Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

Tác giả: Diệp Sáp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322682

Bình chọn: 8.5.00/10/268 lượt.

ng thầm nghĩ nếu vị trí này mức lương cao hơn một chút là tốt rồi.

“Sau này em sẽ ngồi bên cạnh bàn chị, đúng rồi, em có QQ không? Nói cho chị biết một chút, về sao trao đổi công việc cũng tốt hơn”

Vương Oánh Oánh chỉ cái bàn bên cạnh nàng, Tiểu Thảo liền gật đầu, chầm chậm đi qua cũng thuận tiện đem dãy số QQ nói cho nàng.

Vương Oánh Oánh cúi đầu đưa vào dãy số QQ, mắt nhìn nick name, nở nụ cười.

“Như Cỏ? Có ý nghĩ gì?”

A, đứa nhỏ này cũng thật khá lắm, xem ra cũng chưa có bạn trai a, đến lúc này cũng thật đúng lúc.

Tiểu Thảo ngồi xuống bàn, lắc lắc đầu “Không có ý nghĩ gì cả”

“…”

Vương Oánh Oánh ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Tiểu Thảo từ trên xuống dưới hơn nữa ngày, nói “Đúng rồi, một chút em đến chào hỏi Phong tổng đi, phòng ở bên trong đi thẳng là tới”

“Vâng! Đúng rồi, Vương tỷ”

Tiểu Thảo có chút không được tự nhiên nhìn Vương Oánh Oánh, hôm qua có một số điều khiến nàng phiền muộn nên mới bị mất ngủ.

“Uh!”

Vương Oánh Oánh nhìn Tiểu Thảo bộ dạng trở nên nghiêm túc, còn đứng thẳng dậy nhìn nàng, Tiểu Thảo mặt có chút hồng, nhỏ giọng hỏi “Phong tổng rốt cuộc gọi là gì a?”

Vương Oánh Oánh vừa nghe liền cười lăn lộn, nhớ tới hôm qua Phong tổng bị Tiểu Thảo làm cho tức giận đến xanh mặt, vui nói “Không phải là ‘Cắt thịt’ là Uyển Nhu”

“Nga…”

“À, hôm qua sau khi bị em gọi là ‘Cắt thịt’, thì hiện tại toàn bộ mọi người trong công ty cũng gọi theo như vậy, Tiểu Thảo thật có tài”

Thật có tài… Tiểu Thảo đỏ mặt hận không thể đem đầu lưỡi mình cắn đứt, nhìn ánh mắt chế nhạo của Vương tỷ tỷ, Tiểu Thảo rốt cuộc cũng không ngồi được, nàng đứng dậy chuẩn bị đi đến phòng của Tổng tài chào hỏi, thuận tiện liền muốn nhận sai mà giải thích. Bởi vì nàng thật không nhớ đến tên của của Phong tổng như thế nào, nên vẫn phải đến để nói lời xin lỗi.

Lúc này Tiểu Thảo chỉ lo nhìn chằm chằm dưới chân nên không hề để ý, trong lúc quẹo qua hành lang lại đâm sầm vào người trước mặt. Nàng vốn ban đầu cũng không giữ được thăng bằng mà lại đang ở cua quẹo nên cú va chạm này cứ thế là bất ngờ ập đến, hoàn hảo người kia nhanh tay lẹ mắt liền một phen giữ chặt eo nàng theo bản năng ôm vào trong ngực.

Một cỗ nhẹ nhàng mùi hương vải đánh tới khứu giác nàng, Tiểu Thảo đỏ mặt, thân mình cứng đờ vội từ trong lòng người nọ thoát ly.

“Không sao chứ?” Lương Nhiên nhìn nhìn Phong Uyển Nhu lại nhìn nhìn Tiểu Thảo, làm gì đây? Đi bộ mà cũng xém ngã sấp xuống? Phong tổng lắc đầu, nhìn nhìn Tiểu Thảo

“Lương tổng, thật xin lỗi”

Tiểu Thảo sợ sệt nhìn Lương Nhiên, cũng mai là không đụng hắn té a, nhìn Lương tổng vậy mà lại yếu đuối ghê.

Lương Nhiên nhìn Tiểu Thảo cười không ngừng, ngược lại Phong Uyển Nhu ở bên cạnh mặt lạnh xuống.

“Ha ha người bị đâm là Uyển Nhu, không phải tôi”

Tiểu Thảo lập tức đỏ mặt, nàng lúc đó thật quá lo lắng, căn bản là thấy xấu hổ nên không nhìn kỷ là ai đã vội xoay người lại. Lúc này Tiểu Thảo thấy có lỗi nhìn Phong Uyển Nhu

“Thực xin lỗi, Phong tổng”

Phong Uyển Nhu hừ một tiếng, không nói gì liền nhón giày cao gót đi qua người Tiểu Thảo, dường như cũng không liếc nhìn lấy một cái. Thật ra Lương Nhiên lại có hứng thú nhìn chằm chằm Tiểu Thảo một hồi, nói:

“Haizz, cô đừng để ý, Phong tổng là vậy đó, ở chung lâu thì sẽ thấy tốt thôi. Đúng rồi, cô tên là Tiểu Thảo”

“Vâng, cám ơn Lương tổng đã an ủi tôi”

Tiểu Thảo chính là dùng toàn tâm toán ý để đến xin lỗi, nhưng lúc này trong đầu nàng chỉ nhớ mãi ánh mắt của Phong tổng vừa rồi. Không xong rồi, còn chưa bắt đầu công việc mà đã đắc tội với lão bản, cái này nàng sẽ không đuổi việc mình chứ? Cái này thật không tốt lắm, ngay cả chào hỏi cũng chưa chào. Tiểu Thảo hướng đến Lương tổng phất phất tay chào tạm biệt, nàng không mấy vui vẻ liền quay về văn phòng, hướng đến Vương tỷ tỷ thuật lại chuyện lỳ kỳ vừa trải qua.

“Tiểu Thảo, em quả thật lợi hại, có thể đem Phong tổng biến thành như thế, toàn bộ người trong công ty đều biết đến em..”

“Em không phải là cố ý”

Tiêu Thảo như muốn khóc, nàng là muốn hảo hảo đi làm, mỗi ngày đều hướng về lý tưởng và khát vọng phía trước, như thế nào ngày đầu tiên đi làm lại xảy ra chuyện không hay ho a.

“Haiz, không có việc gì đâu, đúng rồi, buổi chiều Lương tổng đi ra ngoài muốn chị đi theo cùng, Phong tổng ở bên kia cho em chăm sóc đấy, giữa trưa nhớ mang cho nàng một ly cà phê, buổi chiều cũng vậy, cà phê đặt lên bàn bên cạnh tổng tài, nhớ kỹ không cần quá nhiều nước, cũng không cho đường nhiều…”

“Nga!”

Tiểu Thảo chăm chú nhớ kỹ, cho tới giờ trưa trong lòng vẫn còn nhớ rõ phải pha cà phê cho Phong tổng, cơm nàng cũng chưa ăn, đợi đến buổi trưa nàng nhanh chóng chạy đi pha cà phê, sau đó thì đến phòng của Phong tổng, nàng thật cẩn thận đi vào phòng làm việc

Đem cà phê đặt ở trên bàn, Tiểu Thảo đứng nhìn nhìn xung quanh, không thấy Phong tổng đâu, lại nhớ tới lời dặn dò của Vương tỷ, nàng đoán chừng là đang ở phòng họp, lại cầm cà phê hướng tới phòng họp đi vào. Tới phòng họp rồi, Tiểu Thảo quay đầu nhìn nhìn, nở nụ cười, thật đúng là đang ở đây a.

Người đúng là ở đây, tiếc là đang ngủ!

Tiểu Thảo đem cà phê đặt trên chiế


Polly po-cket