Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tác giả: Yên Vũ Tiểu Ốc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322024

Bình chọn: 10.00/10/202 lượt.

ng kịch.

Lúc này, cho dù Đồng Kỳ có ngốc cũng hiểu được Sở phu nhân lừa gạt bà. Bà nhìn Sở Quốc Vĩ một cái đi theo Vũ Vi đến cửa đại sảnh.

Mà Sở Quốc Vĩ lại quay đầu lại không muốn nhìn Đồng Kỳ, thời điểm Đồng Kỳ đi qua ông ta, ông ta lạnh lùng nói, “Mặc kệ Xa Lan có hay không gọi điện cho cô,tôi đều không muốn thấy mặt cô dù cho có một ngày tôi thật sự bệnh nặng,trước khi chết tôi cũng không muốn gặp lại hai mẹ con các người.”

Sở Quốc Vĩ tuyệt tình nói, giống như một thanh sắc bén đâm thật sâu vào trái tim Đồng Kỳ làm cho bà khó nhịn mà đau lòng, bà che đau đớn ở ngực từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, vốn bà cho rằng Sở Quốc Vĩ không thích bà, nhưng ít ra đối với Vũ Vi có một chút cảm tình.Nhưng tất cả bà đã sai lầm trong lòng Sở Quốc Vĩ cho tới bây giờ đều không có Vũ Vi.

Cho dù Vũ Vi không cần Sở Quốc Vĩ,nhưng cô vẫn bị những lời nói của Sở Quốc Vĩ thương tổn, mẹ cô thương ông ta nhưng ông ta như vậy mà thương tổn mẹ! Cô dừng lại bước đi nhẹ nhàng vỗ lưng mẹ Đồng làm ẹ Đồng dễ thở, nhìn thấy sắc mặt mẹ tái mét tâm tình Vũ Vi không khỏi càng thêm phẫn nộ, cô xoay người nhìn vẻ mặt trào phúng của Sở Quốc Vĩ, “Tốt a, khi ông chết ngàn vạn đừng gọi tôi để cho ánh mắt tôi khỏi bẩn!” Dừng một chút, cô hé miệng cười, hai mắt giống như một loại trăng rằm thật đẹp, “A…, đúng rồi, cho dù ông bảo tôi, tôi cũng sẽ không tới, bởi vì ông không xứng!”

“Mày!”Sở Quốc Vĩ tức giận trừng mắt Vũ Vi, ông ta gắt gao nắm thành hai quả đấm, trán nổi gân xanh tựa như ông ta hận không thể đem Vũ Vi giết chết cho hả hận, ông từ trong kẽ răng vẻ mặt lạnh lùng nặn ra một chữ, “Cút!”

Vũ Vi lạnh lùng liếc Sở Quốc Vĩ , đỡ mẹ Đồng đi ra đại sảnh. Cho dù Sở Quốc Vĩ không đuổi cô đi cô cũng sẽ mang mẹ rời nơi này, bởi vì sắc mặt mẹ đã tái mét, hô hấp dồn dập đây là điềm báo bệnh tim mẹ tái phát,cô không dám trì hoãn.

Bọn họ vừa ra cửa, một cô gái trẻ tuổi nghênh ngang đi đến trước mặt, vẻ mặt cô ta vui sướng nhìn Vũ Vi cùng mẹ Đồng, “Hai người tới tham gia tiệc đính hôn của tôi à?”

Cô ta cực kì xinh đẹp giống như là phiên bản còn trẻ của bà Sở, cô ta chắc là con gái của Sở Quốc Vĩ cùng Xa Lan Sở Xa.

Vũ Vi lạnh lùng nhìn Sở Xa một cái, tuy nhiên trên mặt Sở Xa mang theo một nụ cười vui sướng ,cô cảm giác vẻ mặt tươi cười của Sở Xa cùng bà cực kỳ dối trá. Cô đỡ mẹ đi qua Sở Xa đi về phía trước lại bị Sở Xa che trước mặt, cô ta vẫn mỉm cười như cũ nhìn Vũ Vi, “Nếu đến đây liền là khách buổi tối là tiệc đính hôn của tôi, tham gia bữa tiệc cũng chưa muộn, cần gì phải gấp gáp rời đi?”

Chương 9: Lại là hắn!

Vũ Vi lạnh lùng, “Tránh ra, chúng tôi không muốn ở lại chỗ này.” Hiện giờ hô hấp mẹ cô dồn dập, nếu cô không rời khỏi nơi này, e rằng mẹ cô sẽ phát bệnh.

Sở Xa giống như không nhìn đến sắc mặt khó coi của mẹ Đồng, vẫn như cũ chặn trước mặt họ, mỉm cười nhìn họ, “Nếu có việc gấp tôi cũng không giữ lại các người, nhưng nếu đã tới nơi này, tôi cũng giới thiệu vị hôn phu của tôi một chút, để tránh tương lai nếu có gặp trên đường cũng có thể biết nhau.”

Vũ Vi căn bản không để ý tới Sở Xa, vị hôn phu của Sở Xa là ai, cái đó có liên quan tới cô sao? Cô vừa muốn mở miệng cự tuyệt, bên kia Sở Quốc Vĩ cũng không bình tĩnh mở miệng nói, “Sở Xa, thôi đi, bọn họ cũng không phải là nhân vật gì quan trọng, không cần phải giới thiệu vị hôn phu của con cho họ biết.”

Sở Quốc Vĩ lại lần nữa làm thương tổn Đồng Kỳ, vẻ mặt bà thất vọng nhìn Sở Quốc Vĩ, bọn họ một chút cũng không phải nhân vật quan trọng sao?

Nhưng là, Sở Quốc Vĩ quay đầu lại không liếc mắt nhìn Đồng Kỳ dù chỉ một cái.

Hai chân bà mềm nhũn, ngồi xổm trên mặt đất che nơi vùng ngực đau đớn từng ngụm từng ngụm thở phì phò.

Vũ Vi lo lắng ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vỗ lưng mẹ Đồng.Cô lo lắng hỏi mẹ.”Mẹ! mẹ có sao không?” Vũ Vi lo lắng nhìn mẹ.

Mẹ Đồng hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra, lại hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra, lặp lại vài lần như thế, sắc mặt xanh xao của bà mới tốt hơn nhiều.

Mẹ Đồng hướng tới Vũ Vi nở một nụ cười để cho cô yên lòng , “Yên tâm, mẹ không sao.”

Tuy mẹ mỉm cười với cô, nhưng Vũ Vi biết mẹ là vì không để cho cô lo lắng, nên mới ráng chịu đựng như vậy .

Cô không nói gì cả, đứng lên, ngồi xổm xuống đỡ mẹ đứng lên. Đang muốn đi về phía trước, một đôi giày nam da đen bóng loáng xuất hiện trước mắt cô.

Ngay sau đó thanh âm dễ nghe của Sở Xa truyền đến tai Vũ Vi, “Hàng, đây là khách mời đến tham dự lễ đính hôn của chúng ta. Hình như có việc gấp phải đi,mọi người chào hỏi một chút đi.”

Đối phương tiến lại gần trước mặt họ, ngẩng đầu lên là có thể thấy được, muốn tránh cũng không được. Xuất phát từ lễ phép, Vũ Vi không tình nguyện chỉ liếc mắt nhìn đối phương một cái, chỉ là cái nhìn này, làm cô ngây ngẩn cả người, thân hình cũng cứng.

Cô ngơ ngẩn nhìn người đàn ông trước mặt, hắn ta mặc tây trang màu đen, áo sơmi màu trắng , có vẻ chín chắn, trên mặt vẫn còn nở một nụ cười ôn nhu, người đàn ông này không phải Lục Hàng thì còn có thể là ai?

Hai tay Vũ Vi nắm chặt lại, vẻ mặt khinh miệt nhìn Lục Hàng, cô thực sự không ngờ Lục Hàng lại là người


80s toys - Atari. I still have