XtGem Forum catalog
Tình Yêu Quý Tộc

Tình Yêu Quý Tộc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325674

Bình chọn: 10.00/10/567 lượt.

21- 40 (60)– Cậu phải nghe tớ nói.

Dù chỉ là một câu thôi cũng được.Cậu im lặng.

cô trở nên lúng túng.–– Không phải tớ ghét cậu.

Chắc chắn là như thế nhưng tớ không thể…– Tớ hiểu.

– cậu nói gọn lỏn.– Tớ rất tiếc…tớ…– Nếu cậu cảm thấy điều đó là không cần thiết thì cậu đừng quan tâm tới nó nữa.

– Triệt cảm thấy khó chịu.

Cậu quay lưng bước đi nhưng bị cô ngăn lại.– Khoan đã.

Cậu nghe tớ nói hết đã.– …………………..

– cậu im lặng, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ và chờ đợi.– Có thể tớ không hiểu cảm xúc lúc này của cậu lắm nhưng tớ thật sự xin lỗi.

Tớ không tốt như cậu nghĩ đâu.

Còn nhiều người phù hợp với cậu hơn nữa.-…………………….– Mặc dù nói thật tớ hoàn toàn không có tư cách gì để yêu cầu cậu nhưng quả thật tớ rất muốn làm bạn với cậu.

Hơn nữa, tớ nghĩ….– Cậu không cần dằn vặt như thế đâu.

Tớ không để bụng chuyện đó đâu.

Chúng ta vẫn làm bạn mà.– Thật không? – cô vẫn cảm thấy có lỗi.– Thật.

Cậu không tin tớ sao?– Tớ…– Mà cậu nghĩ tớ sẽ vì bị cậu từ chối mà gục ngã rồi tổn thương hay suy sụp sao? Giống trong phim thế…ngốc ạ.

– cậu khẽ xoa đầu cô.– Đương nhiên là không rồi… Chỉ là…– Chỉ là gì?– Tớ thấy cậu ít cười hơn hẳn nên tớ…– Cười?– Ừ, trước đây cậu hay cười lắm, lúc nào cũng vui vẻ nhưng gần đây tớ thấy cậu trầm tư.

Tớ sợ cậu giận vì tớ mà cậu không được ở bên mẹ cậu, rồi tớ lại…Nghe cô nói như thế, Triệt mới chợt nhận ra là dạo này mình có hơi trầm tính một chút nhưng không ngờ Xuân để ý nhiều tới như vậy.

Không hiểu sao nó khiến lòng cậu có chút gì đó xao xuyến.Đúng là dạo này có nhiều chuyện xảy ra quá nên bản thân cậu cũng có chút thay đổi.– Cậu ngốc à.

Không cần lo cho tớ đâu.

Tớ đã hứa thì phải làm có gì mà cậu phải cảm thấy có lỗi chứ.

Tớ chưa cảm ơn cậu thì thôi.– Cậu nói gì chứ.

– cô tự dưng thấy xấu hổ kinh khủng.

Khẽ mỉm cười, nụ cười trẻ con, trong sáng đến đáng yêu.Triệt không nói gì mà chỉ nhìn cô một cách thật kĩ.

Thời gian bỗng nhiên trôi thật chậm.

Cậu ước gì, thời gian cứ như thế.

Khoảnh khắc được ở gần người con gái mình thích thật hạnh phúc.

Được nhìn nụ cười ấy, được nghe giọng nói ấy.

Mọi thứ như trở nên quá hoàn hảo.

Chỉ cần nhìn thấy cô ấy cũng đủ rồi.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 21- 40 (61)Điều đó có quá ngốc chăng? Nhưng đó là sự thật.

Cậu muốn nhìn nụ cười ấy mãi, mặc dù nó không phải lúc nào cũng hướng về cậu.– A, chết rồi.

Tớ phải đi gọi mọi người nữa.

– cô phát hoảng khi nhìn chiếc kim đồng hồ trên tay chỉ 6h45’… Thì ra nãy giờ cô đã nói chuyện với Triệt hơn 10 phút rồi.– Được rồi bọn mình cùng đi.– Hả? Ừm.

– có trả lời vội rồi chạy nhanh tới phòng gần nhất – phòng của Phong.Triệt chậm rãi bước theo nhưng bước chân hớt hải của người con gái đó về phía phòng của Phong.

Khóe môi khẽ mỉm một nụ cười ấm áp nhưng vẫn còn chút gì đó tiếc nuối.Chương 33“A”Xuân va phải ai đó khi đang ở khúc rẽ.

Vội đưa mắt lên nhìn, cô chợt giật mình lùi lại khi bắt gặp đôi mắt đen lạnh lùng ấy.– Em…em xin lỗi.

– cô vội vàng xin lỗi.– Mới sáng sớm mà đã ồn ào thế rồi sao? – Băng hơi khó chịu.

Trông anh có vẻ mệt mỏi.

Khuôn mặt có phần xanh xao.

Có lẽ là do lễ hội vừa rồi làm “hao tổn” sức lực nhiều quá.– Em xin lỗi.– Gặp anh ở đây càng hay.

Bọn em đang định đi gọi các anh xuống ăn sáng.

– Triệt lững thửng bước tới cạnh Xuân.

Dáng vẻ thong dong, hai tay đút vào túi, khuôn mặt luôn ẩn hiện nụ cười.

Trông cậu có vẻ như đã lấy lại tinh thần nhưng nụ cười của cậu lại có chút gì đó hơi lạnh.– Vậy sao? – một giọng nói khác lại vang lên.Vũ và Phong bước ra từ phòng của Phong.

Cả hai cũng có vẻ hơi mệt.

Quả thật lễ hội thành công cũng là do họ đóng góp một phần rất lớn đó chứ.Cả hai cũng bước tới gần Băng.

Cảnh tượng thật thú vị.

Bốn người con trai cùng đứng tụ lại một chỗ, ở giữa là một người con gái nhỏ, dáng vẻ có phần lúng túng.

Khi cùng lúc đứng trước bốn người con trai “đẹp lồng lộng” như thế.

Mỗi người đều mang một nét đẹp khác nhau.Một chút gì đó baby, vui vẻ của Triệt…Nét đẹp dịu dàng ấm áp của Phong….Hay một nét lãng tử, đào hoa của Vũ…Và sự lạnh lùng, thu hút của Băng….Không khí thật kì lạ.

Không ai nói gì đúng hơn là không biết nói gì.

Xuân càng bối rối hơn.– A, mọi người đây rồi.

Mãi chưa thấy ai xuống ăn sáng.

Nào, mọi người cùng xuống thôi.

– bác Kim từ đâu xuất hiện như một “vị cứu tinh” của cô, phá tan không khí kì lạ đó đi.– Á, cháu xin lỗi.

– cô lên tiếng.– Ừ.

– Băng gật đầu rồi bước đi.

Theo sau là Vũ, Triệt.Đợi mọi người đi gần hết, cô mới lững thững theo sau.– Đi nhanh thôi.

– Phong đi gần bên cô làm cô hơi giật mình.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 21- 40 (62)– Dạ…sao anh chưa đi.– Anh muốn đi cùng em không được sao? – Phong đùa.– Dạ? Vâng, tất nhiên là được rồi.

– cô khẽ cười.Hai người bước đi song song, chậm rãi.

Khung cảnh thật đẹp.Gió thổi nhẹ, cây cối khẽ đưa theo gió, một chút hơi mát của buổi sớm hay cái mùi thoang thoảng của cỏ cây…Hai bóng người nổi bật lên trong bức tranh đó.Người con trai hơi mỉm cười, đôi mắt nâu của anh hướng về người con gái nhỏ kia.Đôi mắt to, đen, tròn ấy nhìn về một hướng nào đó xa xăm, đôi môi chúm chím một nụ