
y thì cô không phải cô đơn một mình nữa hihi.
– ừm ! Anh muốn uống nước!
– Uống nước hả?
Đợi em một lát để em ra ngoài lấy cho.
– Ở trên bàn có rồi kìa?
– Đó là nước lọc anh uống làm gì!
Để em ra ngoài lấy nước hoa qủa hay nước ngọt cho nhé!
– Không cần đâu ! mấy thứ đó anh thích uống!
– Sao lại không thích?
Nó ngon mà!
– Anh đang bị thương chỉ uống được nước lọc thôi!
– Lắm chuyện ! Kệ anh!
Cô bực mình với lấy cốc nước giơ thẳng trước mặt anh
– Đây! Uống đi!
Anh nhìn cốc nước rồi khẽ cau mày , nhăn trán.
Nhưng cuối cùng đưa tay đỡ lấy cốc nước.
– Bây giờ thì em có thể ra ngoài rồi đấy !
( anh lạnh lùng nói , thật sự thái độ của cô khiến anh không thể nào chấp nhận được)
– Anh… Anh… Anh đuổi emmm
nói xong nước mắt cô không tự chủ mà rơi lệ .
Các đồ đáng ghét , vừa mới tỉnh dậy là đã đuổi cô đi , anh ta có ý gì đây?
Hay là đúng theo lời Kỷ Liên nói anh ấy không muốn gặp mình thật.
– Em về phòng nghỉ ngơi đi.
Trông em gầy yếu tiều tụy lắm rồi đó !
Nhìn những giọt nước mắt cô rơi , khiến anh không thể nào cầm lòng được… Thương xót lắm chứ ! Đau lòng lắm chứ ! Nhưng mà với bản tính trẻ con hơi tý là khóc lóc thế này … Thì sao có thể làm Đại Tỷ của một bang hội lớn nhất thế giới được chứ.
Đó là lý do vì sao anh chưa đưa cô đến ra mắt với mọi người.
– Hức hức hức … Anh vừa đuổi em về thì đúng hơn … Huhuhu… Em ghét anh lắm huhuhu
Cô nhìn anh hờn giận rồi quay lưng định bỏ đi ,
đáng ghét uổng công cô mong nhớ muốn được gặp anh , vậy mà khi vừa tỉnh dậy anh
đã muốn đuổi cô đi rồi.
Chán ghét không muốn gặp cô như vậy sao .
Cô khẽ cúi đầu ngăn dòng nước mắt không chảy , Xoay người bước đi .
Nhưng cô còn chưa kịp đi đến bước thứ hai , thì đột nhiên có một bàn tay to lớn đưa tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô
– Sao lại giận anh rồi?
– không dám! Bỏ tay ra !
– Không bỏ
– Chẳng phải anh muốn đuổi tôi về phòng hay sao?
” cô tức giận nói không thèm nhìn anh”
– Em thật là…
Nói đến đây anh dùng sức kéo mạnh cô về phía mình , do bất ngờ lại mất đà Quyết Minh nghiễm nhiên chui luôn vào lòng anh .
Ôm chặt cô trong lòng không cho cô giãy dụa , anh khẽ véo lấy mũi cô , mắng yêu
– Cũng ghê nhỉ? Dạo này biết cãi lại anh rồi cơ à
*mỉm cười đầy sủng nịnh*
– ….
– Giận anh đến vậy cơ à?
( khẽ nâng cầm cô lên)
-…. ( nhất quyết quay mặt đi)
– Tại anh thấy em yếu qúa lên muốn em về phòng nghỉ ngơi thôi mà!
Làm sao anh dám đuổi em chứ
-…..
( nhắm chặt 2 mắt , bịt chặt đôi tai , phùng mang trợn má quyết giận cho anh biết tay)
anh thấy cô dáng vẻ dễ thương , đáng yêu như vậy , lòng anh xuất hiện rất nhiều cảm giác nguy hiểm , nếu không phải anh đang bị thương thì cô đừng hòng thoát khỏi anh.
– hahaha. Thôi được rồi! Anh xin lỗi ! Em mở mắt ra đi , em mà cứ như vậy thì anh sẽ…
Không gian vẫn im lặng , cô vẫn ngồi đó không động đậy mà cũng chẳng nhúc nhích.
Anh thấy cô vẫn cứng đầu như vậy .. Chỉ mỉm cười rồi khẽ đặt một nụ hôn lên môi cô.
Ban đầu chỉ là môi chạm môi , nhưng con người vốn rất tham lam ,và anh cũng vậy , anh muốn nhiều hơn nữa , không do dự anh bắt đầu hôn cô cuồng nhiệt đắm say , mút mát lấy môi cô. Khiến cô giật mình mở choàng mắt há miệng nhìn a.
Chương 63
THỪA dịp cô bị sốc, trợn mắt há miệng anh tranh thủ đưa lưỡi mình vào khuấy đảo khắp khoang miệng cô nghịch ngợm thám hiểm .
Đang yên đang lành tự nhiên bị anh nhấn chìm trong nụ hôn , đầu óc cô chao đảo, mê man,tim cô đập liên hồi vô cùng khó thở.
Đã thế lưỡi anh còn không ngừng trêu trọc , đùa nghịch với cô , khiến cô không biết làm sao cả .
Trong vô thức lưỡi cô cũng bắt đầu động đậy hoà nhập với lưỡi anh.
Anh thấy cô như vậy càng thích thú tiến sâu hơn , khiến mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ và ngượng ngùng xen lẫn khó thở.
Cô vòng 2 tay qua cổ anh ôm lấy để thuận với nụ hơn của anh hơn…
Nhưng mà…Nếu nụ hôn đó chỉ diễn ra vài giây thì cô còn chịu được , nhưng anh như con sói đói mê cuốn cô đến tận vài phút… Khiến cô không thể chịu được , mặt cô tím tái cắt không ra máu, chân tay mềm nhũn người lả đi , ngay cả hơi thở cũng ngày một yếu dần…Mà anh hình như vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại…Cô chán nản tuyệt vọng . Mệt mỏi… Nằm đợi cái chết cận kề… Nếu được chết trong lòng anh là cô đã mãn nguyện lắm rồi ,coi như đó là số phận cô phải chết trong tay anh…
Đúng lúc cô cảm giác như mình sắp tắc thở, nhắm mặt xuôi tay… Thì đột nhiên cô nghe thấy giọng nói chan chứa yêu thương nhưng cũng không kém phần hoảng hốt
QUYẾT MINH!!
Hình như có ngươi gọi tên cô ,rồi sau đó bũi cô bị bịt chặt , miệng mở ra… Rồi tiếp sau đó nữa ,cô cảm thấy không khí ấm áp bên ngoài không ngừng thổi vào trong họng , nấp đầy cho buồng phổi đang khô cạn vì thiếu dưỡng khí…Cơ thể cô dần dần hồi phục trở lại , cảm giác khó thở cũng vơi đi phần nào…
Thấy hơi thở cô đã ổn định trở lại , anh mới có thể yên tâm thở phào nhẹ nhõm .
Cô không biết lúc cô sắp ngất đi anh đã hoảng hốt lo lắng thế nào đâu ,cũng tại cái tính tham lam không biết dừng lại kia , suýt nữa cướp đi tính mạng cô.
Cũng may anh còn biết dừng lại kịp thời , vội vàng hà hơi t