
ó.
Hai người đi vào thang máy lên tầng 8, anh quen thuộc khu phòng ở tầng mười cô tham quan này, toàn bộ khu không gian có trần cao chủ yếu được phân cách thành phòng khách, phòng bếp cùng phòng ngủ thành ba khu vực lớn, lấy màu sắc tươi sáng, thanh lịch để trang trí, phòng trong ánh sáng đầy đủ, một mình cô ở chắc là rất thoải mái, quét dọn đứng lên cũng sẽ không thể quá mệt.
“Đồ gia dụng, đồ điện nơi này đều có, em thấy thiếu cái gì lại đi mua.”
Cô nhìn một lần, chỉ phiền não một việc –
“Tiền thuê nhà nơi này chắc là không rẻ đi?”
Nơi này có đầy đủ các trang thiết bị, dưới tầng trệt lại còn có bảo vệ, tiền thuê phòng trên một vạn chỉ sợ đến toilet cũng không đủ khả năng mà ở, hơn nữa đồ gia dụng cùng đồ điện nơi này thoạt nhìn đều là đồ tốt nha…
“Em không cần lo lắng, anh sẽ xử lý.” Phương diện tiền bạc, tất cả anh đều chuẩn bị rất tốt.
“Anh xử lý cái gì! Đây là em muốn phòng, bản thân em sẽ trả tiền.” Cô không cảm kích, cũng không nghĩ muốn tiếp tục liên quan không rõ ràng cùng anh.
“Em có tiền sao?” Vấn đề này nói một câu đã trúng nỗi đau.
“Em tìm được công việc, tuần sau sẽ bắt đầu đi làm kiếm tiền.” Cô không phục nói, danh nghĩa cũng có một ít gởi ngân hàng – tuy rằng này cũng là anh cho, nhưng bây giờ cũng không phải là thời điểm hành động theo cảm tình, đạo lý tuyệt đối không thể không có tiền cô cũng hiểu.
“Công việc gì?”
“Trợ lý kế toán.”
“Tên công ty?”
“~~ Công ty hữu hạn.”
“Địa chỉ công ty?”
“XXX đường đoạn hai -” Khoan đã! Sao phải báo cáo chuyện này với anh chứ?
Cô trừng, thói quen xấu thật khó sửa…
“Tiền thuê nhà nơi này không rẻ, chỉ bằng tiền lương trợ lý chắc là không đủ.” Anh bàn chuyện, cũng lo lắng cô bị người xấu lừa, âm thầm ghi nhớ lời nói của cô, chuẩn bị tìm người đi điều tra thêm về công ty này xem có thể tin cậy được hay không.
“Cho nên em mới nói sao anh muốn tự ý giúp em tìm phòng cho thuê thôi!” Cô căm tức trách anh xen vào việc của người khác, biết rõ năng lực kinh tế của cô không đủ sức phòng ở này, làm gì còn tìm gian ‘khu nhà cao cấp’ này để tăng thêm rắc rối cho cô?
Anh nhìn con mắt cô tỏa sáng, vẻ mặt tức giận hai gò má đỏ bừng lên, trong lòng ngược lại giống như buông lỏng ra cái khóa nặng nề, thật vui vẻ nhìn thấy cô lại có bộ dáng có ‘sức sống’ như vậy, tình nguyện bạo phát tức giận của cô ra ngoài, cũng còn hơn giấu toàn bộ ở trong lòng, lúc nào vẻ mặt nản lòng thoái chí đối với anh.
“Nhược Duy, biết vì sao anh để em chuyển ra ngoài không?”
Cô không nói chuyện, ánh mắt lại trở nên ảm đạm. Đáp án này hai người bọn họ lòng dạ đều biết rõ, làm gì lại nói rõ.
“Bởi vì em ở trong căn phòng kia thật sự quá thống khổ, chỉ có làm như vậy mới có thể để cho em vui vẻ một chút. Nhưng tách ra ở riêng cũng sẽ không ảnh hưởng quan hệ giữa chúng ta và tình cảm anh đối với em, cho nên anh còn là có trách nhiệm chăm sóc cho vợ của mình, em không thể cự tuyệt anh.” Anh nói rõ ra nguyên nhân bản thân buông tay, không phải không thương cô, mà là không muốn nhìn thấy cô mỗi ngày rầu rĩ không vui, thậm chí là bộ dáng khổ sở đến trốn đi khóc trộm.
Đó là một mạo hiểm, có lẽ buông tay như vậy sẽ làm cô đi được xa hơn, vĩnh viễn rời đi khỏi bên cạnh anh.
Nhưng có một khả năng khác, nếu cô đổi đến ở trong một hoàn cảnh tương đối không áp lực, tâm tình không buộc chặt như vậy, vui vẻ một chút, có lẽ sẽ tương đối dễ dàng giải thoát thù hận đối với anh, không lại nơm nớp lo sợ đề phòng sự tiếp cận của anh như vậy nữa, anh sẽ có cơ hội chiếm lại được trái tim của cô.
“Hơn nữa, so với những việc em làm những năm gần đây vì anh, tiền thuê nhà này không đáng kể chút nào.” Anh cười khổ, hối hận bản thân vì cô trả giá quá ít, điều thực sự có thể làm cho cô lúc này là tự mình đưa cô rời đi.
Lương Nhược Duy yên lặng nhìn anh. Ánh mắt người đàn ông này thật chân thành, lý do nói ra miệng lại thật chu đáo, nếu là trước đây, khẳng định cô đã vì thế mà cảm động một phen. Nhưng mà bị người khác lừa gạt bốn năm, sau khi trái tim bị thương, bây giờ cô nghe cái gì cũng bán tín bán nghi, cảm thấy lần này anh “vì cô suy nghĩ” rất êm tai, chắc cũng là vì thủ đoạn nhỏ làm dao động lòng người, cô cũng không thể thêm một lần nữa lại làm kẻ ngốc hồ hồ chạy về làm đạo cụ công việc trong cuộc sống lý tưởng của anh.
“Nói cũng phải, lấy chìa khóa ra, anh có thể đi rồi.” Cô lại dao động ý chí, cảm thấy để cho anh chi trả tiền thuê nhà quae thật cũng không tính cái gì. Bàn về vấn đề bồi thường tinh thần, tài sản anh sở hữu cũng không đủ để mua một phút chốc chân tình của cô.
Quan trọng là hai người bọn họ phải nhanh chóng tách ra, như vậy cô có thể ổn định tinh thần xuống để triển khai sinh hoạt mới, dù sao sau này cũng có thể chuyển phòng ở.
“Vội vã đuổi anh đi như vậy?” Anh giao chìa khóa và thẻ cửa thang máy ra, giọng nói thật luyến tiếc.
“Là anh đuổi em trước.” Nghĩ đến hình ảnh anh gọi cô thu này nọ còn có chút tức giận.
“Anh?”
“Đi ra ngoài! Đi một chút đi. . . . . .” Cô vừa đùn vừa đẩy, vội vã đưa anh đuổi ra khỏi cửa.
Từ giờ trở đi, nơi này chính là nhà của cô rồi.
Cô nhìn xung quanh c