
có điểm mong đợi.
“Cái này anh về sau sẽ biết.” Hồ Cẩn Huyên cười hì hì nói, nói hết lời trong lòng, cô nhẹ nhõm hơn nhiều rồi, có lẽ trước kia quan điểm của cô sai , luôn cho rằng cái gì cũng gạt anh mới tốt, không biết như vậy lại làm anh càng thêm lo lắng, xem ra giữa phu thê quan trọng nhất không đơn thuần là tin tưởng lẫn nhau, mà còn phải thẳng thắn.
“Cái này trước không nói, Vệ Thanh Nhiên nếu thả tin tức như thế, khẳng định rắp tâm không ổn, mấy ngày nay em không được đi đâu, về phần dây chuyền mẹ cho em liền giao cho anh, anh nhất định đem nó về cho em, biết không?” thần sắc Thẩm Dật Thần nặng nề nói, anh thật lo lắng cô lại gạt mình len lén chạy đi, đến lúc đó bị thương cũng phiền toái, mà anh và con gái chưa ra đời càng thêm bi kịch.
Vệ Thanh Nhiên có chủ ý gì, anh rất rõ ràng, ngừoi trong cuộc là cô lại mơ mơ hồ hồ, đêm đó Vệ Thanh Nhiên ái mộ cô, cộng thêm thời gian này Khổng Tước nam kia làm ra chuyện oanh động, rõ ràng tiểu tử kia có chuẩn bị , đặc biệt muốn dẫn cô đi trộm dây chuyền tương tự kia, nhưng có anh ở đây, tên kia chết tâm đi! Anh tuyệt đối không để cho cô ra ngoài thấy người khác , cho dù muốn gặp người cũng muốn chọc tức tên Vệ Thanh Nhiên, trong lòng một tên con trai thầm nghĩ.
“Nhưng em không muốn bỏ qua cơ hội lần này, nếu dây chuyền thật sự là của mẹ thì thế nào?” Hồ Cẩn Huyên uất ức cắn cắn môi của mình, một bộ bị người khi dễ, tim người nào đó đập rộn lên đồng thời cũng rất nhức đầu, Vệ Thanh Nhiên chính là nhìn trúng nhược điểm của cô, cho nên mới không chút kiêng kỵ, ngay cả anh là phu quân chân chính đều không để trong mắt, tốt, thật là rất tốt! Nếu Vệ Thanh Nhiên kiêu ngạo như vậy, anh phải gặp hắn một lần.
“Tóm lại chuyện này giao cho anh, em nha, hảo hảo ở nhà dưỡng thai, đến lúc đó sinh đứa bé trắng trẻo mập mạp cho anh.” Thẩm Dật Thần cưng chiều nhéo lỗ mũi ngạo nghễ ưỡn lên của cô một cái, tình huống hiện tại xem ra anh nhất định phải tăng cường thiết bị phòng thủ trong bang thật tốt mới được, để ngừa trong lòng cô quá mức gấp gáp mà tự chủ trương.
“Nhưng là. . . . . .” Hồ Cẩn Huyên nóng nảy xuất khẩu còn muốn nói, nhưng bị một ngón tay út thon dài che miệng môi, ngăn trở lời của cô.
“Hư. . . . . . Không có nhưng nhị gì hết, năng lực của anh em còn chưa tin sao? Chuyện này liền giao cho anh tới làm.” Thẩm Dật Thần cưng chiều lấy tay đặt trên môi mềm đỏ tươi của cô , thanh âm trầm thấp giống như rượu trân quý trăm năm , làm người ta không nhịn được bị cổ hoặc.
Trong lòng Hồ Cẩn Huyên thở dài một tiếng, năng lực của anh là có con mắt nhìn , nếu cô dám nói đường đường người giàu nhất thế giới, lại ngồi ở vị trí thứ nhất hắc bang có năng lực không được, đoán chừng người ái mộ anh sẽ mắng chết cô, xem ra giao cho anh đi làm, dù sao cô bây giờ cũng không phải là một người.
Nhìn môi anh đào phấn hồng khẽ cong lên, điềm đạm đáng yêu đang nhìn mình, hầu kết Thẩm Dật Thần nhẹ nhàng giật giật, cánh tay dài vừa thu lại, thuận thế chế trụ eo thon của cô, ôm cô vào trong ngực, cuồng nhiệt hôn môi, hơi nghi ngờ gấp gáp thăm dò ngọt ngào của cô, cô gái nhỏ này rốt cuộc có biết bộ dáng cô tuyệt đối có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng hóa thân làm sói, nuốt cô vào bụng hay không, huống chi anh bị cấm dục lâu như vậy, trong lòng đã sớm chịu đựng không nổi, tất cả chỉ có thể theo suy nghĩ của mình đi.
Nụ hôn của anh tùy ý cướp lấy tất cả, cô từ từ cảm thấy sự khó thở, thân thể hư mềm vô lực tựa sát anh, anh quyến luyến không thôi rời đi môi cô, bàn tay nóng bỏng đặt tại trên eo có thể cháy da thịt cô, thanh âm dị thường khàn khàn hỏi: “Có thể không? Anh sẽ tận tâm.” , anh điều tra rất nhiều sách, mang thai đến giai đoạn này là có thể tiến hành chuyện phòng the giữa phu thê, chỉ cần cẩn thận là tốt, ban đầu có được tin tức này, trong lòng anh không biết kích động bao nhiêu.
“Ừ.” Hồ Cẩn Huyên ngượng ngùng gật đầu một cái, phấn hồng trong nháy mắt tràn ngập vành tai cô, kéo dài tới cần cổ, khoe khoang cực kỳ, nhìn thấy trong lòng anh một hồi kích động, nụ hôn lần nữa rơi xuống môi đỏ mọng, tay đã hành động, mang theo chút kích động và cẩn thận.
Chương 114
Mấy ngày kế tiếp Hồ Cẩn Huyên theo thường ngày tâm bình khí hòa dưỡng thai, ngày trôi qua thích ý, trạng thái tinh thần hoàn toàn không còn uể oải giống hai ngày trước, trong lòng cô cũng đã suy nghĩ thông suốt, nếu nhiều chuyện lạ như vậy, hơn nữa hiện tại cô còn là một phụ nữ có thai, nhìn ra anh đối với tiểu sinh mệnh này coi trọng cỡ nào, tất cả mọi chuyện dứt khoát liền giao cho ông xã đi làm, huống chi năng lực của anh chỉ cần có mắt đều thấy .
Từ buổi tối nhận thức chung, đã qua nhiều ngày trên mặt cô không còn thái độ nóng nảy.
Mặt trời ấm áp chiếu lên người, nằm trên ghế quý phi ở đình nghỉ mát Hồ Cẩn Huyên không nhịn được thoải mái thở dài, hoàng hậu cổ đại trôi qua ngày cũng không thoải mái như cô, ít nhất cô bây giờ có thể nói là chăn heo, không! Phải nói là bị người nuôi, ăn no đi nằm ngủ, cái gì cũng không cần nghĩ, đầu trực tiếp bãi công, ông xã sẽ phục vụ cô thật tốt, nghĩ đến người đàn ông kia