Insane
Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327695

Bình chọn: 8.5.00/10/769 lượt.

m. Từ Tiểu Táp không khuyên can gì cô hết.Từ Tiểu Táp có một trúc mã, chỉ tiếc lại có cây mơ xen vào, trúc mã vong tình. Lúc trước Từ Tiểu Táp vì hắn mà cũng để lại nhiều nước mắt, cuối cùng phải thương tâm lấy chồng ở nơi khác. [Trúc mã trong câu “Thanh mai trúc mã”. Cây mơ: ý chỉ một người thứ ba.'>Từ Tiểu Táp từ đó tính tình trở nên thoải mái thong dong.Cô ấy thở hắt ra một hơi: “Nhưng em và Dịch Phong không như vậy. Dịch Phong là yêu em, hơn nữa, còn có Tiểu Lãng. Đứa nhỏ trưởng thành mà thiếu hụt tình thương của cha, đối với nó là không công bằng.”Mạnh Hạ cũng quay đầu lại, cùng giao với ánh mắt của cô ấy: “Em sẽ nuôi dạy con tốt, Dịch Phong cũng còn là ba của nó.” Mạnh Hạ nhẹ tiếng cười: “Tiểu Táp tỷ, chuyện tình cảm ai cũng không thể nắm chắc. Nói không chừng, có một ngày nào đó Từ Dịch Phong sẽ gặp được người anh ta thích, em cũng có thể ở Vienna gặp được chân mệnh thiên tử của mình.”“Sẽ không.” Từ Tiểu Táp kiên định nói ra: “Dịch Phong, người như nó một khi đã yêu thì tất nhiên cả đời sẽ không thay đổi.”Mạnh Hạ chấn động một chút.***************************Đảo mắt một cái đã đến ngày rời đi.Ở phi trường người đi kẻ đến, cộng thêm với lần tiễn đưa có khá nhiều người, nhưng Mạnh Hạ lại không có một chút khó chịu nào, giống như cô đi tham gia một cuộc thi lớn, mơ hồ còn có chút mong đợi.Giản Ninh đến, Mạnh Hạ có hơi kinh ngạc, anh bình tĩnh đứng ở sau mọi người, dáng người tuấn tú làm cho người ta không thể rời mắt. Anh chứng kiến Mạnh Hạ cùng với từng người chia tay xong, lúc đó mới đi tới, đưa ra một cái hộp.“Là gì vậy?” Mạnh Hạ hỏi.“Đến bên kia rồi hãy xem.” Ánh mắt của Giản Ninh nhìn quanh một hồi: “Ừm, thuận đường xuôi gió.”Mạnh Hạ bỗng dưng cười một tiếng: “Cảm ơn.”Giản Ninh không có nói thêm gì nữa, trực tiếp rời đi.Không biết tương lai về sau, cô gái hạnh phúc nào sẽ gặp được Giản Ninh? Mạnh Hạ ngược lại còn mong đợi như thế.Ngày ly biệt hôm đó cũng đã xảy ra một sự việc nhỏ xen vài giữa. Mạnh Hạ đưa Nhạc Nhạc đi toilet ở sân bay, lại gặp được Kiều Dịch Kỳ, quả đất thật tròn.Cô vừa đi vào toilet là thấy ngay cô ả, Kiều Dịch Kỳ mang theo một cái nón, mặt bị che đi hơn phân nữa. Nhạc Nhạc vội vã muốn đi vệ sinh, nên chạy chậm về phía trước. Kiều Dịch Kỳ đúng lúc xoay người, Nhạc Nhạc không cẩn thận nên đụng phải liền kêu đau một tiếng, Mạnh Hạ vội đến đỡ cô bé dậy. CHƯƠNG 69: CÁCH XA VẠN DẶM (4)Kiều Dịch Kỳ dừng bước mại, cô ra giơ tay lên kéo nón xuống, sắc mặt tối sầm lại, ánh mắt có chút đáng sợ nhìn vào trên người Nhạc Nhạc: “Thật là trùng hợp!”Mạnh Hạ vội vàng đỡ Nhạc Nhạc dậy, muốn đi về phía trước.“Mạnh Hạ, vội vã như vậy làm gì?” Kiều Dịch Kỳ giữ chặt tay của cô lại: “Cô bây giờ là muốn đi đâu?”“Buông tay ra!” Mạnh Hạ lạnh lùng lên tiếng.Kiều Dịch Kỳ không màng tới: “Từ Dịch Phong có nói cho cô biết không, tôi bây giờ đã không còn lại giảng viên của Đại học C nữa, tôi bị Đại học C cho nghỉ việc, cũng giống như cô bị nơi đó khai trừ, chúng ta thật đúng là có duyên.” Vẻ mặt của ả không có chút thay đổi, trong tay rất hung ác, gân xanh đều nổi lên: “Ngày đó không có đụng trúng cô, là vận may của cô, nhưng có phải lần nào cô cũng sẽ may mắn như vậy hay không nhỉ.”Ả nói xong nhưng lời âm u tăm tối, liền xoay người rời đi.Mạnh Hạ yên lặng thất thần ở đứng ở đấy.“Mẹ, con muốn đi….”Mạnh Hạ từ toilet đi ra, vẻ mặt có gì đó không ổn. Sau khi trở lại, Tiêu Ất cũng chú ý tới, lặng lẽ hỏi ra: “Đã xảy ra chuyện gì?”Mạnh Hạ uống một miếng nước, trong đầu bỗng dưng liền nghĩ ngay đến vẻ mặt u ám đáng sợ của Kiều Dịch Kỳ: “Tớ mới vừa gặp Kiều Dịch Kỳ ở trong toilet, cô ta giống như đã hoàn toàn thay đổi.”Tiêu Ất vỗ vỗ vào tay của cô, ánh mắt vừa nhìn đã liền chúng kiến dấu móng tay trên cánh tay của cô: “Cô ta làm ra thế này?”Mạnh Hạ gật gật đầu: “Thôi, dù sao về sau cũng không gặp mặt.”**************************Mạnh Hạ đi vào ngày đó, Từ Dịch Phong phân phó y tá chuẩn bị cho hắn một cái xe lăn. Chỉ có một mình hắn ngồi ở cạnh cửa sổ, chân mày nhíu lại thật sâu, liên tục ngẩng đầu nhìn vào bầu trời bao la xanh thẳm.Một ngày nào đó, ở trong lòng hắn nghĩ tới hình ảnh một chiếc máy bay lướt ngang qua bầu trời, để lại một đường khói trắng thật sâu, mãi khắc ghi trong đầu của hắn, hắn nhớ mình đã tiễn cô đi như vậy.Hắn có thể đợi, cho đến suốt đời.——————————*YoungMin05: Oaaaaaaaa’… *bưng mặt khóc* Mình đã hy vọng sẽ có một bất ngờ nào đó, nhưng mà Mạnh Hạ là đi thật, không muốn quay lại với anh Phong là thật. Ra đi lúc anh Phong không nhúc nhích được như thế quả thực là tàn nhẫn quá ah :(((((((… còn không đi tiễn được T^T… OMG! Tâm chết không thể cứu vớt được. CHƯƠNG 70: TRỞ VỀ, LÀ THÂN QUEN HAY LÀ XA LẠ?Vui lòng không sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!———————————Chương 70: Trở Về, Là Thân Quen Hay Là Xa Lạ?Ba năm sau.Hôm nay là ngày kỷ niệm ba năm thành lập Trung Hạ Quốc Tế – một trong những tập đoàn lớn nhất thành phố C. Đêm nay, tân khách tụ tập, quý phái xa hoa. Tiêu Giáp với một bộ tây trang cắt may vừa vặn, tác phong nhanh nhẹn đứng ở cổng khách sạn Hoa Áo, nghênh đón mỗi một vị khách mời. Sau khi thay