Yêu em trọn kiếp không phai

Yêu em trọn kiếp không phai

Tác giả: Diệp Phong

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323670

Bình chọn: 8.00/10/367 lượt.

nhà, sắc mặt cô trắng bệch, bà Ngọc Lan thấy vậy lại nghĩ cô vì ngại lại sợ bà trách mắng nên mỉm cười hiền từ nhìn cô an ủi:“Được rồi, con có thai rồi cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhiều, người trẻ tuổi các con đôi khi cũng không tránh được. Con bây giờ chỉ cần lo chăm sóc bản thân cho tốt, sinh cho mẹ một cháu trai mập mạp đáng yêu là được. Ngoan!” Bà mỉm cười nhìn cô và khẽ vỗ vỗ vào tay cô an ủi, đúng lúc đó Hải Minh bước vào ánh mắt anh không rõ cảm xúc gì. Bà Ngọc Lan thấy anh vào liền trách:“Con cũng thật là, sao không chăm sóc cho Khánh Đan, chỉ biết lo chuyện công ty, con bé có thai con cũng không biết sao? Sắp làm chồng mà không chăm được cho vợ con, mẹ sao yên tâm được…” Bà nói một hồi Hải Minh đều im lặng lúc sau mới lên tiếng:“Được rồi mẹ, mẹ bênh con dâu mẹ hơn con trai mẹ rồi đấy! Từ giờ con sẽ chú ý chăm sóc cô ấy mà.”“Con sao lại ghen tị với Khánh Đan, con bé cũng như con gái mẹ vậy!”“Vâng, con dâu mẹ là nhất, được chưa ạ.” Anh nói rồi mỉm cười nhìn Khánh Đan vẫn nhìn anh bằng ánh mắt đau khổ nãy giờ.“Em… em…” Khánh Đan định nói gì nhưng Hải Minh lại nắm lấy tay cô khẽ lắc đầu không cho cô nói.“Là anh không tốt, không biết cách chăm sóc em, sau này sẽ không như vậy nữa.” Anh vừa nói vừa âu yếm nhìn cô miệng vẫn mỉm cười.“Hải Minh…”“Ngoan!” Hải Minh vẫn nắm chặt tay cô.“Thôi được rồi, mẹ không làm phiền hai đứa nữa, mẹ đi về hầm canh tẩm bổ cho cháu mẹ.” Bà Ngọc Lan nói rồi vui vẻ ra khỏi phòng bệnh.Khánh Đan ở bên trong phòng vẫn chỉ biết nhìn Hải Minh nước mắt rơi ra khóe mi. Ông trời luôn biết cách dày vò cô đến tận cùng đau khổ, khi cô cứ nghĩ mình có thể an tâm tìm hạnh phúc cho mình thì đứa bé này lại xuất hiện. Cô làm sao có thể đối diện với Hải Minh, với tình cảm anh dành cho cô đây?“Em sẽ bỏ đứa bé này đi!” Khánh Đan ngồi bật dậy định rút kim chuyền nước ra khỏi tay mình thì bị Hải Minh giữ lại.“Em đừng làm chuyện ngốc ngếch như vậy!”“Hải Minh, em có lỗi với anh, anh tốt với em như vậy làm sao em có thể…”“Em định để cho tất cả mọi người biết chuyện này sao?”“…”“Nếu bây giờ em bỏ đứa bé này đi mọi người sẽ nói sao?”Khánh Đan cúi đầu không dám ngẩng lên nhìn anh, lúc này đây cô cảm thấy bản thân mình thật xấu xa bì ổi.“Nghe anh, chuyện này chỉ có anh và em biết, đứa bé trong bụng em là con của anh, chúng ta sẽ lập tức tổ chức đám cưới.”“Hải Minh, như vậy đối với anh không công bằng!”“Anh yêu em, không có gì là không công bằng cả, chỉ cần bên em là đủ rồi, những chuyện khác anh không quan tâm!” Hải Minh ôm cô dịu dàng nói.“Em có lỗi với anh, Hải Minh.” Khánh Đan vừa nói vừa không ngừng khóc nấc lên.“Vậy thì hãy ở bên anh cả đời, bù đắp lỗi lầm của em. Anh rất mãn nguyện.”“È hèm!” Nhật Lệ đứng bên ngoài hắng một tiếng rồi cùng Thảo Vân bước vào trong, Khánh Đan vội lau nước mắt rồi mỉm cười nhìn bạn.“Thảo Vân, mình vừa xem một bộ phim tình cảm lãng mạn vô cùng.” Nhật Lệ mỉm cười nói, Thảo Vân cũng hùa theo cô.“Hai cậu đến từ khi nào thế?” Khánh Đan hỏi.“À đến cái đoạn cái gì mà hãy ở bên anh cả đời ý. Hi hi, phải không Thảo Vân.”“Anh Hải Minh, không ngờ cũng lãng mạn thế, đúng là làm người khác ngạc nhiên đấy nhé.” Thảo Vân cũng mỉm cười trêu. Khánh Đan nhìn hai cô gái trước mặt khẽ thở phào, có lẽ hai người không nghe thấy cô và Hải Minh nói gì. Chuyện này cô thật sự không muốn một ai biết cả.“Khánh Đan, cậu rõ ràng nghén mà con giấu mình nữa, đúng là không coi chúng ta là bạn thân, phải không Thảo Vân.” Nghe nhật Lệ trách móc Thảo Vân cũng mỉm cười gật đầu hùa theo.“Hôm đấy tớ cũng thấy lạ đấy, Khánh Đan có bao giờ ăn cay đâu mà hôm đấy tự nhiên lại đòi đi ăn cay. Hải Minh chúc mừng anh nhé, sắp làm bố rồi. Bao giờ cho em ăn kẹo mừng đây?” Hai cô gái vẫn vô tư người tung kẻ hứng không để cho Khánh Đan lên tiếng cô chỉ biết im lặng nhìn sắc mặt Hải Minh rồi thấy anh nhìn cô liền quay đi, thực sự cô vẫn cảm thấy không thể nào đối diện được với anh như trước, chỉ hận bản thân không thể lập tức mà biến mất. Hải Minh vẫn bình thản nhìn hai cô gái vui vẻ đáp:“Các em yên tâm, chỉ cần Khánh Đan khỏe một chút lập tức sẽ mời hai em ăn kẹo mừng, đến lúc đấy còn phải nhờ các em làm phù dâu đấy chứ!”“Hi hi, phù dâu thì là em rồi, Nhật Lệ này đanh đá ghê gớm, không khéo lại dọa khách của anh chạy mất ấy chứ.” Thảo Vân liền nói để tránh việc Nhật Lệ nhận lời làm phù dâu, đám cưới của Khánh Đan theo lí phải là Nhật Lệ làm phù dâu vì hai người là bạn thân mười mấy năm trời nhưng cô không lỡ nhìn Nhật Lệ đau khổ thêm, tình yêu giấu kín bao năm của cô ấy đã đủ mùi vị đau khổ rồi, lại còn làm phù dâu cho cô dâu của người mình yêu nhất chẳng phải càng thê thảm sao?Sau khi ra viện Khánh Đan cũng ở luôn nhà không đi làm nữa, sức khỏe của cô cũng không tốt, một phần vì nghén quá không ăn uống được một phần là do suy nghĩ quá nhiều. Dù Hải Minh nói không để ý nhưng bản thân cô vẫn cảm thấy day dứt trong lòng. Cô càng ngày càng nợ anh nhiều hơn giờ lại còn để anh chăm sóc hai mẹ con cô nữa, trước mặt anh vui vẻ cười nói nhưng trong trái tim anh nhất định rất đau khổ.Mọi người nhìn thấy Khánh Đan cực khổ mang thai


Polaroid