em được, nếu em đồng ý thì anh lập tức đi đăng ký với em, chúng ta đăng ký kết hôn. Bên Kim Đào, cho dù anh có tìm 100 người tới hầu hạ cậu ta cũng không thành vấn đề.”
Tuy biết Mạc Duy Khiêm đang nói giỡn nhưng lòng La Duyệt Kỳ cũng không nhịn được mà rộn ràng, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
“Anh đừng làm náo loạn, chuyện Kim Đào có nhận sự giúp đỡ của anh hay không cũng là một vấn đề đấy.”
Mạc Duy Khiêm hiểu rằng hiện tại La Duyệt Kỳ sẽ không tin lời mình nên cũng không sốt ruột, hắn chỉ cười cười ôm La Duyệt Kỳ dỗ dành một lát rồi trở về phòng làm việc.
La Duyệt Kỳ ở trong phòng bệnh nhỏ suy nghĩ xem phải khuyên Kim Đào chấp nhận phẫu thuật như thế nào, dựa theo tính cách của Kim Đào thì rất khó đồng ý dùng tiền của Mạc Duy Khiêm, mà La Duyệt Kỳ cũng hiểu trong lòng Kim Đào sợ hãi sẽ phẫu thuật thất bại.
Tuy biết là khó nhưng chuyện này không thể để chậm trễ được, La Duyệt Kỳ quyết định thử xem sao, nhưng lúc đi đến cửa phòng bệnh lại ngoài ý muốn nhìn thấy một người căn bản không thể xuất hiện ở đây được!
La Duyệt Kỳ nhìn Cao Tử Ninh đang bón nước hoa quả cho Kim Đào qua cánh cửa thủy tinh, cảm thấy không rõ lắm về tình trạng này, cô đẩy cửa vào hỏi: “Cao Tử Ninh, sao em lại tới đây?”
Cao Tử Ninh nở nụ cười: “Em tới thăm ba em, đã nghe nói hai người xảy ra chuyện, chẳng hiểu sao lại muốn tới thăm người đồng bệnh tương liên với nhà em, huống chi em cũng thích xem Kim Đào đá bóng nên mới chạy tới đây thăm, may mà Kim Đào cũng không trách sự đường đột của em.”
Nói đến đúng tình hợp lý, nhưng La Duyệt Kỳ vẫn cảm thấy được tất cả những chuyện này đều là do Mạc Duy Khiêm giở trò quỷ ở phía sau, vì thế cô không lên tiếng, chỉ đứng nhìn Cao Tử Ninh bận rộn chăm sóc Kim Đào, nhưng sắc mặt cô đã trở nên không tốt lắm.
Đợi Cao Tử Ninh đi ra ngoài múc nước, cô cũng đi theo ra.
“Cao Tử Ninh, Mạc Duy Khiêm đã đưa ra điều kiện gì để em tới đây, em là người thông minh, hẳn là cũng hiểu nếu đồng ý với điều kiện của anh ta thì sau này sẽ phải đối mặt với tình trạng thế nào đúng không?”
Cao Tử Ninh chỉ cười: “Từ lúc nào chị trở nên thích nghi ngờ mọi chuyện thế, em chẳng qua là đột nhiên nghĩ tới thôi, chị liên tưởng hơi nhiều rồi đấy. Em còn thấy không đáng giá cho Mạc Duy Khiêm đây, có chuyện gì xấu chị cũng đều quăng lên đầu anh ấy, mệt chị lúc trước còn thề son sắt với em là thích anh ấy nữa! Chị cảm thấy phải cần điều kiện thế nào mới khiến em cam tâm tình nguyện ở cùng một kẻ có lẽ sẽ tàn phế suốt đời chứ? Đúng là buồn cười, con người của em cũng không mềm yếu thế đâu. Chẳng lẽ chị nghĩ mình toàn năng, chị đã cướp đi một Mạc Duy Khiêm rồi, ngay cả việc em muốn ở cùng người đàn ông nào cũng