XtGem Forum catalog
Anh Linh Thần Võ Tộc Việt

Anh Linh Thần Võ Tộc Việt

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 329575

Bình chọn: 9.00/10/957 lượt.

Bảo-Dân, nên khuôn mặt hao hao giống nhau.

Khấu Kim-Hồng chỉ bức tranh vẽ Kim-An nói với nhà vua:

- Việc đầu tiên tiểu muội muốn nhờ đại ca tìm kiếm tung tích chị Kim-An dùm.

Rồi nàng tóm lược sơ sài vụ Kim-An tiến cung làm phi tần cho vua Chân-Tông. Nhà vua định phế Lưu hậu, phong Kim-An làm hoàng hậu theo lời quần thần. Sau đó Kim-An mất tích. Triều thần cho rằng gian nhân bắt Kim-An là của Lưu hậu. Không chừng Kim-An bị giết rồi cũng nên.

Nhà vua nắm tay nàng Hồng lắc đầu:

- Ta không thể hứa trước được. Hồi tiên đế còn tại thế, người sai thị vệ, cùng Khu-mật viện truy lùng khắp nơi cũng không ra tung tích, thì nay anh em chúng ta e cũng uổng công. Nhưng Khấu muội đừng vội tuyệt vọng. Ta hứa sẽ làm hết sức.

Lê Văn nghe tiếng Bảo-Hòa dùng lăng không truyền ngữ rót vào tai chàng:

- Thằng em cà chớn, hãy làm theo lời chị nói để được kết hôn với Nong-Nụt. Bằng không thì đừng hòng. Nào nói đi.

Lê Văn nói theo lời Bảo-Hòa:

- Hai ông anh giỏi văn chương mà được vợ đẹp. Nhưng bây giờ người đẹp nhờ vả lại bó tay. Trong khi thằng nhỏ có thể thực hiện được điều Khấu tỷ tỷ nhờ, thì không trúng cách. Ôi! Phải chi có nàng thứ tư cho mình dự thi.

Nhà vua cầm tay Lê Văn:

-- Văn đệ ngoan. Nếu Văn đệ tìm ra được tung tích Khấu Kim-An, bất cứ Văn đệ yêu cầu điều gì ta cũng chiều.

Lê Văn ngồi ngay ngắn lại, chỉ mọi người:

- Các vị làm chứng cho nghe. Nếu tôi tìm được Khấu quý phi, Lê đại ca phải giúp tôi một việc.

- Một việc chứ mười việc ta cũng thuận.

Lê Văn ghé tai nhà vua nói nhỏ mấy câu. Nhà vua gật gật đầu:

- Được, ta sẽ làm như lời Văn đệ muốn. Bao giờ Văn đệ cho biết tin tức Khấu quý phi?

Lê Văn bấm đốt ngón tay nói:

- Đệ biết bấm độn. Phương pháp của đệ theo Lý Thuần-Phong lão tiên. Hôm nay là ngày mười tám, tháng chạp. Bây giờ thuộc giờ Tuất. Như vậy được quẻ Tốc hỷ. Tốc là mau chóng. Tốc hỷ chủ tin vui đến gấp. Tỷ tỷ sẽ tìm thấy Khấu quý phi trong một vài ngày.

Nó làm bộ đọc thơ:

Tốc hỷ, hỷ lai lâm,

Cầu tài hướng Nam hành.

Thất vật Thân, Mùi, Ngọ.

Phùng nhân lộ thượng tầm.

Quan sự hữu phúc đức,

Bệnh giả vô họa xâm,

Điền trạch lục súc cát,

Hành nhân hữu tín âm.

Thuận-Tông hỏi:

- Mấy câu thơ đó nghĩa là gì vậy?

Lê Văn nói với nhà vua:

- Lê đại ca. Ông anh mập ù của đệ muốn đệ dịch sang tiếng Việt. Đệ phải nói tiếng Việt. Mong đại ca tha thứ.

Chàng nói tiếng Việt:

- Mấy câu thơ đó tạm dịch như sau:

Tốc hỷ, vui đến mau,

Ước tiền hướng Nam cầu,

Vật mất Thân, Mùi, Ngọ,

Mong người sẽ gặp nhau.

Việc quan hưởng phúc đức,

Đau yếu thoát âu sầu.

Ruộng vườn lục súc tốt,

Tìm người nào khó đâu?

Trong mấy người, chỉ mình Tự-Mai biết Lê Văn dịch tào lao, nhưng thoát ý. Chàng bấm bụng cười thầm:

- Lê Văn khéo giả bộ thực. Không chừng Đản, Lãm, Tông cũng tin mất.

Chàng làm bộ tính toán nhắm mắt một lúc rồi nói:

- Khấu quý phi vẫn còn tại thế. Người hiện đang ở Biện-kinh này.

Khấu Kim-Hồng giật mình:

- Chị Kim-An bị giam trong ngục ư?

- Không! Trong đêm đó, chị bị một võ lâm cao thủ, tuân lệnh người nữ bắt đem ra ngoài Cấm-thành giết. Nhưng may mắn thay, Khấu quý phi được một đại hiệp cứu sống. Hiện hai người thành vợ chồng.

Nhà vua hỏi:

- Bao giờ Văn đệ cho Hồng muội với Khấu quý phi gặp nhau?

- Không thể và không nên. Theo đúng phong hóa Nho-gia, Khấu quý phi đâu được quyền kết hôn với bất cứ ai, mà phải ở vậy suốt đời thờ Chân-Tông hoàng đế. Nay nàng đã kết hôn với người khác, mà xuất hiện, e Thiên-Thánh hoàng đế chặt đầu.

Nhà vua vẫy tay:

- Ta chắc hoàng đế ân xá.

- Vậy lát nữa đây Hồng tỷ tỷ có thể gặp Khấu quý phi.

Đến đó tiếng Bảo-Hòa nói tiếp:

- Cà chớn, sang vấn đề Tự-Mai đi.

Lê Văn hỏi nàng Thanh, nàng Tử:

- Vấn đề thứ nhất đã xong. Bây giờ đến lượt hai bà chị. Hai bà chị muốn ông anh chúng tôi làm gì? Tôi nói cho hai tỷ tỷ biết, ông anh của tôi đang ứng tuyển phò mã. Lỡ mà thành phò mã thì e hai tỷ tỷ phải làm phận tiểu tinh.

Nàng Tử nói:

- Nơi này đông người, nói ra e không tiện.

Lê Văn cười:

- Thì nói thầm vậy.

Nàng Tử ghé miệng trái đào nói vào tai Tự-Mai. Tự-Mai gật đầu liên tiếp tỏ ý vui lòng.

Ăn uống xong nhà vua nói với Tự-Mai:

- Muộn rồi, để đệ đưa ta về thôi. Ta xuất hành dấu tung tích, lý lịch. Nhưng các hiền đệ thông minh ắt biết ta là ai rồi. Nếu chưa biết, sau Tự-Mai sẽ nói cho các đệ biết. Đừng đa lễ.

Ông nói với Tôn Đản, Lê Văn:

- Nhị vị hiền đệ nhớ nhé, cứ dự tuyển phò mã như thường. Ta hứa Đản sẽ được kết hôn với Cẩm-Thi, Văn đệ sẽ được kết hôn với Nong-Nụt. Còn Tự-Mai cũng phải dự thi, ta sẽ gả Thuận-Tường cho.

Nhà vua nắm lấy tay Khấu Kim-Hồng:

- Hồng muội đi với Văn đệ để gặp chị Kim-An. Ta hứa nội trong một tháng sẽ nhờ mai mối đến rước Hồng muội về với ta.

Nhà vua bảo lão Thuận-Hỷ:

- Nhà ngươi để ba tiểu thư đi với nhị đệ của ta được chứ?

Lão Thuận-Hỷ chắp tay:

- Dạ, xin đại nhân cứ tự tiện.

Tự-Mai nói với Lê Văn:

- Em ở lại dọn hành lý của ba bà chị về Bồng-lai. Còn ta tiễn Lê đại ca về.

Nhà vua, Tự-Mai giã từ mọi người, rồi lên xe ngựa vào Cấm-thành. Vừa tới cửa Chính-dương thì thấy có đám đông đang bao quanh đội thị vệ. Mộ