Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi!

Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi!

Tác giả: Yêu Yêu Đào Chi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328981

Bình chọn: 10.00/10/898 lượt.

Đậu Đậu cũng bị lây tính hướng ngoại của cô ấy, không còn trầm muộn u sầu như trước nữa. Cô giống như quên hết mọi chuyện, sống cuộc sống vui vẻ, Sau khi tốt nghiệp, Đồng Thoại đến công ty của Hải Quy làm, không bao lâu liền bị Hải Quy ăn. Đậu Đậu cực khổ làm ở tòa soạn Bát Quái……

Ngày nào đó vận mệnh chuyển đời khiến cô và Thạch Thương Ly gặp nhau……

“Bảo bối……” Thạch Thương Ly lo lắng nhìn chằm chằm con dao trong tay cô, quan tâm nói: “Em mau thả con dao xuống, đừng làm mình bị thương. Nghe lời anh!”

Loan Đậu Đậu lui về sau một bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hàn Khác Thành, mím môi khàn giọng nói: “Tôi không bao giờ quên cái chết của mẹ, vĩnh viễn không bao giờ quên. Thả tôi cùng Thạch Thương Ly ra, tôi không muốn gặp lại ông.”

Vẻ mặt Hàn Khác Thành không vui bước lên trước một bước, mắt sáng như đuốc, đôi tay đặt trong túi, khẽ nói: “Mặc kệ con có muốn thừa nhận hay không, con vẫn là con gái ba. Là con gái cưng của người đứng đầu Nhật Bản, con sinh ra đã là con gái cưng của người xã hội đen. Con không cách nào thoát khỏi sự xưng hô này!”

“Tôi không muốn! Tôi và ông không có quan hệ gì, tôi không muốn thừa nhận có người ba như ông!” Đậu Đậu kích động gào thét, cô không thừa nhận một người ba là đại ca xã hội đen, giết người không chớp mắt, ngay cả vợ mình cũng giết.

Nếu như có thể cô chỉ muốn làm một người bình thường, có ba mẹ yêu thương mình, ba người một nhà vui vẻ không bao giờ lìa xa.

Vốn dĩ cô có nhưng Hàn Khác Thành đã phá hủy tất cả. Khiến sinh mệnh cô chỉ còn lại thống hận cùng hắc ám.

Liễu Khinh Yên nghe không nổi nữa, đi lên dịu dành nói: “Đậu Đậu, cô quá cực đoan rồi, những năm này chẳng lẽ cô không cảm thấy có gì kỳ quái sao?”

“Câm miệng! Tôi không muốn nói chuyện với cô!” Giọng Loan Đậu Đậu càng thêm lạnh lùng, khóe miệng khẽ cười: “Mẹ mới chết chưa bao lâu, ông liền lấy cô ta. Rốt cuộc ông nghĩ mẹ là gì? Cô ta chỉ lớn hơn tôi vài tuổi, so với ông nhỏ tuổi như vậy. Làm sao ông có thể phản bội mẹ……”

Loan Đậu Đậu dời mắt thật sự không đành lòng nói thêm nữa. Tim như bị dao đâm máu chảy đầm đìa……

“Anh ấy chưa bao giờ phản bội Loan Loan, là mẹ cô phản bội anh ấy!” Liễu Khanh Yên thu lại sắc mặt dịu dàng, lạnh lùng nói.

“Câm miệng.” Hàn Khác Thành mở miệng đã muộn, Đậu Đậu đã nghe thấy hết.

Đậu Đậu lắc đầu, lùi về sau, tay nắm chặt dao, cứa vào da máu tươi chảy xuống……Không tin lắc đầu, cuồng loạn quát: “Cô nói láo, không cho phép cô chửi mẹ tôi. Bà ấy bị ông ấy giết, bà ấy yêu ông ấy như vậy sao có thể phản bội ông ấy?”

Hàn Khác Thành cau mày lại chậm rãi thả lỏng, bàn tay đặt trong túi nắm chặt, rất dễ nhận thấy ông đang nghĩ đến chuyện năm đó, không muốn Đậu Đậu nghe thêm nữa: “Làm loạn đủ chưa? Hai đứa kết hôn xong ba sẽ để hai đứa đi, về phần con hận ba muốn giết chết ba cũng không sao. Có nghe hay không Loan Đậu Đậu!”

Cố ý nói rõ chữ “Loan”, nói cho cô biết, mặc dù không thừa nhận bản thân là con ông ấy cũng không thể quên bản thân là con của Loan Loan!

Ánh mắt Thạch Thương Ly tràn đầy đau lòng, ánh mắt tràn đầy mâu thuẫn, cuối cùng đi về phía cô, bàn tay đặt trên đầu cô, giọng trầm thấp kiên định nói: “Cô ấy không nói láo, thật sự là mẹ em phản bội ba em.”

“Thạch Thương Ly!” Loan Đậu Đậu ngửa đầu ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn, không thể tin lắc đầu “Sao ngay cả anh cũng nói vậy?”

“Bởi vì những gì ông ấy nói là thật.”

Kuroki khẽ mở miệng, đôi tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm cô, dừng một chút nói tiếp: “Khác Thành chưa bao giờ phản bội mẹ cháu, là mẹ cháu phản bội ông ấy cũng là mẹ cháu cầu xin ông ấy giết bà ấy! Ba cháu cũng không còn cách nào……”

“Gạt người! Gạt người! Gạt người!” Loan Đậu Đậu mất không chế hét ầm lên “Cháu không tin! Mọi người gạt cháu! Mọi người đang lừa cháu. Cháu không tin, tuyệt đối không tin.”

Hàn Khác Thành nhìn cô, khẽ cười: “Dáng dấp của con càng ngày càng giống Loan Loan.”

Xoay người ngồi xuống ghế không muốn nói thêm gì nữa.

Có lẽ Thạch Thương Ly nói đúng, Đậu Đậu trưởng thành, không còn là cô công chúa nhỏ cần bảo vệ như lúc đầu, cô có năng lực phán đoán thị phi, biết mình nên làm gì không nên làm gì! Cô có quyền biết rõ chân tướng sự thật năm đó.

Chỉ là Loan Loan, thật xin lỗi! Ông ấy không giữ lời! Bà ấy muốn ông ấy chăm sóc tốt con gái nhưng ông ấy không làm được.

Thạch Thương Ly nắm tay cô, cầm con dao ném trên mặt đất, đôi tay ôm chặt cô, giọng trầm thấp tràn đầy lo lắng: “Đừng làm chuyện khiến anh lo lắng như thế nữa!”

Đậu Đậu không nói lời nào, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Hàn Khác Thành, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tại sao bọn họ lại nói vậy, tại sao lại chửi mẹ cô!

Kuroki thở dài, ánh mắt khẽ lướt qua Hàn Khác Thành, giọng nói tiếc hận.

“Chuyện này nên bắt đầu từ đâu đây? Bắt đầu từ lúc mẹ cháu là người của phái khác đưa đến cạnh Hàn Khác Thành làm nội gián. Lúc ấy Nhật Bản có ba thế lực lớn, chú, anh trai Khác Thành và Lý Duy! Ông ta vẫn luôn muốn chống lại chú và Khác Thành, vì vậy Loan Loan xuất hiện, cháu còn nhớ rõ bộ dáng mẹ cháu chứ, rất sạch sẽ lại hấp dẫn, lúc ấy Khác Thành bị bà ấy hấp dẫn, yêu Loan Loan sâu đậm nh


XtGem Forum catalog