80s toys - Atari. I still have
Tôi là bảo bối của ai

Tôi là bảo bối của ai

Tác giả: Đản Đản 1113

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323322

Bình chọn: 9.00/10/332 lượt.

ghĩa gì!”

Cạch một tiếng, cứ như vậy ngắt. . . . .

Tôi trợn mắt, há hốc mồm nhìn chằm chằm vào điện thoại, quả thực không thể tin được! Người đàn ông bất lịch sự!

Cơn tức giận hôi hổi tăng lên, từng chút tăng lên…

“Oa, Ngải Vân ra kìa!” Vài người nhân viên chỉ vào bóng một người mặc đồ đen, ồn ào.

Bóng người áo đen không thèm nhìn bất cứ ai, đi thẳng đến một chiếc Bengley đen.

Chặn anh ta! Chặn anh ta lại! Trong lòng tôi có một giọng nói phẫn nộ điên cuồng gào lên.

Tôi muốn tự mình làm, kéo đôi giày tám cm đuổi theo.

Chiếc Bengley đen rất nhanh dời chỗ, xoay tay lái, sau đó đi tới. . . . .

“Khốn nạn! Anh dừng lại cho tôi!” Tôi thở dốc, đuổi theo phía sau, Đinh Đang cũng hổn hển chạy theo …

Chiếc Bengley đen càng đi càng nhanh, bỏ xa chúng tôi…

Tôi tức giận, lập tức tháo một chiếc giày cao gót đỏ, phẫn nộ ném về phía chiếc Bengley.

Từ nhỏ, lựa tay tôi đã hơi yếu. . . . . Từ nhỏ, tôi ném đồ vẫn luôn không chuẩn xác…

Lần này, lại…

Chiếc giày cao gót màu đỏ xinh đẹp đập vào cửa sổ, bắn ra, trơn tru rơi xuống đất.

“Rẹt ——” Tiếng phanh xe sắc nhọn, hiển nhiên chủ nhân chiếc xe bị vật ở bên ngoài làm cho hoảng sợ.

Cửa xe mở ra, bóng dáng tuyền một màu đen đi ra.

Tôi phấn khởi, tấp tểnh chạy tới, thật tốt quá, tôi nhất định làm anh ta phiền chết, phiền đến mức không thể không đem bán nhẫn ngọc lại cho tôi! …

Anh ta chậm rãi nhặt món vũ khí công kích xe mình, anh ta phì cười cầm trong tay thưởng thức… Anh ta chậm rãi quay đầu nhìn chủ nhân của giày cao gót… Anh ta nắm chiếc giày màu đỏ, tay hơi siết chặt…

Anh ta mặc một chiếc áo khoác đen dài, mái tóc rất ngắn, chải gọn… Anh ta có vẻ ngoài khiến vạn vật phải ảm đạm… Anh ta…

“A! Trời ——” Đinh Đang đã không khống chế được tiếng hét, “Ứng Bối Nhi! Cuối cùng cậu có thể xin ngày nghỉ rồi!”

Bước chân tôi chựng lại… Một ngàn cân, một vạn cân xi măng đã khiến nó đóng cứng… Nửa bước cũng khó đi… Chỉ có thể ngơ ngác . . . . . Nhìn khuôn mặt kia…

Anh nhếch môi một chút, khoé miệng hơi giơ lên. . . . . Anh chậm rãi . . . . . Chậm rãi . . . . . Đến gần tôi… Mặt anh kề sát mặt tôi, ý cười trong mắt anh khiến tôi khó cả hô hấp… Nụ cười của anh càng sáng lạn… Chậm rãi . . . . Anh lui về sau một bước nhỏ. . . . .

Tay tôi chậm rãi nắm chặt, tôi cố kìm, tôi không dám nhìn tay mình, sợ rằng tất cả chỉ là bọt biển. . . . . Tôi chỉ có thể lựa chọn ngừng thở. . . . . Để ảo ảnh trong giấc mơ biến mất…

Anh tao nhã lui ra phía sau một bước nhỏ, chậm rãi . . . . Chậm rãi . . . . . Anh như một vương tử cao quý chậm rãi ngồi xổm xuống, anh tao nhã cười… Nắm bàn chân trần. . . . . Đi giày cao gót vào chân tôi… Anh ngẩng đầu lên, dừng trên mặt tôi, nụ cười hoàn mỹ không chê vào đâu được…

Cảm giác chân thật. . . . .

. . . . . Đã lâu không thấy. . .

♥♥♥HOÀN ♥♥♥

Vài suy nghĩ của người chuyển ngữ

Vậy là truyện kết thúc toàn hoàn rồi nhé. Làm xong phiên ngoại thì những « oán hận » của Phạm với nhân vật Ứng Bối Nhi cũng mất đi ít nhiều. Dù sao Vân Sở tìm được hạnh phúc là bạn vui rồi. Mà hạnh phúc lại gắn liền với cái cô nàng kia nên Phạm đành mỉm cười >_<

Chia sẻ chút ít cảm xúc về bộ truyện này nhé. Có lẽ ai cũng từng nhớ quả bom « Trời sáng rồi, nói tạm biệt » mà ss Thảo My và Đản Đản ném xuống đầu chúng ta cách đây hơn một năm. Phạm khá kén chọn khi đọc truyện nên với các tác giả Trung Quốc, Phạm chỉ có hứng thú với Tân Di Ổ và Cố Mạn, còn lại chỉ lướt sơ sơ. Vậy mà sau khi đọc truyện đó, Phạm đã thích Đản Đản ngay, cũng mong ước sẽ được chuyển ngữ cho một truyện nào đó của Đản Đản. Vậy nên lúc nhà Mimi tuyển cộng sự, Phạm là người đầu tiên bay đến hỏi =))))))))))

Mimi chuyển cho Phạm 2 bộ : Không còn đường yêu và tôi là bảo bối của ai. Sau khi mở convert, không đọc hết, Phạm lập tức chọn tôi là bảo bối của ai. Lý do rất đơn giản : Bộ không còn đường yêu gần ngàn trang (mẹ ôi >_<). Lúc đó Phạm đang bận rộn với kỳ thi giữa kỳ, và hạnh phúc quả táo chín cũng đang giật Phạm tơi tả nên… Dù Mimi có báo trước là bộ kia dài hơn nên hay hơn ^_^

Văn phong tôi là bảo bối của ai khá đơn giản, so với những cuốn hiện đại Phạm làm thì không làm Phạm khó khăn lắm. Có điều, cốt truyện làm Phạm hơi lúng túng. Với sự mở đầu « hoành tráng » như phần tiết tử, Phạm mong chờ bố cục của truyện cũng phải hoành tráng như Trời sáng rồi, nói tạm biệt. Điều này làm Phạm thất vọng. Ứng Bối Nhi xuất hiện dưới bối cảnh khá đặc biệt – bị anh họ bỏ rơi và là một cô gái có thể làm mọi thứ để giành lại tình cảm của anh ta. Do đó, Phạm mong chờ sự « thể hiện » của cô và rất hào hứng chuyển ngữ cho những chương tiếp theo. Thế nhưng càng làm, Phạm càng thất vọng. Không phải thất vọng vì giọng văn, Đản Đản vẫn là Đản Đản, trừ một vài đoạn hơi chuối thì văn phong là cái đầu tiên mà Phạm không phải phàn nàn về tác giả này mà nguyên nhân chính là đầu voi, đuôi chuột. Tình cảm của nhân vật nam chính Vân Sở đến quá nhanh, vì một vài nguyên nhân có thể thấy nhan nhản trong các cuốn tiểu thuyết xuyên không khác (buồn 6s). Sau này, lý giả