XtGem Forum catalog
Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tình yêu của em mãi dành cho anh

Tác giả: Ann

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322700

Bình chọn: 9.00/10/270 lượt.

TÌNH YÊU CỦA EM MÃI DÀNH CHO ANH

*Disclaimer: toàn bộ câu chuyện thuộc về tác giả

*Characters: Lý Hạnh Nguyên, Thẩm Minh Hải,…

*Summary:

Mười năm dài đằng đẵng, cô đã luôn chờ đợi đến giây phút được gặp lại anh. Mười năm dài mà tưởng như ngắn, cô thành công trong sự nghiệp nhưng chưa bao giờ quên được bóng hình anh. Mười năm dài mệt mỏi, cô sống trong đau khổ nhưng chỉ cần nghĩ đến anh, khó khăn nào cũng có thể vượt qua.

Chỉ tiếc là khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, anh và cô thực sự là người xa lạ. Anh là sếp của cô, đơn giản giữa cả hai chỉ là quan hệ ông chủ – nhân viên. Cô tự cười chua xót cho sự ngờ nghệch của mình, vì cái gì mà chờ đợi ngần ấy năm để rồi phải nhận kết cục như ngày hôm nay. Can tâm tình nguyện ra đi, chúc phúc cho anh nhưng cô chẳng thể ngờ rằng, anh và cô dường như đã bị gắn chặt bởi hai chữ “duyên phận”.

* Note:

– Thật ra motif truyện không mới, có lẽ là quá quen thuộc với mọi người. Khả năng của Ann cũng có hạn, nhg vì thực sự thích nên cứ đánh liều viết. Truyện còn nhiều thiếu sót, hy vọng nhận được sự góp ý từ tất cả mọi người để Ann hoàn thiện tác phẩm hơn.

– Câu chuyện được tiếp nối từ truyện ngắn Love You, do Ann quá thích hai nhân vật chính, không muốn kết cục như trong Love You nên quyết định viết truyện này và thay đổi đi phần kết. Tình yêu của em mãi dành cho anh sẽ là phần sau của Love You, tất cả mọi tình tiết được giữ nguyên, ngoại trừ cái chết của Minh Hải. Mong là các bạn sẽ yêu thik truyện.

– Truyện sẽ được post 2 chương / 1 tuần, cố định vào thứ 4 và thứ 7, nhớ đón đọc nhé ^^

– Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của Ann.

CHƯƠNG 1

Chương 1

Mười năm

Mười năm thì sao chứ, cho dù có là hai mươi, ba mươi hay thậm chí là năm mươi năm sự thật ấy vẫn không thay đổi. Nó sẽ theo cô suốt cuộc đời này, là sự ngọt ngào khiến con tim cô ấm áp đồng thời là nỗi đau xót đến nỗi tim không thể không rỉ máu.

“Xin hãy cho một tràng pháo tay để chào đón nhà thiết kế tài năng của chúng ta, cô Anita Lý Hạnh Nguyên.”

MC vừa giới thiệu xong thì từ phía sau cánh gà, cô gái trong bộ đầm màu kem tinh tế mà dịu dàng bước ra. Trên môi cô nở một nụ cười tươi rói, hân hoan vẫy tay chào những khán giả đang ngồi ở dưới kia vỗ tay liên tục.

“Cám ơn tất cả mọi người ngày hôm nay đã có mặt ở đây để chứng kiến buổi ra mắt bộ sưu tập của tôi. Tôi không biết nói gì hơn, sự cổ vũ của quý vị là động lực rất lớn giúp tôi nỗ lực với công việc này. Cảm ơn gia đình đã luôn động viên, cảm ơn công ty đã tin tưởng vào tôi. Hy vọng sau này tôi sẽ có thể cho ra đời thêm thật nhiều bộ sưu tập đặc sắc hơn nữa.”

Kết thúc phần phát biểu của mình, Hạnh Nguyên vẫy tay chào rồi rời khỏi sân khấu. Bên trong cánh gà đám người mẫu xôn xao bàn luận. Những người có mặt ở đây ngày hôm nay không phải ai cũng là người mẫu hàng đầu, tuy nhiên việc được mặc lên mình trang phục do Hạnh Nguyên thiết kế đâu phải là dễ dàng. Phong cách xưa nay của cô luôn là chọn người hợp với trang phục của mình chứ không phải thiết kế trang phục cho người mặc.

Hạnh Nguyên vừa đi vào thì đám người mẫu đã xúm lại quanh cô, ríu rít chúc mừng. Có người còn tiện thể pr, nói cô lần sau hãy tiếp tục mời cô ta trình diễn. Cô không nói gì nhiều, chỉ cảm ơn tất cả đã nỗ lực cho ngày hôm nay, nói xong liền trở về phòng riêng của mình.

Những ồn ào qua đi, căn phòng yên tĩnh khiến cô cảm thấy thư giãn hơn. Cô không thích sự náo nhiệt, có chăng vì công việc nên mới phải chịu đựng. Tự cười bản thân mình, luôn nói là không thích nhưng cô lại vẫn chọn cái nghề có thể làm cho người ta nổi tiếng, đúng là mâu thuẫn.

Tin nhắn chúc mừng từ nãy giờ vẫn được gửi tới tấp đến, Hạnh Nguyên chỉ xem qua. Ngoài bạn bè thì còn lại cũng toàn là người quen trong giới thời trang với báo chí. Nhìn thật lâu chiếc điện thoại trong tay, ánh mắt cô chợt trở nên xa xăm. Đã bao năm trôi qua, số điện thoại của cô vẫn không đổi, vẫn là những con số ấy. Cô chưa từng nghĩ đến việc sử dụng một dãy số khác, chỉ sợ đến lúc người đó cần, sẽ chẳng thể nào tìm đến cô. Trong tâm thâm cô chưa bao giờ có thể quên và vẫn mong chờ phép màu sẽ xảy ra. Nhưng cô đâu phải là Lọ lem, cớ gì mà lại hy vọng rằng bản thân sẽ gặp được bà tiên, bà ấy sẽ giúp cô đạt được ước nguyện?

Bỏ lại điện thoại vào túi, thu dọn chút đồ đạc rồi cô rời khỏi căn phòng. Ngày mai máy bay cất cánh lúc sáu giờ, cô nên về khách sạn nghỉ ngơi sớm nếu không muốn sự mệt mỏi ảnh hưởng đến công việc và sức khỏe của mình.

“Anita.”

Vừa bước ra cửa, trợ lý phòng thiết kế đã gọi tên cô, ngay sau đó một chàng thanh niên trẻ bước đến. Trên tay anh ta cầm một bó ly vàng rất to, hương thơm tỏa ra ngào ngạt. Hạnh Nguyên bất giác dừng lại, hoa ly, sao lúc nào cũng là nó? Tại sao cứ thấy ai cầm bó hoa ly là cô lại nghĩ đến anh?

“Cô Anita phải không?” Anh chàng kia hỏi cô một cách thăm dò, cô nhìn anh ta gật đầu. “Phiền cô kí vào đây, hoa này là của cô.”

Ôm bó hoa to đùng trong tay, Hạnh Nguyên thu hút bao nhiêu ánh mắt trong phòng hóa trang. Cô không cần nhìn thiệp cũng biết ai là người tặng, mệt mỏi thở d