Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329641

Bình chọn: 8.00/10/964 lượt.

xuống. Đầu óc vẫn còn hỗn loạn như cũ, đứng dậy tắm rửa rồi xuống lầu. Đàm Dĩnh đã ngồi ngay ngắn ở trước bàn ăn, sắc mặt nhàn nhạt thờ ơ.bảo mẫu bưng cho hắn một chén cháo gà ấm áp, hắn lại đẩy ra: “Cho tôi một ly nước mật ong.”Đàm Dĩnh đưa mắt nhìn đến hắn, khóe miệng nhẹ nói ra: “Dịch Phong, khổ nhục kế không thể thực hiện được ở chỗ này với mẹ, mẹ sẽ không có con gặp cô ấy.” Đàm Dĩnh từng chữ từng chữ nói ra, rõ ràng và kiên định.Ngực Từ Dịch Phong trong nháy mắt liền trầm trọng như bị thứ gì đả thương nặng nề, cơn tức giận đột nhiên xông lên buồng tim của hắn. Nhưng mà hắn phải từng chút từng chút kiềm chế xuống, bởi vì người kia là mẹ của hắn. [Oah~ cho thấy là anh Phong đang vô cùng ức chế^^'>Bảo mẫu đưa nước tới, hắn yên lặng nhận lấy, tất cả đều nhàn nhạt nhìn vào trong mắt. Hắn uống một ngụm, dòng nước mềm mại trôi qua lục phủ ngũ tạng, lúc này ý nghĩ chợt lóe lên làm cho hắn cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ.“Mẹ, con chưa bao giờ dùng cái gì gọi là khổi nhục kế.” Hắn giật nhẹ khóe miệng: “Con và mẹ đánh cuộc được không, trong vòng ba ngày, nếu như con tìm được cô ấy thì mẹ không được xen vào chuyện của chúng con nữa?”Đàm Dĩnh yêu kiều đứng lên: “Ba ngày? Nếu như con không tìm được cô ấy thì sao?”Từ Dịch Phong nắm tay thành quyền, nổi lên gân xanh: “Con tất nhiên sẽ tìm được cô ấy.”Con trai của bà ấy vẫn là thừa kế cái tính tự tin, Đàm Dĩnh đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nụ hoa Sơn Chi chớm nở nhẹ dập dìu trong gió.Bà nhếch miệng lên, gật đật đầu: “Được.”Khóe miệng của Từ Dịch Phong cong lên, xoay người rời đi.*************************Mạnh Hạ nhìn vào bàn ăn bày ở trước mắt, một chút khẩu vị cô cũng không có.Giản Ninh ngồi ở trên ghế salon, trầm mặc ngắm nhìn cô. Mạnh Hạ ăn vài miếng cơm lại để đũa xuống. Hắn nhẹ than một tiếng: “Em đã một ngày không chịu ăn cái gì.”“Tôi ăn không vô.” Mạnh Hạ lắc lắc đầu: “Ba tôi sao rồi?”“Bác sỹ nói tình hình rất tốt.” Giản Ninh nghiêng mặt lại, nhẹ nhàng nói ra.“Tôi muốn đi thăm ba tôi.”“Bây giờ Từ Dịch Phong chỉ có chờ em đi thăm thôi đấy.” CHƯƠNG 48: NƠI NGUY HIỂM NHẤT CHÍNH LÀ NƠI AN TOÀN NHẤT (5)Mạnh Hạ nhíu mi lại: “Giản Ninh, anh giúp tôi nghĩ cách đi, tôi muốn đi thăm ba, thăm xong tôi sẽ rời khỏi đây ngay.”“Vào sáng nay, anh ấy và dì Hai của tôi đã thỏa thuận, trong vòng ba ngày nếu mà tìm được em, dì Hai của tôi sẽ không thể xen vào chuyện của hai người nữa.”“Chuyện của chúng tôi? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn cưới tôi về Từ gia sao?” Cô tối tăm hỏi ra, trong lòng lạnh lẽo vô cùng. Cô và Từ Dịch Phong làm sao mà lại dẫ tới tình trạng hôm nay vậy?Giản Ninh có chút tinh tường, đi đến bên cạnh cô: “Mạnh Hạ, nếu mà Từ Dịch Phong thật sự yêu em thì sao?”Trong phòng đột nhiên trở nên im bặt. Mạnh Hạ khiếp sợ, ngẩng đầu nhìn Giản Ninh, không biết phải ứng xử thế nào.“Không thể nào.” Cô cắn răng nặng nề nói ra. Từ Dịch Phong yêu cô ư, cô không tin, như vậy cũng quá buồn cười đi.Hai mắt của Giản Ninh sáng ngời rất có thần thái: “Vì sao lại không thể nào?”Mạnh Hạ bỗng dưng châm biếm, hỏi ngược lại: “Như vậy các người có chắc chắn là trong ba ngày không để cho hắn tìm được tôi không?”Giản Ninh phẫn nộ mà cười một tiếng, giọng nói lạnh nhạt: “Chỗ nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, anh họ tôi tối hôm qua còn ở dưới lầu uống rượu đấy.”Mạnh Hạ lại cảm thấy cả trái tim đều nhảy lên tới tận cuống họng, cô nắm chặt tay, đột nhiên mí mắt phải giật một hồi.“Anh điên rồi hả?” Cô ngẩn người nhìn vào Giản Ninh, một hồi lâu sau cô mới nghiêm túc hỏi ra.“Chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất, anh ấy sẽ không nghĩ ra được.” Giản Ninh nhìn thấy lo lắng trong mắt cô, liền ấn cô ngồi xuống.Hoảng sợ trong mắt Mạnh Hạ không hiểu sao lại làm cho hắn cảm thấy đau lòng. Nhưng hắn hiểu được, vì sao anh họ bây giờ lại liều mạng muốn giữ cô ở bên mình.Đáng tiếc là, tình yêu của Từ Dịch Phong tựa hồ như đã tới quá muộn.——————————–*YoungMin05: Oah~ hay quá, cứ tưởng Mạnh Hạ đã đi thật chứ, may mà chưa đi^0^. Giản Ninh thông minh thật đấy, có vẻ láu cá nữa, ha ha <3.Anh Phong thì bây giờ cũng thấm thía được cảm giác của Mạnh Hạ năm xưa, từng chút một nhưng lại thấm vào rất sâu. Cũng thương anh í :(..... mà hai mẹ con nhà anh í thật dễ thương nha, khổ nhục kế cơ đấy :)).Oahh~ chương này đã chớm đề cập đến tình yêu của anh Phong rồi đấy. Nhắc lại một chút là Tịch Hạo Trạch và Hàn Sơ Vũ là nhân vật chính của truyện "Vũ Điệu Của Trung Tá" nha. Mình vẫn chưa đọc, chỉ muốn giới thiệu cho các bạn biết, ke ke :3 CHƯƠNG 49: QUYẾT TÂM TÌM ĐƯỢC EMVui lòng không sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!———————————–Chương 49: Quyết Tâm Tìm Được EmTừ Dịch Phong đi vào phòng bệnh của Mạnh Lý, y tá vừa rồi đã kiểm tra cho ông ấy xong. Lúc Mạnh Lý nhìn thấy hắn, ông ấy hơi ngẩn người nhưng vẻ mặt đó cũng chỉ thoáng qua.Sau khi trầm mặc một lát, Từ Dịch Phong ngồi qua một bên, khóe miệng khẽ mấp máy, gọi một tiếng: “Mạnh thúc.”Mạnh Lý nhìn vào hắn, năm đó ông thật sự hài lòng về Từ Dịch Phong, cho nên khi con gái Mạnh Hạ lựa chọn, ông đã rất tán thành, chỉ là không nghĩ đến được, tim của Từ Dịch Phong so với sắt đá


Duck hunt