
ái”!
Chó má! Nhớ ngày đó ông sai bảo tôi như người giúp việc! Ngay cả tiền điện cũng phải giúp ông đóng còn không trả lại tôi! Cứ như vậy đuổi tôi đi!
Loan Đậu Đậu khẽ oán trách, lại nghe thấy bên kia truyền đến giọng nói: “Hôm nay tạp chí của chúng ta đối mặt với cuộc khủng hoảng chưa từng có, ngàn cân treo sợi tóc, tràn ngập nguy cơ, đã từng làm nhân viên của chúng tơi, giờ phút này cũng nên đóng góp sức mạnh một chút!”
“Hả? Rốt cuộc tòa soạn cũng phải đóng cửa sao?” Loan Đậu Đậu nhất thời hưng phấn nhảy dựng lên, quên mất rằng mình vẫn đang nói chuyện với chủ bút…….
Giọng nói sâu kín bên kia truyền tới: “Tòa soạn đóng cửa cô rất vui sao?”
“Hả? Không có! Làm sao có thể! Bây giờ tâm tình tôi rất nặng nề, đãn từng là nhân viên ở đó, đối với việc tòa soạn phải đóng cửa tôi rất đau lòng, khiến thế giới mất đi một khoảng sáng chói!!! Đây là tổn thất của giới truyền thông, vĩnh viễn tiếc nuối.”
“Nếu như bây giờ có cơ hội cứu tòa soạn, cô có nguyện ý giúp đỡ tòa soạn không?”
“Nguyện ý! Dĩ nhiên nguyện ý! Vì tòa soạn bát quái chết cũng không từ chối!” Tùy tiện nói, trong phim cũng diễn như vậy!
Bên kia chủ bút dõng dạc: “Đồng chí Loan Đậu Đậu, toàn bộ nhân viên vô cùng cảm tạ sự ủng hộ cùng dâng hiến của cô, thứ bảy mười giờ sáng xin đưa Thạch Thương Ly đến tòa soạn của chúng tôi phỏng vấn. Cảm ơn!”
Pằng……..ục ục…….giọng nói nghe rất phiêu đãng…….
Mẹ kiếp đây là một tin tức có thể ngay lập tức làm cho người ta vui buồn rõ ràng!!! Giờ phút này trong lòng Loan Đậu Đậu cuồng loạn không có từ ngữ nào để hình dung.
Chín Bạch thật là lợi dụng! Ai mà không biết Thạch Thương Ly từ trước đến giờ chỉ chấp nhận phỏng vấn báo chuyên về tài chính, không tiếp nhận báo chuyên về giải trí, hắn không làm mẫu cho bất kỳ báo giải trí nào, đối với báo tài chính kinh tế hắn phải lên trang đầu, ngay cả cầu xin cũng không được! Bản thân hắn không đồng ý không ai dám đăng nếu tự ý đăng kết quả sẽ rất thê thảm!
Mẹ kiếp lần này Thạch Thương Ly đồng ý lên báo, đừng nói tòa soạn có thể cải tử hoàn sinh, ngay cả xếp hạng về mặt tiêu thụ cũng sẽ vượt mặt các tạp chí hàng đầu!
Chín Bạch tính toán thật tài tình, càng làm cô tăng thêm a-xit-lac-tic! Mẹ kiếp sao cô lại quên đổi số điện thoại chứ? Ngu hết biết!
Lấy hết can đảm nhưng không biết phải nói với Thạch Thương Ly thế nào, dù sao Chín Bạch cũng đã mở lời, cô cũng khoe khoang! Muôn lần chết không từ chối! Mẹ kiếp nhanh cho tôi chết đi!
Loan Đậu Đậu đầu đầy mây đen, mệt mỏi vô hồn đầy cửa ra, không có linh hồn vào chỗ ngồi, không nhìn Thạch Thương Ly một cái. Cũng không thể đập bàn nói: “Thương Ly, anh giúp tôi đến phỏng vấn tại tòa soạn đi!”
Thạch Thương Ly mà đồng ý thì chứng tỏ cô gặp quỷ rồi!
Nằm gối đầu trên bàn, mắt nhìn hình ảnh trò chơi OVER, không còn tinh thần chơi tiếp! Yên lặng tắt trò chơi, lỡ một bước chân đi về thiên cổ!
Thạch Thương Ly cảm giác mất mát, ánh mắt tĩnh mịch rời khỏi văn bản, nhìn cô trầm thấp mở miệng: “Em làm sao vậy?” Chẳng lẽ trong công ty có người bắt nạt cô?
Loan Đậu Đậu bỗng nhúc nhích đầu, gương mặt vẫn dán vào mặt bàn lạnh lẽo, đôi mắt vô tội nhìn về phía hắn, nuốt nước miếng, cẩn thận nói: “Nếu như, tôi nói nếu như tôi cầu xin anh làm một việc mà anh không thích, anh có đồng ý làm không?”
Thạch Thương Ly nhíu mày: “Em nói xem, anh có thể xem xét…….”
Mẹ kiếp! Đây là câu trả lời kiểu gì! Cơ hội so với không có cơ hội chênh lệch không bao nhiêu!
Loan Đậu Đậu suy nghĩ một chút, thận trọng hỏi: “Chính là cần anh giúp chủ tòa soạn mà lúc trước tôi làm, anh có đồng ý không?”
Thạch Thương Ly nhíu mày, bỏ bút máy trong tay xuống, ánh mắt ngày càng sắc bén, giọng nói âm trầm: “Ông chủ cũ? Chủ bút? Hai người quan hệ thế nào?”
“Quan hệ thế nào?” Loan Đậu Đậu trợn mắt, trong đầu tìm kiếm từ ngữ chính xác: “Nếu phải hình dung quan hệ của chúng tôi vậy có thể xem là Hoàng Thế Nhân cùng Dương Bạch Lao! Dĩ nhiên ông ấy là Hoàng Thế Nhân, đơn giản hơn là ông mập! Anh hiểu chứ?”
Đây là sự so sánh lung tung kiểu gì vậy!
Loan Đậu Đậu sờ sờ lỗ mũi, giọng nói ưu thương: “Dù thế nào đi nữa ông ta là một người áp bức dân chúng, hút máu dân! Thiếu nợ tôi năm mươi nghìn đến bây giờ vẫn chưa trả!”
Dường như có chút hiểu, theo như cô miêu tả thì chủ bút có phần hơi quá đáng! Chỉ là năm mươi nghìn có cần thiết phải khoa trương như vậy không?
“Được, thời gian do em quyết định.” Thạch Thương Ly sờ cằm đồng ý.
Rầm…….
Loan Đậu Đậu kinh sợ ngã xuống đất, ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn chằm chằm, cô gặp quỷ sao. Sao hắn lại có thể dễ dàng đồng ý như vậy?
Thạch Thương Ly đứng dậy đỡ cô đứng lên, bế cô ngồi trên đùi hắn, giọng nói cưng chiều: “Cái mông mọc răng rồi sao? Sao lại ngồi không yên, ngã có đau không?”
Bàn tay xoa vào hai mông mềm mại của cô, nhẹ nhàng, mập mờ, thương yêu…….
Khuôn mặt Loan Đậu Đậu đỏ hồng, cúi đầu không dám nhìn ánh mắt nóng bỏng kia, những ngày qua cứ động một chút là hắn sờ cô, những động tác này thật kỳ quái! Cũng làm cho người ta rất xấu hổ! Nhưng không kháng cự được, sức của hắn thật lớn!
“Tôi không quấy rầy anh làm việc, tôi đi