The Soda Pop
Vương phi 13 tuổi

Vương phi 13 tuổi

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211225

Bình chọn: 9.00/10/1122 lượt.



“Các ngươi tự mình thương lượng, kết quả phải có một người trở về.”

Trầm mặc nửa ngày, Hiên Viên Triệt không tiếng động thở dài một tiếng, hướng hai người ném một câu.

Phải có một người trở về, bản đồ sông núi, hắn không yên tâm để người khác mang về Thiên Thần Quốc.

Mộ Dung Vô Địch thấy vậy nhẹ nhàng nói nhỏ vài câu bên tai Thu Ngân và Ngạn Hổ.

Vẻ mặt không hiểu, muốn nói rõ ràng lí do tại sao và vì cái gì mà nhất định phải có một người trở về, một lời nghe xong, nháy mắt hai mắt sáng lên, trên mặt hưng phấn như thế nào cũng không che dấu được.

Liếc nhau, Thu Ngân cùng Ngạn Hổ nhất tề quay đầu nhìn về phía Đỗ Nhất một bên vẫn không lên tiếng.

Đỗ Nhất vừa thấy cảnh này mặt lạnh trầm xuống, chậm rãi ngẩng đầu lên.

Lưu Nguyệt biết Thu Ngân cùng Ngạn Hổ là một cặp phối hợp ăn ý , không khỏi cười cười nói: “Các ngươi chính mình quyết định, nửa canh giờ, quá hạn không chấp nhận.”

Dứt lời, cùng Hiên Viên Triệt và Mộ Dung Vô Địch nhất tề đứng dậy, liền hướng bên ngoài tửu lâu đi đến.

Hiên Viên Triệt ở phía sau không nói gì, hiển nhiên là thời gian không nhiều lắm, tốc độ bọn họ phải nhanh hơn.

Phía ngoài Tà Vụ ngoại ô, lượng xe ngựa qua lại cực kỳ bình thường, dương liễu bay bay, mặt đất trải đầy cỏ xanh.

“Đi Nam Tống quốc?” Lưu Nguyệt nhìn Hiên Viên Triệt.

Hiên Viên Triệt gật gật đầu: ” Nam Tống quốc thuộc vùng đất phía nam, quanh năm khí hậu nóng bức, chỉ có ở Ngàn Nãng Sơn mới có thể có hai vật kia.”

Ngàn Nãng Sơn, Lưu Nguyệt vừa nghe đọc tên nháy mắt hiểu được nơi bọn họ đang đi đến là nơi nguy hiểm cực kì

Chương 305 : Cắn người miệng mềm 11

**

Cắn người miệng mềm 11

Mấy năm nay nàng có tìm hiểu thông tin một chút, có nghiên cứu về thất quốc, đặc biệt là về vị trí địa lý cùng hiểm cảnh.

Ngàn Nãng sơn, khỉ thật, là cái núi quỷ quái nào vậy.

Trong trí nhớ của nàng , Ngàn Nãng Sơn nguyên lai là một rừng mưa nhiệt đới liên miên, ở Nam Tống quốc, rộng phải trên ngàn dặm, quanh năm ít vết chân người lui tới, cây rừng che khuất trời.

Nguy hiểm trong đó nàng không cần suy nghĩ nhiều cũng biết , rừng mưa nhiệt đới, bốn chữ này đã muốn đem tất cả nguy hiểm đều trưng bày ở trước mặt.

Chính là mười đi vào, nếu không phản ứng giỏi hoặc thông thạo địa hình thì chết cả mười.

Lưu Nguyệt khẽ thở dài dựa người vào vách đá, nàng có điểm hiểu được vì cái gì đám người Thu Ngân nghe thấy tên hai dạng đồ vật cần tìm, cùng thề sống chết, kiên định phải đi cùng .

Rừng mưa nhiệt đới, thật tốt, hồi đáp trả ân tình hải đảo thật đúng là không cao, thực không cao.

“Nguyệt nhi, thật sự không sợ hãi?” Hiên Viên Triệt thấy Lưu Nguyệt vừa nghe Ngàn Nãng sơn, khẽ biến sắc mặt, không khỏi nhẹ nhàng cười vỗ vỗ tay Lưu Nguyệt .

Lưu Nguyệt nghe tiếng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Hiên Viên Triệt một cái, đột nhiên ông nói gà bà nói vịt đáp một câu: “Chàng không biết là Ngàn Nãng Sơn có nhiềumãnh thú lắm à?”

Hiên Viên Triệt không nghĩ Lưu Nguyệt sẽ nói như vậy, hơi hơi sửng sốt, sau đó gật gật đầu nói: “Rừng rậm chắc chắn sẽ có mãnh thú, từ xưa đã là việc đương nhiên, không cần sợ hãi.”

Lưu Nguyệt nghe lời nói ánh mắt càng trở nên ôn nhu, quả nhiên, chỉ biết là nguy hiểm, lại không biết rằng rốt cục nguy hiểm đến mức nào, Hiên Viên Triệt không biết sự lợi hại của rừng mưa nhiệt đới a.

“May mắn chàng có ta, nếu không, chỉ có chờ cho người đi nhặt xác, không, thi thể cũng không còn.” Càu nhàu một câu.

“Con nhóc này dám trù ẻo ta.” Thân đầu ngón tay thật mạnh gõ trán Lưu Nguyệt một cái, Hiên Viên Triệt như có như không nói.

Đi cùng Lưu Nguyệt như vậy , cảm giác quả thật rất tốt, bất quá, hắn khi nào biến thành kẻ vô dụng trong lòng nàng như thế ? Hắn như thế nào lại không biết.

Lưu Nguyệt thấy vậy cũng không nói nhiều, nhướng mày cười, người hơi nhón lên … hôn Hiên Viên Triệt một cái , hai người liên thủ, địa ngục cũng có thể đi vào, còn quản một rừng mưa nhiệt đới?

Bên cạnh Mộ Dung Vô Địch vẫn không lên tiếng, rồi đột nhiên nhìn thấy, nhất thời trợn mắt lên, vội vàng xoay đầu qua chỗ khác.

Cháu gái hắn, từ lúc nào táo bạo như vậy, ân, không, không phải táo bạo, phải gọi là thoáng mới đúng.

(16)

Chương 306 : Cắn người miệng mềm 12

**

Hiên Viên Triệt thấy vậy nhất thời cười ha hả ra tiếng, Lưu Nguyệt của hắn luôn không để ý tới xung quanh như vậy, lại làm hắn thích, làm hắn mê muội đến chết tiệt.

Nửa canh giờ, Thu Ngân cùng Ngạn Hổ mặt mũi bầm dập đi tới, Đỗ Nhất không thấy bóng dáng.

Hai đánh một, cho dù Đỗ Nhất là sát thủ giỏi nhất trong số sát thủ, cũng không thể đánh thắng được hai người Thu Ngân cùng Ngạn Hổ.

Trong gió xuân, xe ngựa đi như bay tới Nam Tống quốc.

Nam Tống quốc, chiếm toàn bộ đại lục phía nam, quanh năm là ánh sáng mặt trời, mưa nhiều, tuy rằng lực lượng quân đội không đủ để xưng bá một phương, nhưng chính là quốc gia giàu có nhất, đông đúc nhất trong thất quốc.

Hòa khí phát tài, sầm uất náo nhiệt.

Nam Tống quốc đem những chữ này phát huy đến cực hạn, tuy rằng ở cực nam, bên trái có bá chủ phương đông – Tuyết Thánh quốc, bá chủ phía bắc – Ngạo