Hot girls siêu quậy

Hot girls siêu quậy

Tác giả: Cathy Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325652

Bình chọn: 8.5.00/10/565 lượt.

ững đứa con gái dễ dãi như thế không xứng đang để em phải bận tâm. Anh muốn làm gì và đã từng làm gì không nằm trong quyền kiểm soát của em. – Nó nói với gương mặt bất cần.

-Anh không có ý đó.

-Vậy thì tốt. – Nó gật đầu.

-Em thay đổi nhiều quá! – Hắn lắc đầu cười khổ.

-Thay đổi? Thay đổi những gì? – Có vẻ đề tài này gây hứng thú cho nó.

-Lúc trước chỉ cần là một đứa con gái liếc nhìn anh, em cũng sẽ tra hỏi cho cặn kẽ. Mặc dù không tới mức là đi đâu em cũng chất vấn nhưng hầu như anh làm gì, đi cùng ai, nghĩ gì em đều có thể biết mà không cần anh nói. Em như đi guốc trong bụng anh vậy. – Hắn từ từ nói.

-Vậy à?

-Phải. Còn bây giờ em lại nói là em không thèm kiểm soát anh nữa, cảm giác rất khó chịu. Ngày trước dù có bị em quấy nhiễu như thế nào nhưng thực tâm anh cảm thấy nó còn dễ chịu hơn vì anh luôn cảm thấy được ánh mắt em dõi theo anh.

-Hừ…anh và em…cả hai ta đều biết em mất trí nhớ. Những chuyện đó cũng đều là “đã từng”. Chính vì thế em mới không như ngày xưa. Quen anh để làm gì chứ? Để anh giúp em tìm lại những cảm giác và kí ức mà bản thân em đã để lạc mất. Nếu em không thay đổi thì thứ gì thay đổi đây? – Nó nhìn sâu vào mắt hắn.

-Có lẽ em đúng. Vậy thì hành trình đi tới trái tim em hiện tại còn dài lắm đây. Haizz… – Hắn im lặng hồi lâu thì mở miệng.

-Biết thế là tốt. – Nó gật đầu.

-Vậy để anh giúp em tìm lại chút cảm giác nhé! – Hắn cười ranh mãnh, hai gương mặt càng ngày càng tiến lại gần nhau hơn.

Khi hai đôi môi chạm vào nhau, cảm giác ấm áp lẫn rung rinh khiến nó mở to mắt. Hắn dám làm thật? Lúc đầu chỉ là cái lưỡi hắn tham lam vị ngọt trên bờ môi nó, sau đó là từ từ tiến vào trong, rồi lại tách hai hàm răng của nó ra. Rất có trình tự! Đây là bốn từ vang vọng trong đầu nó lúc này. Nó không hưởng ứng, cũng chẳng phản kháng. Căn bản là càng động đậy thì càng là hắn thêm phấn khích mà thôi nên đứng im sẽ là tối thượng sách. Không phải là nó không có cảm giác gì với hành động này mà là…thật sự là không biết đón nhận ra sao!

Thấy nó không có chút phán ứng nào làm hắn cũng có chút bực tức mà dừng lại, gương mặt cau có thấy rõ. Khi hắn vừa rời môi nó, ngay lập tức nó đẩy nhẹ người hắn ra xa. Có người đi ngang thì chết chắc hai đứa!

-Anh hay nhỉ? – Nó lườm hắn.

-Sao em không có chút thành ý gì nhỉ? – Hắn vò đầu.

-Thế anh nghĩ em nên làm thế nào? – Nó nghiêng đầu.

-Phối hợp. – Hắn nhún vai.

-Em không nghĩ mình có thể làm được. – Nó tỏ vẻ không quan tâm.

-Không sao. Rồi từ từ anh sẽ khiến em làm được.

-Ok…em sẽ chờ. Mà bây giờ đi rồi, hẹn gặp anh ở đó và…đừng làm em thất vọng! – Nó vẫy tay, hôn nhẹ vào má hắn rồi ngoảnh mặt bước đi.

Hắn nhìn theo dáng nó, có chút sững sờ với nụ hôn nhưng rồi cũng mỉm cười nhìn theo. Hắn tin, dù có thay đổi vẻ bề ngoài, tính cách và thái độ đi chăng nữa thì sâu trong trái tim nhỏ bé ấy vẫn còn có một chỗ đứng cho hắn, cũng như tính cách thật sự cua những năm về trước chỉ là đang ngủ quên mà thôi.

Bước ra trước cửa bar, nó đã thấy Vi đứng dựa người vào chiếc moto màu bạc của mình, ánh mắt như đang có tâm sự.

Nó bước tới gần, lấy cái mũ bảo hiểm treo trên xe đội vào một cách tự nhiên mà không cần hỏi ý kiến của chủ nhân nó.

-Sao mày biết tao không có xe mà chờ? – Nó khoanh tay nhìn Vi.

-Mày xem thường tao đấy. – Vi chẳng trả lời thêm, miệng hơi cười, leo lên xe.

-Mày đứng đó bao lâu rồi? – Nó ngồi ngay ngắn ở sau yên rồi cất tiếng hỏi.

-Đứng đâu? – Vi cố tình giả vờ như không biết, rồ ga cho xe vọt đi bằng một vận tốc rất nhanh.

-Tao nghĩ mày hiểu ý tao đang nói gì. Mày đứng nhìn tao bao lâu rồi? – Nó nhắc lại.

-Mày thấy tao sao? – Vi tỏ vẻ không sợ hãi khi bị phát hiện mà trái lại, còn rất bình thản.

-Mày ở bất kì đâu tao cũng có thể biết, vấn đề là tao có muốn lôi mày ra hay chưa mà thôi. Mày hay bất cứ ai. – Nó nói, môi hơi nhếch lên. Đây không thể nào gọi là nó quá tự tin về bản thân mà là nó nói quá đúng về chính mình.

-Cũng phải…chỉ đủ chứng kiến những điều cần thấy thôi. – Vi gật gù.

-Nếu thế thì đừng nói với ai, kể cả Khánh. Tao không muốn có thêm người biết việc này. Đặc biệt là Thiên và Ropez! – Nó đổi giọng nhanh chóng. Cái lạnh như tràn về bao quanh người Vi.

“Kéttt…”

Vi phanh gấp trên con đường vắng. Ma sát lớn giữa bánh xe và mặt đường đã tạo ra những vệt lửa nhỏ. Vi quay đầu nhìn nó, giọng như thều thào như nói không nổi:

-Tại sao?

-Tao biết anh hai muốn tốt cho tao, kể cả Ropez cũng không muốn tao đau khổ thêm bất cứ lần nào. Hai người đó xem tao hơn cả bản thân cũng như mày hay Thảo Anh hay chị Trang đều mong tao có một cuộc sống tốt nhất. Nhưng…mày nên hiểu rằng…càng yêu thì càng hận. Yêu nhiều bao nhiêu thì hận thù càng sâu sắc bấy nhiêu. Không phá được thù hằn ấy, mãi mãi tao chẳng có cách nào quên đi và hạnh phúc được. – Nó nói chậm rãi.

-Vậy mày tính làm gì? Trả thù? Mày muốn trả thù Đăng thật sao? Mày có thể thẳng tay làm điều đó à? – Vi cười khổ.

-Tao cũng chẳng biết lúc đó sẽ đối diện với hắn ta thế nào. Chỉ biết bây giờ trong lòng yêu thì vẫn còn, nhưng điều đó chẳng thể nào giúp tao gạt được thù hận sang một bên


Old school Easter eggs.