Polaroid
Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324704

Bình chọn: 9.5.00/10/470 lượt.

t kì quái. Có đôi lúc, cậu mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, muốn bắt lấy một đầu mối, nhưng lại luôn vuột mất vào giây phút cuối cùng.

Lần này, liệu có là một ngoại lệ?



Ngân Táp đứng ở trước cửa phòng thí nghiệm, sững sờ nhìn vào bên trong. Nửa ngày sau, cậu mới nghiến răng nghiến lợi gào thét, “Fred, tôi muốn giết anh!”

Trong sảnh chính của lâu đài Hoài Thụy, tất cả rèm cửa đều phủ kín một màu lam nhạt, phía dưới sàn nhà được trải một lớp thảm lông mềm mại, vừa nhìn qua đã biết là sang quý vô cùng.

Y Nhược ngồi ở trong lòng Arthur, khó hiểu nhìn Ngân Táp cùng Fred. Bình thường hiếm khi nào được thấy cả hai người bọn họ, bây giờ đồng thời xuất hiện ở nơi này, rõ ràng là có điều gì đó không ổn.

Khuôn mặt Ngân Táp từ lúc vào đây vẫn vô cùng khó chịu, hung hăng trừng thẳng vào Fred, hận không thể dùng ánh mắt để giết người. Mà Fred lúc này chỉ biết cười gượng lấy lòng, chẳng qua là làm bẩn mấy lọ thuốc, đánh vỡ mất mấy cái tiêu bản của cậu ta mà thôi, có cần phải nhỏ mọn như vậy không? Cùng lắm anh đền tiền là được chứ gì?

“Thanh, bọn họ đang cãi nhau có phải không?” Y Nhược kéo nhẹ tay áo Arthur, ra vẻ ngây thơ hỏi. Cô biết, hai người này đều là những trợ thủ đắc lực nhất của Arthur, tất nhiên sẽ phải khéo léo lấy lòng bọn họ. Cô không ngu ngốc như Uông Tiểu Lam, cô là Y Nhược, cô sẽ khiến tất cả mọi người phải yêu quý mình.

Cho dù đều là kẻ thay thế, cô cũng muốn thay thế xuất sắc hơn cô ta.

Vậy nên, Ngân Táp cùng Fred chính là bước đi đầu tiên, cũng là bước đi quan trọng nhất.

“Không phải đâu, Fred bị đau mắt, Ngân Táp lại không muốn cho thuốc mà thôi.” Arthur đơn giản trả lời, hiển nhiên không quá quan tâm đến vấn đề này. Bọn họ thích làm gì thì cứ làm đi, chỉ cần đừng phá hỏng lâu đài của anh là được rồi.

Nếu không đến lúc đó, tất cả bọn họ đều sẽ trở thành người vô gia cư.

Fred cùng Ngân Táp vừa nghe thấy lời anh nói, đồng loạt quay đầu nhìn về phía bên này.

Arthur nhướng mày nhìn bọn họ, ý bảo tốt nhất đừng nên nhiều lời, mà Y Nhược vẫn tựa vào lòng anh, đáy mắt hiện lên một chút quái dị. Mỗi ngày đều làm ra vẻ ngây thơ thế này, với cô thật sự không khác gì cực hình. Nói năng nhỏ nhẹ, thẹn thùng cười duyên, giả tạo đến mức chính cô cũng cảm thấy buồn nôn.

Phần tư liệu giả anh họ làm ra quá mức hoàn hảo, hơn nữa cô lại nắm trong tay chiếc dây chuyền của Arthur, thế nên hiện tại mọi người đều không hề nghi ngờ mảy may. Nhưng ai lại có thể dám chắc, tin tưởng này sẽ tồn tại cả đời?

Hai cô gái kia rõ ràng là khắc tinh của cô, bọn họ còn tồn tại, cô vĩnh viễn sẽ không có được ngày lành. Hạnh phúc đang trực chờ rời xa cô, thậm chí là, ngay cả tính mạng cũng tùy thời bị Arthur tước bỏ.

CHươNG 78: NGHI NGờ (3)

Cho nên, cô nhất định phải nghĩ biện pháp, không thể bị động mãi như thế này được.

Ngẩng đầu lên, cô đột nhiên giật mình một chút, bởi vì không biết từ lúc nào, ánh mắt khó lường của Ngân Táp đã nhìn thẳng vào cô, mang theo sâu xa tự hỏi.

Cô chột dạ cúi đầu, ngón tay gắt gao nắm chặt lấy vạt áo. Người này, sẽ không phải là nhìn ra điều gì rồi đi? Đối phó với Arthur chưa đủ, nay lại còn thêm cả một tên Ngân Táp, tốt nhất, hy vọng Fred kia đừng đến góp vui làm gì. Ba người nam nhân ở nơi này, không một ai là đơn giản cả.

Ngân Táp thu hồi ánh mắt, khoanh hai tay trước ngực trầm tư tự hỏi. Vừa rồi nét mặt của Y Nhược rõ ràng có hiện lên một chút tính kế, rất nhanh, nhưng vẫn không thể tránh được sự quan sát của cậu. Uông Tiểu Lam nói phu nhân đánh Tiểu Thanh, lúc đó cậu nhất quyết không tin, nhưng hiện tại lại đã bắt đầu hoài nghi, liệu cô gái này có ngây thơ như những gì mình biểu hiện? Có lẽ, bọn họ đều đã bỏ qua điều gì đó rất quan trọng…

“Chủ nhân, tôi muốn rời đi nơi này vài ngày.”

Arthur nhìn cậu một cái, sau đó thản nhiên gật đầu. Ngân Táp không còn là đứa nhỏ, cậu ta muốn rời đi, chắc chắn là có việc phải làm, không nói ra, anh cũng sẽ không tò mò hỏi trước.

“Cảm ơn chủ nhân.” Ngân Táp hơi cúi người chào Arthur, ánh mắt lại vẫn như có như không liếc nhìn về phía Y Nhược. Dường như, chủ nhân vẫn không hề hoài nghi cô gái này, có lẽ, ngài sợ phải đối mặt với sự thật tàn khốc. Nhưng đó không phải là tính cách của cậu, cậu không muốn bị một người đàn bà đem ra làm trò đùa, nếu không, hẳn là ba người bọn họ đều nên đi tự sát.

Trở về phòng thí nghiệm, Ngân Táp nhanh chóng chuẩn bị xong tất cả hành lý. Dù sao, những thứ cần mang theo cũng không nhiều lắm, chỉ vài bộ quần áo cùng một hộp thuốc cấp cứu là đủ.

Kéo hành lý ra khỏi phòng thí nghiệm, vốn định ra sân bay ngay, nhưng là, dường như chợt nhớ ra điều gì đó, cậu quay lại tìm vài lọ thuốc, sau đó bước nhanh đến chỗ ở của Hướng Thanh Lam.

Lần này rời đi không biết sẽ là bao lâu, có thể chỉ một vài ngày, cũng có thể sẽ là nửa tháng, thẳng đến khi điều tra rõ mọi chuyện mới thôi. Nhưng chắc chắn, cậu sẽ trở về trước ngày cô chuyển dạ. Chỉ cần có cậu ở đây, cả cô và đứa bé đều sẽ không có vấn đề gì.

“Hôm nay cảm giác thế nào?” Cậu đặt tay lên bụng của Hướng Thanh Lam, ngón tay hơi nhẹ nhàng ấn xuống, dường như muốn cảm nh