The Soda Pop
Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327851

Bình chọn: 8.00/10/785 lượt.

hanh vội hỏi.

_Làm ơn nói nhanh lên…!!

Dũng nuốt nước bọt đánh ực một cái. Gia đình bà Nhung gặp chuyện nên bà xin về quê gấp, trong nhà bây giờ chỉ còn hai bố con. Dũng lúng túng không biết làm gì với thằng bé, chiều nay Dũng có một cuộc họp hội đồng nên Dũng không thể vắng mặt được. Cực chẳng đã Dũng phải gọi cho Thanh, trước khi đi bà Nhung có đưa cho Dũng số điện thoại di động và điện chỉ nhà của Thanh cho Dũng. Bà giặn nếu có chuyện gì Dũng có thể gọi điện cho Thanh, cô ấy sẽ giúp Dũng chăm sóc thằng nhóc.

Dũng không muốn nhờ Thanh nhưng bạn bè và người thân của Dũng không có ai để cho Dũng nhờ vả. Bố mẹ Dũng hiện đang ở nước ngoài, gia đình Hùng cũng thế, khổ nỗi Dũng lại là con một nên không có anh chị em. Dũng khó khăn nói.

_Cô…cô có thể trông thằng bé cho tôi vào chiều nay được không…??

Thanh nhếch mép.

_Tôi không nghe nhầm đấy chứ..?? Tôi tưởng anh không muốn tôi gặp mặt thằng nhóc…!!

Dũng lạnh lùng.

_Cô có đồng ý hay không…??

Thanh định nói là không cho bõ tức nhưng còn thằng nhóc, chẳng phải từ lâu Thanh luôn muốn gặp mặt và muốn được tự tay chăm sóc nó là gì.

_Được, anh cứ giao nó cho tôi…!!

_Tốt. Bây giờ cô thể đến được không…??

_Mười lăm phút nữa tôi đến…!!

_Tôi chờ. Chào cô…!!

Thanh chưa kịp nói thêm được câu nào. Dũng đã cúp máy rồi. Thanh nhìn chiếc điện thoại trên tay trừng trừng.

_Đồ bất lịch sự. Ít ra hắn cũng phải cám ơn mình một câu chứ. Đằng này hắn lại dập máy như thể mình là cấp dưới của hắn…!!

Thanh phóng xe đến nhà Dũng với tốc độ nhanh nhất có thể. Dũng đi qua đi lại trên sân, trông Dũng có vẻ rất nóng ruột. Thằng bé được Dũng đặt trên một chiếc xe kéo dành cho trẻ em, miệng của nó méo xệch vì khóc, đôi tay đập đập vào thành ghế. Dũng quát.

_Con có im đi không hả…?? Bố mệt mỏi với con lắm rồi…!!

Dũng càng quát thằng bé càng khóc to hơn. Dũng bịp chặt hai tai lại, mặt Dũng đầy thiểu não, đầu Dũng muốn nổ tung, nếu tình trạng này mà kéo dài có khi cả hai bố con phải dọn vào bệnh viện ở. Chưa có lúc nào Dũng mong Thanh mau tới đây đến thế. Vừa mới nhắc đã thấy tiếng còi xe máy của Thanh ở trước cổng. Dũng vội mở cổng cho Thanh vào. Thanh mỉm cười chào Dũng.

_Chào anh…!!

Dũng lạnh lùng.

_Chào cô….!!

Thanh lẩm bẩm.

_Tên điên, mình có làm gì hắn đâu mà lúc nào hắn cũng giữ bộ mặt lạnh tanh và gây chiến với mình….!!

Thanh dựng chiếc xe SH trên sân, cởi bỏ nón bảo hiểm. Thanh nhấc bổng thằng bé lên, lau hai dòng nước mắt chảy trên má. Thanh trách.

_Trời nắng nóng như thế này anh mang nó ra sân làm gì ??. Anh định để cho nó bị say nắng à…??

Dũng nhún vai.

_Tôi đã cố dỗ cho nó nín khóc nhưng nó càng khóc to hơn, hết cách tôi đành mang nó ra đây…!!

Thanh nhăn mặt.

_Dù sao anh cũng phải ăn nói nhẹ nhàng và âu yếm với nó chứ. Anh quát như điên thế bảo nào thằng nhóc chẳng khóc toáng lên…!!

_Tôi không cãi lí với cô. Tôi nhờ cô trông nó đến chiều tối tôi về. Tôi sẽ trả công cho cô…!!

Thanh bực mình đáp.

_Tôi không cần tiền của anh. Anh cứ đi lo việc của anh đi, còn thằng nhóc và nhà của anh tôi sẽ trông hộ cho…!!

_Đành thế biết làm sao bây giờ, nếu cô là một kẻ gian tôi cũng đành chịu…!!

Thanh điên tiết đưa bóp cho Dũng.

_Trong này có toàn bộ giấy tờ tùy thân của tôi. Nếu anh không tin tôi, anh có thể giữ nó. Còn nếu không anh có thể gọi điện cho bố mẹ tôi…!!

Dũng xua tay.

_Cô đừng làm quá lên như thế. Tôi chỉ nói đùa thôi…!!

Thanh xừng xộ.

_Đùa gì mà đùa. Tôi đến đây là vì thằng nhóc, tôi không đến đây vì anh hay vì tài sản của nhà anh, mong anh hiểu mà ăn nói tử tế một chút cho tôi nhờ….!!

Dũng ngán ngẩm đi vào trong nhà lấy cặp, thay quần áo. Dũng chuẩn bị đi làm. Thanh nựng thằng nhóc.

_Tại sao em hay khóc thế, em có biết là em sẽ trở thành một đứa tẻ hư nếu như em không ngoan ngoãn và không biết nghe lời không hả..??

Thằng bé từ lúc trông thấy Thanh nó vui mừng vội dơ tay đòi Thanh bế. Nó dụi mũi vào ngực Thanh, bàn tay nắm chặt vào tay áo Thanh. Một cảm giác ấm áp, nhẹ nhàng len lỏi trong lòng. Thanh mỉm cười.

_Chị sẽ nấu cháo cho em ăn nhé…?? em cần phải ăn nhiều, trông em gầy quá…!!

Thanh bước vào bếp, mở tủ lạnh. Thanh hài lòng vì bác Nhung có mua đầy đủ thực phẩm thằng bé. Thanh đeo thằng bé ở đằng sau lưng, Thanh rửa rau, cho tất cả mọi thứ vào một cái máy xay sinh tố, Thanh muốn nấu cháo dinh dưỡng cho thằng nhóc. Vừa làm Thanh vừa cười hỏi.

_Nhóc muốn ăn gì nào…??

Thanh biết là nó vẫn chưa thể nào nói được nhiều, cùng lắm nó chỉ nói “papa” “mama”, mà chưa chắc nó gọi Dũng là thế, anh ta suốt ngày quát mắng nó lấy đâu dũng khí gọi Dũng.

Dũng đứng lặng nhìn Thanh tất bật chuẩn bị thức ăn cho thằng nhóc.Thằng nhóc đang vui đùa trên lưng Thanh, bàn tay nó đang nghịch que đồ chơi bằng nhựa, tiếng kêu “tách, tách” thật vui tai. Dũng cảm nhận được hơi ấm bên bếp lửa nồng, nhìn Thanh và thằng nhóc, Dũng tưởng Dũng đang có một gia đình. Cố xua đi những ảo tưởng hạnh phúc, Dũng e hèm một tiếng. Thanh giật mình quay lại.

_Tôi đi làm đây. Mọi việc nhờ cô…!!

Thanh tự tin mỉm cười thật tươi.

_Anh đi đi. Chúc anh một ngày làm việc vui vẻ…!!

Than