Teya Salat
Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328980

Bình chọn: 8.5.00/10/898 lượt.

ùi thơm mát truyền cả phòng.

Trên tường đối diện ghế sa lon có một cái TV LCD 100 inches, mà bên phải ghế sa lon chính là cầu thang xoắn ốc mạ vàng, cực kỳ ung dung hoa quý, nhìn thiết kế của căn phòng, Hồ Cẩn Huyên cũng không khỏi tán thành tế bào nghệ thuật của Nhiếp Phong, không phải một người hưởng hết xa hoa lại không biết gì cả.

Nhìn cầu thang dài như không có điểm cuối này, trong lòng Hồ Cẩn Huyên xông lên kích động, cô biết tâm tình của mình lúc này. Mỗi lần phải hoàn thành nhiệm vụ hạng nhất, cô đều sẽ có tâm tình như vậy, cô nghiêm túc nhìn quanh bốn phía, phát hiện không có một người, mà người ở trong bóng tối tất nhiên là ám vệ của Nhiếp Phong, Nhiếp Phong ở đâu, bọn họ dĩ nhiên là ở đó, cho nên lần này là cơ hội tốt nhất.

Hồ Cẩn Huyên khẽ giật giật chân, trong khoảnh khắc chuẩn bị đi lên lầu, trong lòng nhất thời cực kỳ ảo não, trong bóng tối vẫn có người âm thầm dõi theo bóng dáng của cô, cô đáng chết thiếu chút nữa đã quên mất, chỉ trách năng lực ẩn núp của họ càng lúc càng cao minh, khiến cô cũng khó phân biệt sự hiện hữu của họ, nếu như không nhờ mùi hương không thuộc về cái đại sảnh này và cô, cô cũng sẽ không đột nhiên nhớ tới. Thiếu chút nữa lỡ mất chuyện lớn, bây giờ còn chưa thể xác định đi theo cô là người của cô, cô căn bản không dám mạo hiểm chút nào.

Xem ra lần sau phải tìm thủ lĩnh điều tra xem là ai an bài người theo dõi cô, một ngày chưa điều tra rõ ràng, đám người kia ở bên cạnh cô vẫn còn rất mạo hiểm, Hồ Cẩn Huyên ảo não nghĩ nói, sau đó lần nữa đi tới nhà vệ sinh, nhà vệ sinh họ cũng sẽ không biến thái tiến vào chứ? Hồ Cẩn Huyên nghĩ như vậy, nếu như cô không nhớ lầm bố cục của nhà vệ sinh lúc nãy, thì cô chắc chắn có cách lên lầu.

Đi vào nhà vệ sinh, mắt Hồ Cẩn Huyên sáng lên, hơi nhếch khóe miệng, quả nhiên đúng như ý nghĩ, nhà vệ sinh cỡ lớn có một cái cửa sổ thông gió nhỏ, bằng cơ thể nhỏ nhắn của cô mở cửa sổ thông gió đó ra leo lên nhất định không có vấn đề, chỉ cần khóa trái cửa nhà vệ sinh.

Hồ Cẩn Huyên từ từ tĩnh tâm, cảm thụ dao động chung quanh, quả nhiên không cảm nhận được hơi thở của người kia nữa, cô hơi yên tâm, sau đó vén áo đầm trắng dài lên đến bắp chân, cột chặt vào bắp chân, không để cái váy này trở thành gánh nặng của cô.

Cô đè nén tâm tình kích động, lấy ra một món y hệt sợi tơ bạc trong túi xách tay nhỏ quấn quanh cổ tay, tay dùng sức, tơ bạc trong nháy mắt quấn lên cửa sổ nhỏ, cô cởi giày cao gót trên chân ném xuống đất, sau đó chân dùng sức, trong nháy mắt bò lên cửa sổ thông gió nhỏ trong phòng vệ sinh như con thằn lằn.

Một bước, hai bước. . . . . .

Gần!

Gần!

Hồ Cẩn Huyên nhìn cửa sổ chậm rãi tới gần, khóe miệng hơi nhếch lên, lúc sắp đến gần cửa sổ, cô dùng sức nắm lấy cửa sổ thông gió, nhanh chóng thu hồi tơ bạc trong tay, sau đó thò đầu ra bên cửa sổ, ánh mắt tuyệt mỹ sắc bén quét qua địa hình chung quanh, đầu óc chớp động thật nhanh, tính toán xem từ cửa sổ này leo đến cửa sổ một gian phòng ở lầu hai thì nguy hiểm cỡ nào.

Nhưng cô không có thời gian nghĩ nhiều, Hồ Cẩn Huyên giống như một con mèo, rất lưu loát leo ra cửa sổ thông gió nho nhỏ, sau đó vung tơ bạc trong tay về phía một cánh cửa sổ ở lầu hai, tơ bạc rất thuận lợi cố định trên cửa sổ ở lầu hai, cô thử độ vững chắc của tơ bạc một chút, xác định an toàn rồi, nhanh chóng theo tơ bạc bò về phía cửa sổ ở lầu hai, vào lúc này lỗ tai nhạy bén của cô nghe được tiếng động từ nhân viên bảo vệ an toàn của biệt thự đang đi về phía cô, trong lòng cô nhất thời cả kinh, sợ hãi bị người phát hiện, nên cô tăng nhanh tốc độ leo.

Nhanh!

Nhanh!

Còn có một chút!

Cuối cùng đã tới, Hồ Cẩn Huyên lưu loát lật người, nhanh chóng từ cửa sổ chui vào gian phòng, sau đó thu lại tơ bạc, cúi lưng xuống từ từ đưa mắt vào trong cửa sổ thủy tinh, mượn rèm cửa sổ che chở nhìn xuống dưới, thấy một nhân viên bảo vệ cầm đèn pin đi qua vách tường cô vừa bò lên, sau đó từ từ biến mất ở ban đêm.

Hồ Cẩn Huyên hít một hơi thật sâu, trong lòng thầm than nguy hiểm thật, thu hồi tất cả suy nghĩ, cô nhanh chóng đi vào từng gian phòng, dựa vào trí nhớ siêu cường để nhớ hết bố cục bên trong, cứ lặp lại như thế, gian phòng ở lầu hai sắp bị xem hết rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của con chip, cô không khỏi hơi nóng nảy.

Cô đã ra ngoài một thời gian rất dài rồi, nếu như bây giờ không trở về, bọn họ sẽ mau chóng phát hiện, nhưng bây giờ cô còn chưa lục đến phòng sách và phòng của Nhiếp Phong, làm sao có thể tìm được con chip, bố cục ở lầu hai này phức tạp thế, thì lầu ba càng phức tạp hơn, Hồ Cẩn Huyên cô luôn không làm chuyện không nắm chắc.

Hồ Cẩn Huyên không có suy nghĩ nhiều, nhanh chóng chạy về phía lầu ba, bây giờ dễ dàng hơn từ lầu một lên lầu hai lúc nãy nhiều. Cô nhanh chóng chui vào phòng như con mèo, bên trong cơ hồ đều là màu đen thống nhất, ga giường, rèm cửa sổ, chăn đều là màu đen, trừ thảm lông màu xám tro ra, gian phòng này làm cho người ta liên tưởng đến bóng tối, nhưng bây giờ căn phòng này lại làm cô thấy ấm áp, không biết là do nhiệt độ ở đây, hay là do thảm lông.

Khi ngửi thấy được hơi thở