Insane
Xui xẻo, chia tay đi

Xui xẻo, chia tay đi

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323673

Bình chọn: 8.5.00/10/367 lượt.

p mặc đồng phục bảo an, “Công ty xuất hiện sự việc kiểu này, bảo an đi chốn nào rồi, chút việc nhỏ như thế cũng để cho cảnh sát tham gia, anh có biết đây đối quốc gia mà nói, là hành vi lãng phí cực kỳ đáng xấu hổ, với tư cách thiên triều cộng minh, chẳng phải nên lấy cần cù kiệm tiết kiệm làm vẻ vang, lấy lãng phí xa xỉ làm hổ thẹn sao, gọi cảnh sát xá cận cầu viễn làm chi? Làm một người dân thiên triều, anh thấy hổ thẹn không?” (xá cận cầu viễn: bỏ gần tìm xa)

Hàn Dương có chút kinh ngạc nhìn Ngôn Tư Diễn, đây rành rành có thể coi là không để ý hình tượng công ty tuỳ tiện báo cảnh sát, vào đến trong miệng cậu ta, như thế nào lại thành lãng phí tài nguyên quốc gia rồi hả? Anh thật còn chưa nhìn ra, Ngôn Tư Diễn hóa ra cũng không phải người đơn giản.

“Ách,” quản lý bảo an đáng thương bị buổi nói chuyện này làm sững sờ đơ người, nghe thấy hai chữ “hổ thẹn”, lập tức không bình tĩnh nổi, tận lực mở miệng a a nói, “Ngôn trợ lý, chuyện này tôi cũng không có biện pháp mà, đương lúc người tụi tôi lên, Thẩm quản lý không cho tụi tôi động, hơn nữa báo cảnh sát cũng không phải ngành tụi tôi làm mà, kỳ thật tôi cũng xem thường hành vi lãng phí quốc gia tài nguyên.”

Ngôn Tư Diễn nghe xong lời này, đối vị quản lý bảo an yêu nước sâu đậm cảm thấy rất hài lòng, vì vậy tầm mắt lần nữa dời về phía Thẩm Hà và Tô Thanh, “Như vậy, xin hỏi hai vị là người trong bộ ngành các cô làm ra loại chuyện lãng phí tài nguyên này sao?”

Tô Thanh đối kiểu thuyết pháp này của Ngôn Tư Diễn cảm thấy buồn cười, cô vội ho một tiếng, “Ngôn trợ, phòng ngoại giao tụi tôi một mực lo liệu truyền thống tiết kiệm tài nguyên tốt đẹp này đây.”

Thẩm Hà mắt nhìn Tô Thanh, lạnh lùng hừ một tiếng.

Đáp án dĩ nhiên là không cần nói cũng biết, Hàn Dương nhìn Ngôn Tư Diễn khôi phục dáng tươi cười lần nữa, hướng bên cạnh xê dịch, nếu ai nói Ngôn Tư Diễn chỉ là một tên sinh viên mới tốt nghiệp, cái gì cũng chẳng hiểu, cậu ta chắc chắn quất chết kẻ đó, cái bụng này hắc ra dạng gì rồi.

“Vậy chuyện này tất cả mọi người đã rõ ràng, như vậy xét thấy Thẩm quản lý có hành vi lãng phí tài nguyên quốc gia bất lương, công ty quyết định khấu trừ Thẩm quản lý một tháng lương răn đe, về phần hai vị viên chức đánh nhau, đả thương người mỗi người khấu trừ hai tháng tiền lương, được đưa vào bệnh viện, thì phạt nửa tháng lương, bởi vì không phải tai nạn lao động, công ty sẽ không báo tiền thuốc men, lần này xin mời người đó tự trả tiền nằm viện. Nếu còn tái phạm, lập tức khai trừ.” Ngôn Tư Diễn đứng lên nhìn đồng hồ trên cổ tay, “Vậy cứ như thế nhá.” Cậu còn phải chờ tan tầm đây này.

“Ngôn trợ lý và Tô quản lý quan hệ thật không tồi,” Thẩm Hà giễu cợt nói, “Bao che khuyết điểm chẳng phải quá rõ ràng sao.”

Ngôn Tư Diễn nhíu mày, đồng ý nhẹ gật đầu, “Kỳ thật tôi cũng cảm giác mình phán đoán bao che khuyết điểm, nếu không chuyện này tôi giao cho tổng giám đốc xử lý được rồi, tôi nghĩ tổng giám đốc nhất định xử lý công chính hơn tôi, nếu không Thẩm quản lý với tôi cùng tới phòng tổng giám đốc.”

Thẩm Hà nghĩ đến tính cách ông chủ, chính mình trừ bỏ bị cuốn gói căn bản cũng không có loại khả năng thứ hai, tiền lương Tần Phong và phúc lợi nhân viên đều là công ty khác so kém hơn. Nghĩ tới đây, sắc mặt cô biến đổi, cũng chả dám nói thêm cái gì nữa.

Đợi hai vị trợ lý rời đi, Thẩm Hà mới oán hận liếc nhìn Tô Thanh, giẫm giày cao gót đi ra ngoài.

Tô Thanh nhìn quản lý bảo an đứng một bên mặt tràn đầy mờ mịt, khẽ cười một tiếng, người như vậy căn bản chính là tự mình hại mình đến bước này, tính tình kiểu đó, vốn không nên vào trong công ty này, dù sao không phải mỗi người đều có vận khí như Ngôn Tư Diễn, sau lưng có một người yên lặng bảo vệ cậu ta.

Hàn Dương và Ngôn Tư Diễn song song đi trên hành lang, anh trông sắc mặt của Ngôn Tư Diễn, cười nói, “Nhóc con cậu thật không đơn giản mà.”

Ngôn Tư Diễn mỉm cười mở miệng, “Kết cấu thân thể của tôi với anh giống nhau, anh không cần xúc động.”

“Cậu đừng hướng tôi cười mỉa, tôi thấy mà rùng mình,” Hàn Dương quay đầu lại nhìn một cái, vừa vặn bắt gặp Thẩm Hà nổi giận đùng đùng ra phòng khách, xem ra tức giận chẳng nhẹ, “Cậu đắc tội cô ta rồi.”

Ngôn Tư Diễn quay đầu theo liếc nhìn, “A, kỳ thật cô ta cũng đắc tội tôi rồi.”

Hàn Dương nhíu mày, “Cậu xác định chúng ta nói cùng một ý tứ?”

Ngôn Tư Diễn quái dị nhìn anh một cái, “Điều đó quan trọng hử?”

Hàn Dương trong lòng sặc, không ngờ ông đây nói chuyện thêm P[1'> như thế, anh chậm rãi thở định bụng bảo vệ tôn nghiêm bản thân, kết quả lại thấy ông chủ đứng ở đại sảnh.

Vì vậy anh trơ mắt nhìn Ngôn Tư Diễn ném câu tạm biệt, nghênh ngang theo ông chủ ra công ty.

Nhìn theo bóng lưng hai người, Hàn Dương sửng sốt sau nửa ngày, nôn ra hai chữ, “Ngoạ tào[2'>.”

“Tư liệu hội nghị hôm nay chỉnh lý cũng không tệ lắm, nhưng có nhiều chỗ vẫn còn thiếu sót,” Tần Húc Cẩn nhìn Ngôn Tư Diễn ngồi bên cạnh, thanh âm êm dịu mở lời.

“Được,” Ngôn Tư Diễn gật đầu, “Tôi sẽ chú ý nhiều hơn.”

“Ngày mai phỏng vấn cậu chú ý nhiều hơn một ít là tốt rồi, không cần lo lắng…”

“Được.”

“Buổi tối hôm nay Triệu thẩm