XtGem Forum catalog
Vợ trước của tổng giám đốc Satan

Vợ trước của tổng giám đốc Satan

Tác giả: Tử Yên Phiêu Miểu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327260

Bình chọn: 8.5.00/10/726 lượt.

, Minh Dạ Tuyệt không làm gì , đứng đó.

– Từ cái hôm anh gặp lại tôi, anh cứ nhiều lời bảo tôi quay về với anh, nói nhiều lần như vậy không cảm thấy phiền sao? Tôi đã nói, chúng ta đã ly hôn , vậy anh muốn tôi về đó làm gì? Và tại sao anh lại muốn tôi về đó?

– Cùng tôi trở về. – Minh Dạ Tuyệt cứ nhìn cô cứ lặp lại câu nói.

Anh không nghĩ ra lý do tại sao cô phải quay về bên cạnh mình, nhưng anh chỉ biết cô nhất định phải quay về cùng với anh. Bằng không, tim của anh rất trống trải, giống như thiếu đi vài món đồ vậy.

– Xin đi giùm – Duy Nhất cũng nhìn thẳng vào anh, không chịu thỏa thuận.

Nếu bàn về sự chịu đựng, cô không bao giờ thua anh.

Cho đến cuối cùng, hai người cũng không lên tiếng nói chuyện, chỉ căm tức nhìn đối phương không chịu thỏa hiệp, thời gian như ngừng lại vào giây phút ấy.

– Được, rất tốt. – Sau hồi lâu, Minh Dạ Tuyệt cắn răng nhã ra hai chữ, đột nhiên xoay người đi về phía cửa, nếu cô không tự đi, anh có biện pháp khiến cô tự đầu hàng.

Nghe anh ta nói, Duy Nhất sững sờ, nhưng khi nhìn động tác của anh ta thì cô giật mình, vội vàng chạy theo hướng người đàn ông kia, lúc anh ta chuẩn bị chạm vào nắm cửa, cô vội chặn giữa anh ta và cánh cửa.

– Anh muốn làm gì? – Thận trọng nhìn anh ta, trong mắt toát lên vẻ phòng bị.

– Làm gì? Tôi muốn mang con gái của tôi đi. – Minh Dạ Tuyệt nhìn người đang dang hai cánh tay đứng trước mặt anh, cản trở đường đi của anh chỉ là một người phụ nữ, anh cười ác ý, cũng không tin không trị được cô.

– Anh đừng mơ mộng hão huyền, không được. -Duy Nhất cắn răng nói ra, chưa bao giờ biết người đàn ông này có thể làm như vậy.

– Không được? Đừng quên nó là con gái của tôi. – Minh Dạ Tuyệt nói.

– Anh cũng đừng quên, Nhu Nhi thuộc quyền nuôi dưỡng của tôi, tôi không có đồng ý, anh cũng không có quyền mang nó đi. – Duy Nhất bình tĩnh đứng trước cửa , nhưng lòng thì lạnh hơn vài phần.

– Bây giờ tôi hối hận rồi, quyền nuôi dưỡng tôi không muốn giao cho cô nữa.- Minh Dạ Tuyệt đột nhiên áp mặt vào mặt cô, nhẹ nhàng nói. Mắt chăm chú nhìn cô, trong đêm tối phát ra ánh sáng nguy hiểm.

Một lần lại một lần nhượng bộ, cô vẫn không biết điều, vậy thì đừng trách anh ra tay ngoan độc.

– Đáng tiếc, luật pháp đã có hiệu lực rồi, bây giờ Nhu Nhi là của tôi. – Duy Nhất không bị lời anh ta hù được đâu, muốn đoạt lại Nhu Nhi trong tay cô sao? Nằm mơ.

– Tôi có thể kháng án, đừng cho rằng tôi đã hết cách với cô. – Âm thanh của anh ta càng ngày càng thấp, đôi môi cũng càng ngày gần cô hơn, khóe mắt đuôi mày cũng lộ ra sự quyết tâm trong tình thế bắt buộc.

– Tốt, anh có thể thử xem, tôi bảo đảm sẽ không như ạm mong muốn. Hiện tại Nhu Nhi đã khá lớn, dù là luật pháp thì cũng tôn trọng ý kiến của trẻ con. Anh cho là, nó sẽ chọn đi theo anh sao? – Đừng tưởng rằng anh không hiểu, lúc ấy vì quyền nuôi dưỡng Nhu Nhi, cô đã tìm hiểu kỹ về quyền nuôi con trước khi tính toán việc ly hôn rồi, muốn lừa cô cũng không có dễ đâu.

– Luật pháp? Cô cho rằng cái này có thể ngăn cản tôi được dao? Cô phải biết, luật pháp là do con người định đoạt, là do con người quan lý, chỉ cần tôi muốn, cô nghĩ mình sẽ thắng được tôi? Cô có tin hay không, chỉ cần tôi muốn, thì quyên nuôi dưỡng Nhu Nhi nhất định là của tôi đấy, bây giờ tôi cũng có thể khiến cô không về nhà, biết không?

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, trong lòng Duy Nhất run lên, một lát sau sau, cô mới khe khẽ mở miệng.

– Tin, tôi làm sao không dám tin, có chuyện gì mà Minh Dạ Tuyệt anh không thể làm được hứ? Chỉ là, anhtin hay không, chỉ cần người đó bị làm sao, tôi có thể biến mất ngay lập tức trước mặt anh, để cho anh vĩnh viễn không bao giờ tìm được tôi, cũng không tìm được Nhu Nhi? Cả đời này anh cũng không thể gặp lại tôi đâu, biết chưa?

Giọng nói trầm thấp và lạnh lẽo mang theo sự quyết tâm và không thỏa hiệp của cô, Minh Dạ Tuyệt nhướng mày, trái tim, lỡ một nhịp đập. Lời của cô đáng trúng vào chỗ đau của anh, chuyện cô biến mất mười năm, anh vẫn chưa biết gì cả. Nếu là lúc trước, cô nói ra như vậy, anh sẽ hừ mũi khinh thường, nhưng bây giờ, anh lại không dám phớt lờ.

– Mời đi. -Duy Nhất nói lần nữa, âm thanh không có chút lo lắng.

– Được, tốt. Tôi, sẽ không trở quấy rầy cô, nhưng cũng đừng làm cho tôi nhìn thấy bất cứ tên đàn ông nào bên cạnh cô, nếu không, tôi sẽ mặc kệ bất cứ giá nào, đem Nhu Nhi về bên cạnh tôi, người bên cạnh cô cũng đừng mong khá hơn là bao. – Minh Dạ Tuyệt lui từng bước về phía sau, lần đầu tiên anh biết cảm giác không đủ mạnh, lần đầu tiên anh biết, trên cõi đời này cũng có một chuyện anh không thể làm được.

Duy Nhất nhìn anh ta lui từng bước ra khỏi cửa, thân thể đang dựa cửa từ từ trượt lên đất, trong lòng tim đập dữ dội, trong đầu hỗn loạn không thôi.

Rốt cuộc anh ta muốn làm gì? Tại sao ly hôn rồi mà còn xuất hiện trong cuộc sống của cô?

CHƯƠNG 85: LÀ EM?

Nhìn cánh cửa vẫn mở rộng, cô thất thần ngồi dưới đất thật lâu. Cho đến khi cái cảm giác lạnh lẽo nơi nền đất truyền đến người, cái hơi lạnh theo cơn gió vờn qua tóc, để cho cô rùng mình một cái, cô mới đứng lên khỏi mặt đất. Lúc này mới phá