Snack's 1967
Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327802

Bình chọn: 9.00/10/780 lượt.

ía trước, dùng hết sức kéo tay về sau…..”“Pằng” một tiếng, ly thủy tinh ở trên bàn phía xa xa kia bị vỡ tan.“Ba ba, ba thật là lợi hại.” Trong mắt Tiểu Lãng lấp lánh sáng ngời.“Tất nhiên, ba con lúc nhỏ như con đã có thể đi bắn chim.” Từ Dịch Phong thản nhiên nói như mây trôi nước chảy.Mạnh Hạ thoáng chốc có ảo giác là vừa rồi cô và hắn không có phát sinh ra chuyện gì cả.Nhưng mà tình hình dĩ nhiên là không phải như thế, Từ Dịch Phong lôi kéo Tiểu Lãng chơi, những viên đoạn lần lượt bay loạn một trận. Ở trong phòng, những gì có thể bắn đều bắn, bình hoa, bình nước, chén nước, gương… tất cả đều không có một tia hy vọng nào để thoát khỏi. Cuối cùng, hắn lại nhắm mục tiêu ra ngoài cửa sổ. CHƯƠNG 69: CÁCH XA VẠN DẶM (2)“Đủ rồi!” Mạnh Hạ lạnh lùng lên tiếng, vẻ mặt nghiêm trọng, cô đưa tay giữ chặt lấy hắn: “Từ Dịch Phong, không nên như vậy.”Từ Dịch Phong tự nhiên rũ tay xuống: “Vậy anh có thể làm gì? Anh hiện tại lại không thể chạy, không thể nhảy, em muốn mang con anh đi đâu là đi ngay sao? Anh lại không đuổi theo kịp.”Mạnh Hạ vừa bực mình vừa buồn cười: “Chúng tôi đi về trước, hôm nào sẽ trở lại thăm anh.”“Em không phải là hai tuần nữa đã đi rồi sao? Về sau cách xa vặn dặm như vậy, anh xũng không thể thường xuyên đến thăm….. Tiểu Lãng, để cho Tiểu Lãng mấy ngay nay ở cùng một chỗ với anh đi. Anh sợ……” Từ Dịch Phong hơi ngập ngừng một chút, ánh mắt thâm trầm: “Anh sợ lâu ngày nó sẽ quên mất bộ dáng của anh.” [:((((((((( huhuhu…'>Vẻ mặt của Mạnh Hạ ngưng đọng, giọng nói gượng gượng trả lời: “Tôi còn đưa nó tới đây sau. Còn mẹ anh……”Từ Dịch Phong tiếp lời: “Anh sẽ nói, bọn họ cả đời này cũng chỉ có mọt đứa cháu là Tiểu Lãng, còn có thể làm sao? Em nếu như có lòng tốt thì để cho Tiểu Lãng nói chuyện điện thoại nhiều nhiều với bọn họ.”Mạnh Hạ chậc lưỡi, nghe hắn nói giận dỗi thế này, giống như cô là hôn quân bá vương không bằng, với lại chẳng lẻ tất cả là lỗi của cô?“Mẹ, chúng ta về sau không thể cùng ba ba ở cùng một chỗ sao?” Tiểu lãng ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, kinh ngạc hỏi ra.“Ừ, mẹ muốn đi ra nước ngoài để học, nên không thể cùng ba ba ở chung một chỗ.” Mạnh Hạ nghĩ lời giải thích này tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.“À, vậy chờ mẹ học xong, mẹ sẽ cùng với ba ba ở chung một chỗ phải không?”” Mạnh Lãng ngây thơ hỏi.Mạnh Hạ yên lặng không nói gì.Từ Dịch Phong chỉ nhìn vào con trai, Mạnh Hạ cũng cúi đầu nhìn một cái.Vẻ mặt của Mạnh Lãng lạnh xuống, viền mắt cũng dần dần đỏ lên: “Ba mẹ, có phải là hai người đã ly hôn rồi không?”Nhạc Nhạc liền vội vàng đi đến, hai đứa bé cứ như vậy mà nhìn cô.Mạnh Hạ nhất thời chua xót trong lòng, trịnh trọng bày tỏ: “Ba ba với mẹ không có ly hôn, mẹ sẽ không gạt các con.” Bọn họ cũng không có kết hôn thì ly hôn ở đâu ra: “Không tin, các con cứ hỏi ba ba?”Từ Dịch Phong nhún nhún vai, không nói lời nào.Mạnh Hạ kéo kéo tay của hắn ra hiệu, Từ Dịch Phong lại nhân tiện cầm ngược lại, sít sao chặt chẽ không có lấy một khe hở. Hắn quay đầu lại, ánh mắt thẳng tắp ngắm nhìn cô: “Đúng vậy, chờ mẹ học bài xong sẽ quay về cùng với ba ba ở chung một chỗ.”Từ Dịch Phong những ngày này không phải là không có ngon ngọt dỗ dành cô, nhưng mà riêng lúc này đây, cô lại cảm thấy trên mặt nóng ran một hồi, hình như tiếng tim đập thình thích cũng vang lên mãi.“Hỏi mẹ con xem có đúng như vậy hay không?” Khóe miệng của Từ Dịch Phong nhẹ cong, từng chữ từng chữ hỏi ra.Hai đứa nhỏ lóe sáng đôi mắt, đang mong đợi nhìn vào cô, Mạnh Hạ hơi chau mày gật gật đầu.“Mẹ, mẹ không thể gạt con đâu.” Mạnh Lãng hình như không tin cho lắm, nhóc con cảm thấy độ tin cậy của ba mẹ mình không được cao. [=)) Oimeoi, đứa nhỏ này quá thông minh.'>“Không gạt con! Thật sự!” Lòng bàn tay của cô khẽ ướt mồ hôi, không biết là hắn, hay là chính cô nữa.Giữa chân mày nhíu chặt của Từ Dịch Phong dần dần tản đi, khóe miệng trong lúc nhất thời quẹt ra một nụ cười vui vẻ khó hiểu.Việc này cuối cùng cũng được thông qua.**************************Các thủ tục xuất ngoại đều đã được chuẩn bị ổn thỏa, Mạnh Hạ mang theo hai đứa bé đến nơi đó còn muốn học thêm, Tiêu Ất vốn cũng chuẩn bị đi cùng nhưng Mạnh Hạ vẫn cự tuyệt. Tiêu Ất đã ở bên cô nhiều năm như vậy, đại sự của đời mình vẫn luôn bỏ qua, cô không thể làm chậm trễ cô ấy được nữa, cuối cùng vẫn là Mạnh Lý cùng đi. CHƯƠNG 69: CÁCH XA VẠN DẶM (3)Người của Từ gia biết được chuyện này, Đàm Dĩnh nằm bệnh ở trên giường suốt một tuần lễ, trong lòng oán thán cho Từ Dịch Phong không dứt!Từ Tiểu Táp đến bệnh viện thăm hắn, đúng lúc gặp được Mạnh Hạ. Cô đưa con vào phòng rồi đi ra ngay, quả thật là Từ Tiểu Táp vẫn còn đứng ở đó.Cô tiến lên vài bước, đứng song song với cô ấy. Từ Tiểu Táp nhắm hai mắt lại: “Thật sự là quyết định đi?”Mạnh Hạ mỉm mỉm khóe miệng: “Tiểu Táp tỷ, những năm nay, tỷ vì cái gì mà không trở về nước?”Từ Tiểu Táp từ từ mở mắt ra, ánh mặt trời chói sáng, cô ấy chớp mắt khó chịu một cái, khẽ quay đầu lại, hiền lành cười một tiếng, chỉ là nụ cười kia còn mang theo vài phần khổ sở: “Tiểu nha đầu ngược lại còn biết nói chuyện lắm.”Mạnh Hạ khẽ cười, cô cũng sẽ lấy cái tình để đồng cả