Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329652

Bình chọn: 8.00/10/965 lượt.

còn cứng rắn hơn.“Không dám.” Mạnh Lý nhàn nhạt trả lời: “Tôi, một kẻ ngồi tù không gánh nổi một chữ “thúc” của Từ thiếu.”Từ Dịch Phong trải bày: “Mạnh thúc, chuyện năm đó con thật xin lỗi. Chẳng qua, cũng chỉ là đối với Tiểu Hạ.” [Hừ, anh í nói là mình chỉ có lỗi với một mình Tiểu Hạ thôi, thật bá đạo, anh nhớ câu này đó nha >_<'>Mạnh Lý thở dài, khổ sở khoát khoát tay đi: "Tôi hối hận, lúc trước thật sự không nên hối thúc cậu đính hôn với Tiểu Hạ. Đến cùng là không chỉ làm cho con bé buồn bã một thời gian… không có gì đau hơn việc từ trên trời ngã xuống mặt đất. Từ thiếu, cậu đi đi. Quan hệ trước kia, tôi cũng không muốn nhắc lại nữa."Từ Dịch Phong nghe thấy lời của ông, lại khẽ bật cười. Trong lòng hắn lại có vài phần oán giận ông ấy: "Mạnh thúc, người nếu mà không bỏ thuốc con, cũng sẽ không có xảy ra nhiều chuyện như vậy."Mạnh Lý cả kinh giật mình, hô hấp nhất thời ngừng lại: "Bỏ thuốc cậu ư?"Từ Dịch Phong nhìn thấy vẻ mặt của Mạnh Lý, trong lòng không hiểu sao lại xuất hiện vài phần kinh hãi và nghi hoặc. Hắn mím căng môi mỏng: "Người cho rằng năm đó con cùng với Tiểu Hạ là một cách tự nhiên?" Bỗng dưng hắn hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ…?"Sắc mặt của Mạnh Lý vốn chỉ còn sót lại một chút huyết sắc, trong nháy mắt lại tái nhợt đi, yên lặng một lát, ông vô lực nói ra: "Được rồi, cậu đi đi, bất luận trước kia có như thế nào thì chúng tôi cũng không muốn biết nữa. Từ nay về sau, Tiểu Hạ cũng sẽ không có liên hệ gì với cậu."...Lúc Từ Dịch Phong từ bệnh viện đi ra, cả người hắn toát ra một dòng sát khí. Mím căng khóe miệng, trên trán toát ra một vẻ hối tiếc và ân hận không cách nào tan đi. Tiếng lòng lại nói cho hắn biết: Hắn sai rồi, đều sai rồi. Mạnh Lý không muốn biết thêm nữa, đó là bởi vì Mạnh gia bọn họ đều muốn buông xuôi. Nhưng mà, hắn lại không từ bỏ được.Giản Ninh trong tay ôm một bó Quân Lan, mới bước ra khỏi thang máy lại vừa vặn gặp phải Từ Dịch Phong. Cậu ấy nhàn nhạt chào một tiếng: "Ca."Từ Dịch Phong nhìn thấy cậu ấy, trong mắt không có chút cảm xúc nào: "Ngươi tới đây làm gì?"Giản Ninh bĩu môi: "Em tới thăm Mạnh thúc thúc mà."Từ Dịch Phong nhìn thấy trên tay cậu ta mang theo một cái túi to, liền nhìn lướt qua xem xét.Giản Ninh chú ý tới ánh mắt của hắn, ngược lại còn rất vui vẻ: "À, Mạnh thúc thích chơi cờ tướng, em sẽ chơi vài ván với thúc ấy.""Cờ tướng Trung Quốc mà ngươi biết chơi sao?" Từ Dịch Phong cười lạnh.Giản Ninh từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, cờ tướng Trung Quốc, cậu ta xác thực là không biết chơi: "Không biết, nhưng mà Mạnh thúc dạy em chơi."Từ Dịch Phong liếc mắt lạnh lùng: "Giản Ninh, ngươi đừng có ngu ngốc dính vào."Giản Ninh giật giật khóe miệng, thu hồi lại vẻ bất cần đời kia: "Ca, em thật sự thích Mạnh Hạ." [=)) Ta thích anh Giản Ninh ^0^'> CHƯƠNG 49: QUYẾT TÂM TÌM ĐƯỢC EM (2)Nhất thời liền im bặt.“Ngươi thích cô ấy cái gì? Ngươi mới biết cô ấy bao lâu hả?” Tốc độ nói chuyện của Từ Dịch Phong có chút vội vàng.“Lúc cô ấy học năm nhất Đại học, em đã biết rồi, đáng tiếc là cô ấy không nhớ rõ.” Giản Nhinh cười khổ: “Về sau mẹ ngã bệnh, em phải trở về Mĩ. Đến khi trở lại thành phố C, nha đầu kia sớm đã không gặp lại được nữa.”“Em là thật lòng thích cô ấy, hai đứa tụi em coi như cũng chí thú hợp nhau. Ca, anh cũng đừng có ép cô ấy nữa.”Từ Dịch Phong một phát nắm lấy cổ áo của cậu ấy, ánh mắt hung ác: “Giản Ninh, ngươi vẫn là sớm từ bỏ cái tâm tư này đi.”Giản Ninh ngược lại sắc mặt vẫn trầm ổn, bình tĩnh kéo tay của hắn ra: “Ca, em với anh không giống nhau, dì và dượng sẽ không đồng ý cho anh, nhưng cha mẹ em sẽ không để ý. Hơn nữa cha của Mạnh Hạ, ông ấy bây giờ có ấn tượng không tồi với em.”Cho nên đó gọi là thiên thời địa lợi, Giản Ninh đều đã có được đa phần, chẳng qua vẫn là trước mặt Mạnh Hạ, cậu ấy còn chưa có được xếp hàng. [=))'>Từ Dịch Phong nghe thấy lời nói của Giản Ninh, tim phổi đều tức điên lên, nghẹn một bụng tức giận mà đùng đùng bỏ đi. [=))'>Giản Ninh nhìn theo bóng lưng của Từ Dịch Phong, rốt cuộc cũng cảm thấy hãnh diện, cậu ấy từ nhỏ đều phải lớn lên dưới cái bóng hoàn hảo của Từ Dịch Phong. Bây giờ cuối cùng đã áp đảo được hắn nên trong lòng vô cùng thoải mái....Giản Ninh cùng Mạnh Lý đánh cờ, tàn cuộc, Giản Ninh rốt cục cũng phải hiện được Mạnh Lý đang không yên lòng.“Bác trai, có tâm sự?”Mạnh Lý nhìn vào Giản Ninh, con gái có thể gặp được một chàng trai thế này thì ông cũng không có gì để tiếc nuối: “Không có, chỉ là đang nhớ Tiểu Hạ, không biết nha đầu đó như thế nào rồi?” Mạnh Lý vẫn cho rằng Mạnh Hạ đã đi Vân Nam.“Giản Ninh, cậu có nghe Tiểu Hạ từng kể Mạnh Tiêu mấy năm nay làm cái gì ở Vân Nam hay không?”Giản Ninh bày lại bàn cờ: “Khai thác mỏ ạ.”“À, vậy là tốt rồi.” Mạnh Lý yên lòng.“Bác trai, bác yên tâm đi, qua một thời gian ngắn nữa con sẽ đi đón cô ấy.”Mạnh Lý trong lòng cảm thấy được an ủi: “Cậu và Tiểu Hạ làm sao quen biết?”“Cô ấy vào năm nhất đại học có tham dự một cuộc thi thiết kế, đúng lúc con có ở đấy.”Mạnh Lý khóe miệng cong cong: “Tiểu Hạ, nha đầu này thành tích học tập không tốt, nhưng những thứ khác lại tiếp thu rất khá, đều là thừa hưởng năng khi


Polaroid