Old school Easter eggs.
Yêu cậu bạn thân

Yêu cậu bạn thân

Tác giả: Anhnguyen

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325203

Bình chọn: 7.00/10/520 lượt.

ợc……Nam kéo Quỳnh Lam vào tầng hai của tháp…Không sao, vẫn có thế nhìn thấy toàn cảnh Paris bên dòng sông Sens.Nam tựa người vào cửa kính, nhìn Paris vừa lên đèn vào buổi tối, lung linh!-Em, sướng thật đấy, chắc đã rất nhiều lần tới đây đúng không?Quỳnh Lam đứng cảnh chu môi:-Tất nhiên, nhưng chưa lần nào bị hành hạ như vậy…Nam không nói gì, chỉ đứng nhìn về phía cửa kính, cười.…-Anh ở lại đây lâu không?Quỳnh Lam vừa vặn dài chiếc ống nhòm vừa hỏi.Nam đứng suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng:-Không lâu!À lên một tiếng, Quỳnh Lam lại hỏi:-Nhưng là mấy ngày?-Anh chưa biết!Trời, mình ở bao nhiêu lâu còn không biết sao?Quỳnh Lam cười cười rồi chạy tới, khoác tay Nam rồi đưa chiếc điện thoại ra xa…tách!-Dù sao cũng không thể ở thêm lâu, vậy chụp vài tấm đi, tối về nhà em rửa cho!Nam nhìn vào màn hình điện thoại…Ặc, sao cái mặt của anh lại nhăn nhó thế kia? Nếu mấy tấm ảnh này mà post lên Internet chắc anh mất nhiều fan lắm…Haiz…nhìn cái mặt Quỳnh Lam kìa…lại còn nhăn mặt lại, chu môi lên nữa chứ!-Nhóc, nhìn mặt em cứ như con khỉ ăn ớt vậy…Quỳnh Lam đang sửa ảnh thì nghe Nam nói vậy, quay lại vênh mặt lên, chỉ chỉ vào khuôn mặt bên cạnh:-Nhìn đi, con gà ăn muối mới là anh đó, em sẽ post ảnh này lên Facebook, lên twitter,…haha, post lên tất cả những trang Internet có fan của anh!Nam cười cười định đưa tay cướp điện thoại để xoá cái ảnh trong khoảng khắc xấu nhất của anh thì bị Quỳnh Lam giấu sau lưng, lè lưỡi:-Đừng mong lấy nhé, vào tay em thì khó đi lắm!-Được rồi, nhóc cứ thử post xem, em sẽ bị doạ giết đó…!?Quỳnh Lam hứ lên một tiếng:-Cắt cái phần mặt em đi là okey! Tốt nhất Anh cứ chuẩn bị tinh thần đi! CHƯƠNG 43Tiếng điện thoại nhỏ đột nhiên vang lên, trên màn hình hiện ra cả hàng chữ và những con số quen thuộc…“Gọi sao? Sao không gọi cho cô gái dịu đang của cậu đấy?”Chu môi lên một cái, ánh mắt hiện đầy tia tức giận, bàn tay nhỏ nhắn tháo luôn pin, vứt hết vào chiếc túi quai dài đeo trên vai!Lấy lại nụ cười, Quỳnh Lam cầm chiếc máy ảnh nhỏ, dơ lên cao, kiễng chân lên và thơm Nam một cái kêu chụt…Giật mình…hơi đơ…không chớp mắt…nhìn về cái ảnh vừa ra từ trong cái máy hồng hồng!Nam sờ nhẹ vào má mình, nhìn Quỳnh Lam:-Này, có phải nhóc vừa thơm anh không?Quỳnh Lam lè lưỡi, gật đầu:-Đừng nói là quá xúc động rồi ngát ở đây nhé, em không bế anh xuống nổi đâu!Nam búng nhẹ vào trán Quỳnh Lam, quay nhìn ra cửa sổ:-Anh là ngươi Việt, ở Việt Nam từ nhỏ nên đừng thoải mái quá như vậy!Xoa xoa cái trán nhỏ, đập đập cái ảnh vào lòng bàn tay:-Thôi đi, anh đừng có cổ hủ vậy, còn cái ảnh này em sẽ post lên internet nhé!-Em không sợ người yêu mình ghen sao?Chán nản đá nhẹ chân vào cửa kính, Quỳnh Lam lắc đầu:-Haiz…có thể sao? Người ta là đã thích cô gái khác rồi!Vừa nói dứt câu, chiếc máy ảnh trên tay bị giật lấy, bụp một cái vỡ thành nhiều mảnh trên sàn đá…Quỳnh Lam giật mình nhìn xuống chiếc máy ảnh mới mua bị vỡ rồi ngước lên nhìn người đã phá nó:-Cậu lam sao vậy?-Quỳnh Lam, cậu dám đi ăn tới tên đó, chụp ảnh chung với hắn, thậm chí còn thơm hắn sao?Quỳnh Lam tức giận hét ầm lên, từ khoé mắt chảy ra bao nhiêu chất lỏng trong suốt, mặc kệ có làm ảnh hưởng những người đang ở gần…-Sao lại không dám chứ? Cậu chẳng phải cũng ăn với cô gái đó sao? Chẳng phải hai người đã thân tới mức gọi nhau như vậy sao? Còn đi cùng nhau mà không thèm nói với tớ sao? Giờ cậu không có quyền quyết định tớ đi chơi với ai!Nhật Minh nói có phần kìm nén:-Không phải cậu đã đi mà không nói cho tớ sao? Cậu có biết tớ đã tìm cậu thế nào không?-Đó là cậu không thèm kiểm tra tin nhắn, là cậu không quan tâm tới tớ!-Vậy lên máy bay mới nói thì là sớm sao?Quỳnh Lam vẫn cứ cãi:-Cậu đã nói tớ được tự do hai ngày…-Tớ cũng không hề nói là sẽ Không đi cung chuyến với cậu!-Để cố tình cho tớ nhìn thấy cảnh hai người ăn cùng nhau, thân mật gọi nhau và coi tớ như đứa em gái không biết gì?Nhật Minh thở dài:-Tớ chưa từng nói cậu là em gái!-Thế lúc cô ấy hỏi sao cậu không nói gì? Cậu sợ cô ấy biết tớ là người yêu cậu?-Là người yêu tớ?Khoé miệng Nhật Minh bỗng nhiên cong lên, hỏi lại để chắc chắn câu mình nghe là đúng…Không thấy Quỳnh Lam nói gi, chỉ thấy đôi mắt cụp xuống, hàng mi dài khẽ chớp.Nhật Minh cười cười, ôm lấy vai Quỳnh Lam, nhưng ánh mắt không ngừng nhìn về phía người con trai đối diện:-Quỳnh Lam, vậy lần sau đừng đi thơm ai như vậy nhé!Nhấn mạnh câu cuối:-Người yêu của tớ…———————Trước mặt là cái bánh pizza cỡ…lớn nhất trong cửa hàng chuyên làm pizza.Quỳnh Lam ngồi khoanh tay, nhìn cái tên đáng ghét trước mặt, cậu ấy hôm nay có vẫn đề gì sao? Hay hệ thần kinh bị trì trệ? Cũng có thể vừa đi đường bị đứt dây thần kinh nào, hay vì nhớ Quỳnh Lam quá mà lại thành vậy? Mà cũng có thể quá tức giận mà giống như bây giờ! Nhưng mà nói chung, Quỳnh Lam thề là sẽ không bao giờ dùng cái cách vừa rồi để chọc tức Nhật Minh nữa, thật hối hận mà……-Nhật Minh! Cuối cùng là cậu có ăn không?Nhật Minh ngồi trước lấy dĩa chọc chọc vào miếng bánh pizza thơm phức…cười cười:-Không!-Vậy sao cậu đòi mua như trẻ con thấy kẹo mút vậy?Nhật Minh à nhẹ, kê kê dịch dịch cái ghế để ngồi cạnh Quỳn