Old school Easter eggs.
Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211644

Bình chọn: 10.00/10/1164 lượt.

lazza, không ngờ chị gái chẳng những không phí phạm một chút thời gian chờ đợi mình, còn dung dăng vui vẻ đi chơi với đàn ông, mà người đàn ông đó lại là Bách Khải Văn – kẻ thù không đội trời chung của hai chị em.

Hoài Thương mặc dù muốn chị gái quên đi Trác Phi Dương, quên đi bóng ma của quá khứ, muốn chị ấy quen một người con trai khác, nhưng không thích Thy Dung quen thân với Bách Khải Văn. Trong ấn tượng của Hoài Thương, Bách Khải Văn là một người xấu, không xứng với một viên ngọc quý như Thy Dung.

Những xét đi cũng phải suy lại, Hoài Thương phải tôn trọng quyết định của chị gái. Nếu Thy Dung thực sự thích Bách Khải Văn, muốn tiến xa hơn với hắn, Hoài Thương cũng nên mừng cho hạnh phúc của chị gái. Hoài Thương luôn có một ý nghĩ, người đàn ông cho dù có sống xa đọa và không chung thủy đến đâu, khi gặp được cô gái định mệnh của cuộc đời mình, cũng sẽ dừng bước chân hoang, ngoan ngoãn trở thành một người đàn ông chủ cột của một gia đình nho nhỏ.

Hoài Thương rất ngưỡng mộ tình yêu của bố dành cho mẹ, cũng rất ước ao được một chàng trai thật lòng yêu mình như bố Hoàng Tuấn Kiệt. Người tốt như bố không nhiều, nhưng Hoài Thương tin rằng mình nhất định sẽ tìm được.

Chị gái đi cả đêm hôm qua cũng không trở về nhà, khiến Hoài Thương không tìm được bất kì ai để tâm sự, muốn gõ cửa phòng ngủ của bố mẹ, nhưng sợ làm phiền giấc ngủ của họ, nên lại thôi.

Buổi tối hôm qua, Hoài Thương nhận được mấy tin nhắn của Trần Hoàng Anh, tin nhắn nào cũng mang theo hơi thở giận dữ của một ngọn lửa, Hoài Thương rất sợ ngọn lửa đang cháy âm ỉ kia có thể thiêu chết mình bất cứ lúc nào.

Bỗng dưng mình có một kẻ thù, khiến Hoài Thương ăn không ngon ngủ không yên, cả đêm mơ thấy toàn ác mộng, mơ thấy Trần Hoàng Anh biến thành một tên ác quỷ trong đôi cánh màu đen, hắn hung ác bắt mình phải quỳ xuống sàn gạch men lạnh giá, bằng phải hầu hạ hắn như một ông chủ, mỗi khi phạm phải một lỗi lầm dù là nhỏ nhất cũng bị hắn dùng doi da quất mạnh vào người.

Hoài Thương sợ đến phát run, trong lúc tinh thần quá hoảng loạn đã từng có ý nghĩ buồn cười là nhanh chóng rời khỏi đất nước Hồng Kông, vĩnh viễn cũng không bay sang đây nữa.

Sáng sớm, Hoài Thương mang khuôn mặt có đôi mắt gấu mèo đi xuống lầu, vòng vào nhà bếp, cùng ăn sáng với cả nhà.

Hoàng Tuấn Kiệt và Thư Phàm kinh ngạc nhìn con gái. Họ liếc mắt nhìn nhau, không hiểu con gái đã gặp phải chuyện gì phiền toái, mà cả đêm hôm qua không thể ngủ được, đôi mắt đã thâm quầng hết cả lên thế kia ?

Hoài Thương vì thiếu ngủ, tinh thần sa sút, không còn cười tươi như mọi hôm.

Hoàng Tuấn Kiệt và Thư Phàm càng nhìn Hoài Thương càng thấy khó hiểu.

“Hoài Thương, con đã gặp phải chuyện gì đúng không ?” Thư Phàm quan tâm hỏi Hoài Thương. Đã làm cha làm mẹ, ai cũng quan tâm đến con cái của mình, dù chúng đã khôn lớn trưởng thành.

Hoài Thương đờ đẫn bưng cốc nước lọc, uống ực một ngụm.

“Con không gặp phải chuyện gì cả. Tối hôm qua do trước khi đi ngủ, con đọc truyện kinh dị nên gặp phải ác mộng, thành ra khó ngủ.” Sợ bố mẹ biết được sư thật, lại càng thêm phiền lòng, Hoài Thương đành chọn cách nói dối. Trong câu chuyện do Hoài Thương bịa ra, không phải hoàn toàn là giả, tên Trần Hoàng Anh kia đích thực là ác mộng của cuộc đời Hoài Thương.

“Được rồi, từ lần sau con nhớ đừng đọc truyện kinh dị trước khi đi ngủ nữa.” Thư Phàm bật cười, lắc đầu nhìn cô con gái vừa ăn cơm vừa phụng phịu giận dỗi như một đứa trẻ con.

Hoàng Tuấn Kiệt thâm thúy nhìn con gái, mắt khẽ nheo lại. Hắn và Thư Phàm mặc dù không mấy hỏi han đến việc riêng tư của hai cô con gái sinh đôi, nhưng họ không phải là những ông bố bà mẹ vô trách nhiệm, chỉ biết lao đầu vào làm việc và kiếm tiền, mà quên mất không để ý và quan tâm đến con cái. Họ vẫn biết Thy Dung và Hoài Thương làm những gì, mặc dù cả hai cố tình giấu diếm không chịu nói. Vì tôn trọng quyền tự do của hai con, nên họ chọn cách im lặng khi chúng không đi quá đà.

Ăn xong bữa sáng, Hoài Thương lên lầu thay quần áo, trang điểm nhẹ, muốn che đi quầng thâm dưới mi mắt.

Con cháu sống hòa thuận vui vẻ, ông Gia Huy chưa bao giờ thấy vui vẻ như thế, sẵn dịp ông bà thông gia bay sang Hồng Kông dự tiệc sinh nhật của cháu ngoại đã mời cả hai đi du lịch cùng với mình. Hoàng Tuấn Kiệt, Thư Phàm, Tú Linh và Vũ Gia Minh rất ủng hộ việc này.

Sau khi lễ phép chào bố mẹ, Hoài Thương tung tăng phóng ra đường.

Ông nội đã đi du lịch cùng với ông bà ngoại, nên tạm thời họ sẽ không có nhà, phải gần nửa tháng nữa mới về. Sở dĩ Hoàng Tuấn Kiệt và Thư Phàm không lo lắng cho sức khỏe và an toàn của ba bậc phụ mẫu, vì đã có người bảo vệ an toàn cho họ.

Hoài Thương vừa đặt chân ra đến cổng, đi được mấy bước trên vỉa hè, đã gặp ngay phải người mà mình không muốn gặp và trông thấy nhất – Trần Hoàng Anh.

Hoài Thương sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng Trần Hoàng Anh đã nhanh chân hơn. Hắn chẳng những đứng chắn trước mặt Hoài Thương, còn nắm thật chặt cổ tay Hoài Thương, không chịu buông.

“Trần Hoàng Anh, anh…anh muốn làm gì ? Nói…nói cho anh biết, đây…đây là nhà của tôi, nếu anh dám đánh tôi, tôi sẽ k