
chau mày, sau đó nhanh chóng kéo một đường cong nơi khóe miệng: “Anh mà sợ em tìm ba ba mới cho con anh sao, toàn là bọn quỷ dương ngoại tộc, lại lông lá rậm rạp, thị hiếu của em sẽ không kém như vậy chứ?”Mạnh Hạ cười lạnh một tiếng: “Cũng chưa chắc mà, thị hiếu của tôi từ trước đến nay đều rất kém, nếu không trước kia làm sao mà luôn có mắt không tròng đây?”Từ Dịch Phong ngay lập tức tan nát cõi lòng.Năm năm trước, cô chỉ đơn độc một người, sau ba năm, hắn chỉ có một thân một mình.“Khuya lắm rồi, anh đưa em trở về.” Từ Dịch Phong cả một buổi tối đã nói nhiều như vậy, bây giờ miệng đắng lưỡi khô. Mạnh Hạ nghiêng đầu lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ....Lúc đến Thành Tây của Mạnh gia, Từ Dịch Phong đột nhiên nói ra: “Tiểu Hạ, ba năm trước đây, em trước khi đi đã nói là chờ em học xong, sẽ cùng với anh ở chung một chỗ?”“Đó là lúc ấy nói dối để dụ dỗ Tiểu Lãng!” Mạnh Hạ dứt khoát nói ra. [=”=…… cắn lưỡi vì hận.'>Từ Dịch Phong bỗng dưng bật cười một tiếng, giọng nói mơ hồ lộ ra cảm giác bất đắc dĩ nên khàn khàn: “Vậy mà anh đã luôn cho là thật, cứ cách vài tháng anh lại đi Vienna để nhìn… cổng nhà em. Anh và Mạnh Tiêu đã giao ước trong vòng ba năm tuyệt đối không được quấy rầy em. Mỗi một lần khi anh đến thăm Tiểu Lãng cũng đã nói trước cho em biết, nhưng anh đến nhà, dù chỉ một lần mà cũng không gặp em có ở nhà. Anh có đi qua học viện của em, cũng đã theo dõi một cuộc thi âm nhạc có em tham dự, nhưng mà anh đây chỉ là một người khán giả, chỉ là một kẻ khách qua đường, em chưa bao giờ gặp qua anh.”Mạnh Hạ cúi đầu, Từ Dịch Phong nhìn chăm chú vào cô, làn mi dày đậm đang nhẹ nhàng rung động. Từ Dịch Phong thấy được cô lại đang khó xử, mỗi một khi cô khó xử hoang mang sẽ luôn để lộ ra vẻ mặt như vậy. Hắn dang hai tay ra, khoác ở trên ghế, trên bầu trời cao vời vợi có ánh sao lấp lánh, tất cả thật là đẹp đến thế, mà cho đến bây giờ hắn cũng không có chú ý đến.Hắn nghe cô nói nhẹ ra: “Dịch Phong, cứ như vậy đi, chúng ta trở về không được.”Hắn khẽ cười cười, ở một nơi nào đó trong ngực lại bắt đầu đau, kể từ sau khi xảy ra tai nạn, hắn cảm giác như thân thể của mình đã bị mất đi một thứ gì đó?“Anh làm sao vậy?” Mạnh Hạ nhìn thấy sắc mặt của hắn càng ngày càng tái nhợt, trên trán từ từ toát mồ hôi.“Tim anh đau…..” Từ Dịch Phong thản nhiên nói ra, Mạnh Hạ lập tức rút tay về ngay. CHƯƠNG 71: YÊU THƯƠNG (4)“Đau tim, nhanh chóng đi bệnh viện đi. Tôi không phải là bác sỹ.”“Bác sỹ nói tâm bệnh thì phải chữa bằng tâm dược.” Khóe miệng của Từ Dịch Phong quẹt ra một nụ cười: “Tiểu Hạ, đừng có nói tuyệt tình như vậy. Em thấy đấy, bản thân ba năm nay còn chưa có tìm được một nửa kia, anh vừa vặn cũng độc thân.”“Lời này hình như không có giống như phong cách trước nay của anh.”“Mọi người đều có thể thay đổi mà.”Đúng là mọi thứ đều đã thay đổi, cô đã 28 tuổi, cô đã từng thực hiện một bài trắc nghiệm tâm lý, tuổi tâm lý của cô đã lên đến 45 tuổi, trải qua quá nhiều chuyện, cô lại càng trở nên tỉnh táo.“Tôi đi về trước đây.”Từ Dịch Phong nhẹ than thở: “Anh đưa em trở về.”Khoảng cách của xe và Mạnh gia chẳng qua cũng chỉ chừng một trăm mét.Đèn đường nhẹ nhàng phủ xuống mặt đất, hai người yên lặng bước đi trong bóng đêm.Mạnh Hạ đột nhiên giật mình ngừng bước, cô hơi nheo mặt lại nhìn thẳng vào cổng lớn, đó là Tiêu Ất và………. Giản Ninh?———————————-*YoungMin05: Chậc chậc… trong lòng ta cảm thán, vì Từ Tiểu Phong xuất hiện, cô gái này tính tình náo nhiệt quá :v… lại còn quá trẻ ah. Nếu như cô gái này là định mệnh của Mạnh Tiêu, thì đoán chừng hai người này sẽ chật vật và khổ sở lắm đây.Về phía Mạnh Tiêu mà nói, vì tình cảm dành cho Mạnh Hạ quá sâu đậm đã nhiều năm, nên sẽ rất khó tiếp nhận người mới, và cho dù có tiếp nhận thì mình vẫn tin vị trí của Mạnh Hạ là trọng yếu trong Mạnh Tiêu.Về Từ Tiểu Phong mà nói, đoán chừng nếu cô nhận thấy mình có tình cảm với Mạnh Tiêu, chắc sẽ tấn công mãnh liệt lắm đây, hơn cả Mạnh Hạ năm đó với anh Phong là cái chắc =)))))). Chỉ thấy lo là cô gái sẽ nhiều đau lòng vì là người đến sau lắm >_<... cảm thán quá...Nhưng mà Mạnh Tiêu đã hy sinh nhiều như vậy, anh cũng nên có hạnh phúc cho riêng mình. Ta bỗng hy vọng có truyện của Mạnh Tiêu T^T...Mạnh Hạ đối với anh Phong thì lạnh nhạt quá, ta bỗng thấy muốn buông tay :(( đau lòng quá.Và Tiêu Ất với Giản Ninh? =))))) Một cặp đôi không ai ngờ nha =)) ta lúc đầu còn hy vọng Tiêu Ất với Mạnh Tiêu cơ đấy :3.*Thông báo: Ngày mai, Thứ Tư 01/10/2014, mình bận cả ngày không có ở nhà nên không edit chương mới được nha^^. CHƯƠNG 72: CẢ NHÀ ĐOÀN TỤVui lòng không sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!————————————–Chương 72: Cả Nhà Đoàn TụTừ Dịch Phong nhìn thấy vẻ mặt của cô dần dần trở nên kinh ngạc, tâm tình lại cảm thấy tốt hơn một cách khó hiểu. Khóe miệng của hắn tràn ra một nét cười trộm: “Miệng mở lớn như vậy làm gì? Giản Ninh lúc trước có mắt mà không có tròng, bây giờ đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, Tiêu Ất, nha đầu đó không tồi.” Con tim của người đàn ông đôi khi cũng có thể nhỏ hơn cả lỗ kim. Từ Dịch Phong vẫn luôn nhớ kỹ tiểu tử Giản Ninh kia đã nhảy vào phá rối chuyện