Disneyland 1972 Love the old s
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327034

Bình chọn: 8.00/10/703 lượt.

ắt :

- Ngoài rượu ra , chẳng lẽ trong người của Thám Hoa không có gì nữa hay sao ?

Lý Tầm Hoan mỉm cười :

- Có lẽ cũng còn , còn một cái bao tử .

Tôn Lão Tien Sinh vỗ tay cười :

- Hay lắm , có một cái bao tử mà là một bao tử học vấn vì nếu không có một cái bao tử học vấn thì làm sao là có thể nói ra điều ấy .

Ông ta trầm ngâm mộtchút rồi nói tiếp :

- Thật thì tôi cũng muốn hấp Thám Hoa một bận lắm , muốn thử xem ngoài rượu ra , trong người Thám Hoa còn có những thứ gì nữa không , thử xem tạo hoá đã dùng cái chất gì để tạo thành một người như ThámHoa như thế .

Tôn Tiểu Bạch hỏi :

- Rồi sau đó nữa là gì ?

Tôn Lão Tiên Sinh nói :

- Sau đó ta sẽ mô phỏng theo đó mà làm cho tất cả thiên hạ đều như thế ấy , ta sẽ mang tất cả đến đây xem những thứ mà ta đã kiếm được trong người của Thám Hoa nhét vào bao tử họ y như là nhét gia vị để tiềm vịt vậy mà .

Tôn Tiểu Bạch cười ::

- Nếu ông làm như thế thì tất cả thiên hạ sẽ trở thành Thám Hoa hết trọi .

Tôn Lão Tiên Sinh nói :

- Thiên hạ đều biến thành Thám Hoa có sao đâu .

Tôn Tiểu Bạch nói :

- Nếu họ trở thành Thám Hoa hết thì e có chỗ bất tiện .

Tôn Lão Tiên Sinh hỏi :

- Bất tiện ở chỗ nào ?

Tôn Tiểu Bạch cúi đầu không nói .

Hai ông chau " nhà kể chuyện " này có một thói quen , cứ hễ bắt đầu vào chuyện là họ nói luôn không ngừng , ông một câu cháu một câu , người hỏi người trả lời , không ai chen vào được cả .

Nhưng bây giờ thì nàng làm thinh , chính nhờ cái làm thinh đó của nàng mà Lý Tầm Hoan mới có cơ hội xen vào :

- Nếu tiền bối biến tất cả thiên hạ trở thành tại hạ thì chắc có lẽ chỉ có một người đồng ý .

Tôn Lão Tiên Sinh hỏi :

- Người nào đống ý ?

Lý Tầm Hoan cười :

- Ông bán rượu .

Tôn Lão Tiên Sinh cũng bật cười :

- Tôi cũng biết rằng nếu tôi làm như thế thì chắc chắn cũng chỉ có một người không tán thành .

Tôn Tiểu Bạch buộc miệng :

- Ai thế ông ?

Hỏi xong nàng hối hận ngay vì nàng thừa biết ông nàng muốn nói ai rồi .

Quả nhiên , Tôn Lão Tiên Sinh cười chúm chím :

- Cô chứ còn ai nữa .

Tôn Tiểu Bạch đỏ mặt cúi đầu :

- Cháu ... cháu làm sao lại không tán thành .

Tôn Lão Tiên Sinh cười :

- Thiên hạ nếu biến thành Thám Hoa tất cả thì cháu biết chọn người nào .

Tôn Tiểu Bạch nhớng mắt :

- Ông kỳ quá hè .

Nàng quay phắt mặt đi nơi khác và hai má đỏ rần .

Gian nhà bỗng yên phăng phắt .

Chung quanh chỉ còn nghe thấy tiếng kêu lách tách đều đều .

Lâm Tiên Nhi dã bước vào .

Nàng đi thẳng đén trước mặt Tiểu Phi .

Nàng đứng im lìm nhìn hắn .

Hai mắt của Tiểu Phi hình như cũng đã thấy nàng nhưng hắn vẫn làm thinh .

Lâm Tiên Nhi thở ra và nói giọng buồn buồn :

- Tôi đến đây là cốt để nói với anh vài lời , nghe hay không là tùy ở nơi anh .

Tiểu Phi vẫn làm thinh .

Lâm Tiên Nhi chầm chậm nói tiếp :

- Ngày hom đó , tôi biết anh rất đau khổ nhưng tôi thì không thể không làm như thế bởi vì tôi không thể để yên cho anh vào tay của Thượng Quan Kim Hồng , tôi chỉ còn phải làm như thế , chỉ làm như thế Thượng Quan Kim Hồng mới sẽ không giết anh .

Tiểu Phi vẫn làm thinh .

Rồi tay hắn nắm thật chặt .

Lâm Tiên Nhi nói :

- Hôm nay tôi trở về đây , tôi không hề yêu cầu anh thông cảm hiểu cho , càng không yêu cầu anh tha thứ , tôi đã tự biết duyên phần của chúng ta đã hết rồi .

Nàng thở dài một hơi rồi nói tiếp :

- Tôi nói cho anh biết những điều đó chỉ mong lòng anh bớt phần khó chịu bởi vì tôi mong anh hãy vui mà sống , còn phần tôi ...

Tôn Tiểu Bạch vụt lớn tiếng :

- Cô nói hơi nhiều rồi đó nghe .

Lâm Tiên Nhi cười , giọng cười của nàng nghe đứt ruột :

- Vâng , tôi cũng đã tự thấy mình nói quá nhiều .

Quả thật nàng không nói thêm một tiếng , nàng quay mặt trở ra .

Nàng đi không nhanh nhưng không hề quay lại .

Lâm Tiên Nhi ra gần tới cửa , Lý Tầm Hoan thở phào .

Hắn biết nếu hôm nay mà Lâm Tiên Nhi ra khỏi nhà này thì mãi mãi Tiểu Phi nhất định không bao giờ gặp lại .

Chỉ cần hắn không gặp lại nàng thì cuộc đời hắn nhất định sẽ trùng sinh .

Lâm Tiên Nhi tự nhiên cũng hiểu rất rõ ràng , hôm nay nàng ra khỏi nơi đây thì cũng kể như nàng ra khỏi cuộc đời .

Bước chân của nàng tuy vẫn không chậm hơn nhưng mắt nàng đã lộ đầy vẻ sợ sệt , trong nhà tuy sáng lắm nhưng chính trong nhà sáng làm cho nên bên ngoài tối vô cùng .

Bên ngoài đã tối , lòng nàng lại càng nghe tối hơn thế nữa .

Trên không tuy có rất nhiều sao nhưng sao vẫn không làm sáng được lòng người .

Trong lòng Lâm Tiên Nhi bây giờ thật tối .

Nàng sinh ra vốn ưu thích quá nhiều chuyện , nàng ưa thích cái đẹp , nàng ưa thích sự a dua , nàng ưa thích tiếng vỗ tay , nàng ưa thích xa xỉ , lãng phí , nàng ưa thích hưởng thụ , nàng ưa thích được người ta yêu nàng mà nàng cũng yêu thích bị người ta hận .

Chính nàng sống là nhờ vào những thứ đó , nàng vì những thứ đó mà sống .

Giá như không có những thứ đó thì cho dầu nàng có sống , cuộc sống cũng chẳng có gì thú vị .

***

Bóng tối càng phút càng gần .

Vì Lâm Tiên Nhi đã gần ra khỏi cửa .

Đôi mắt nàng vụt lộ ra những tia oán độc , bằng vào đôi mắt ấy , có thể thấy nàng , nếu đủ khả năng , nàng sẽ đem tất cả nhân l