XtGem Forum catalog
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326714

Bình chọn: 7.00/10/671 lượt.

y đến ?

Lý Tầm Hoan không nói , tia mắt đăm đăm .

Tên áo vàng nói :

- Chúng tôi chỉ có thể trả lời bằng cách ...

Cánh tay hắn hất mạnh lên , ngọn đao hắn quắm bổ vào trán hắn .

Bụp !

Y như người ta bổ một trái dừa khô , chỉ nghe một tiếng dội khô khan , óc và máu vọt ra , thây người ngã xuống .

Dưới gian hầm im phăng phắc .

Thật lâu , Lý Tầm Hoan nói :

- Tôi không bức các vị , tôi cũng mong các vị đừng có bức tôi .

Hắn quay lại phía những người của Trung Nguyên Bát Nghĩa .

Ngay khi ấy , Thiết Giáp Kim Cương cựa mình kêu khe khẽ :

- Dịch Minh Hồ ... Nhị ca ...

Tên tiều phu lên tiếng :

- Dịch Minh Hồ có đây .

Thiết Giáp Kim Cương hỏi bằng giọng yếu ớt :

- Nợ của tôi đã trả xong rồi chứ ?

Dịch Minh Hồ nói :

- Xong , Ngươi có thể yên lòng .

Thiết Giáp Kim Cương nói :

- Nhưng tôi còn một chuyện cần phải nói .

Dịch Minh Hồ lạnh lùng :

- Nói đi .

Thiết Giáp Kim Cương nói :

- Tuy tôi có lỗi với Ông đại ca nhưng không hề bán đứng anh ấy .

Dịch Minh Hồ ngắt ngang :

- Ngươi không cần nói , điều đó ta biết .

Quả thật hắn biết mà bây giờ ai cũng có thê biết .

Một con người nếu có dã tâm bán đứng anh em thì khi đã đến mức chết sống chỉ còn trong đường tơ kẽ tóc như trường hợp này không bao giờ có thể vì anh em mà chịu chết .

Ai cũng biết , sở dĩ hắn có cái tên Thiết Giáp Kim Cương vì không một ai có thể đánh ngã hắn , chỉ trừ vật bén nhọn , còn thì dầu cho chùy sắt cũng không làm gì hắn được .

Võ công hắn không cao nhưng sức hắn thật kinh hồn , chỉ cần hắn bằng lòng chạy thì cho dù bao nhiêu người vây chặt , hắn vẫn càng chạy như không , một vài vết thương đối với hắn không ăn nhằm gì cả .

Thế nhưng bây giờ hắn lại không chịu chạy , hắn chỉ chống đỡ cho anh em hắn chạy .

Người như thế không khi nào là người bán đứng anh em .

Lý Tầm Hoan quỳ xuống kêu nho nhỏ :

- Thiết Giáp Kim Cương ...Thiết Giáp Kim Cương ...

Đôi mắt trong màng máu và mồ hôi nhầy nhụa hé ra , Thiết Giáp Kim Cương lộ đầy vẻ mừng vui :

- Thiếu gia ... thiếu gia đã tới rồi ... tôi biết ...

Hắn cố gằng ngồi lên nhưng hắn lại té nằm trở xuống .

Lý Tầm Hoan quỳ xuống bên cạnh hắn , lấy vạt áo lau sạch máu và mồ hôi trên mặt hắn .

Mặt hắn không hề nhăn nhó , trái lại thật tươi , mắt hắn nhìn sâu vào mắt của người bạn thân :

- Thiếu gia ... tôi không tiếc vì đã hành động kịp thời ...

Bây giờ thì Lý Tầm Hoan đã biết cả rồi .

Hắn biết qua câu nói ấy , hắn biết qua ánh mắt ấy .

Như vậy thì quá đúng , Thượng Quan Kim Hồng đã đoán đúng .

Hắn tin chắc rằng trước khi hội ước , nhất định Lý Tầm Hoan sẽ trở lại Hưng Vân Trang , hắn là con người không tình cảm nhưng hắn đoán tình cảm con ngưòi khác rất đúng , nhất là hắn đoán về tình cảm của Lý Tầm Hoan rất đúng .

Hắn trao thiếp mời hội ước nhưng hắn không chắc thắng , hắn muốn giết trước Lý Tầm Hoan , hắn bố trí một màng lưới bên cạnh Hưng Vân Trang .

Nhưng làm sao Thiết Giáp Kim Cương lại biết âm mưu đó ?

Lý Tầm Hoan nhìn Thiết Giáp Kim Cương , hơi thở của hắn đã yếu lần nhưng hắn vẫn cố nói :

- Lão ... Tôn Gù vì chuyện gấp phải ra vùng ... quan ngoại ...

Thôi , như thế là đủ rồi .

Vì việc không dừng được nhưng cũng không tìm gặp Lý Tầm Hoan kịp , Lão Tôn Gù đã tìm báo cho Thiết Giáp Kim Cương , cẩn thận hơn , lão còn lưu dấu hiệu " mũi tên đen " lại nơi phòng lão cho Lý Tầm Hoan .

Chính vì thế mà Thiết Giáp Kim Cương đã đến đây .

Nước mắt của Lý Tầm Hoan chảy dài theo má .

Hắn nói với Thiết Giáp Kim Cương :

- Anh hãy nói đi ... còn những gì anh chưa nói .

Thiết Giáp Kim Cương dùng tàn lực lắc đầu :

- Không , như tế ... đã ... đã đủ rồi ...

Lý Tầm Hoan nói :

- Nhưng còn những chyện rất mập mờ , anh không hại Ông Thiên Kiệt nhưng tại sao anh chạy trốn ? Tại sao anh không chịu biện bạch ? Nói đi anh .

Thiết Giáp Kim Cương nói thật nhỏ , nhỏ đến mức Lý Tầm Hoan phải kề tai xuống :

- Không ... tôi không trốn một ai cả ... tôi ... tôi muốn trốn chính tôi ...

Hắn nở nụ cười , nụ cười thỏa mãn và hắn ngoẻn đầu .

Nhiều tiếng nấc nổi lên .

Gã mặt rỗ vùng nói lớn :

- Hắn không chịu nói nhưng tôi biết .

Lý Tầm Hoan quay lại .

Dịch Minh Hồ cũng quay lại .

Gã mặt rỗ cúi mặt thở dài .

Hắn biết , như vậy Trung Nguyên Bát Nghĩa chỉ một mình hắn biết nhưng tại sao hắn lại không chịu nói ?

Tia mắt của Dịch Minh Hồ như điện lạnh xoáy vào mắt hắn .

Lý Tầm Hoan dịu giọng :

- Các hạ biết sao ?

Tên mặt rỗ ngẩng mặt lên , nước mắt đầm đìa . Bao nhiêu thời gian nặng trĩu hình như đã làm cho gã mặt rõ càng nói kín tâm tư nhưng bây giờ , bây giờ thời gian như quay trở lại , hắn ngậm ngùi ủ rũ .

Hắn nói bằng một giọng buồn buồn :

- Nghĩa khí đối với bằng hữu của Ông đại ca , thiên hạ ai cũng biết .

Lý Tầm Hoan gật đầu :

- Tôi đã có nghe và mến phục .

Gã mặt rỗ nói :

- Vì thế bất cứ trường hợp nào , bất cứ gia cảnh ra sao nếu có một bằng hữu đến nhờ thì trăm lần như một , anh ấy không bao giờ từ chối . Vì thế những năm sau cùng gia tài sự sản của anh ấy tiêu tan nhưng bằng hữu thì chỉ thêm chứ không hề bớt , vì thế anh ấy phải âm thầm lo liệu , không phải cho anh ấy mà l